Vút!
Lúc này, một bóng người tay cầm trường đao đỏ như máu, bước đi trên không trung, toàn thân tỏa ra chiến ý ngút trời, tựa như một chiến thần vô song!
Người đó chính là Tiêu Thiên Sách, lục sư phụ của Diệp Phàm!
"Lục sư phụ!"
Diệp Phàm nhìn Tiêu Thiên Sách, lập tức gọi lớn.
"Tiểu Phàm, không sao chứ?"
Tiêu Thiên Sách nhìn Diệp Phàm đầy lo lắng hỏi. Diệp Phàm khẽ lắc đầu: "Con không sao, nhưng những người này là ... "
"Bọn chúng đều là đám lão già từ tầng trời thứ bảy, thứ tám, và thứ chín. Trước đó chúng phát hiện con mang mệnh cách Đế Tinh, liền muốn nhân cơ hội ra tay với con. Ta đã đến, giết sạch thế lực của ba tầng trời đó. Giờ chỉ còn lại đám lão già này. Con muốn giết hết hay giữ lại làm thuộc hạ?"
Tiêu Thiên Sách quét mắt nhìn đám cường giả Địa Tôn và Thiên Tôn đang nắm trên đất, lạnh lùng cười nhạt.
Lời này rơi vào tai những người khác, ai nấy đều không khỏi nuốt nước bọt. Ánh mắt họ nhìn Tiêu Thiên Sách đầy kinh hãi.
Người này dám xuyên thủng ba tầng trời cao nhất là thứ bảy, thứ tám và thứ chính, tiêu diệt toàn bộ ba tầng trời này, thậm chí còn đánh bại tất cả cường giả Địa Tôn và Thiên Tôn, giờ còn muốn bắt họ làm thuộc hạ của Tử Vi Đế Chủ?
Chuyện này hoàn toàn phá vỡ nhận thức của họ, khiến họ ngây người như tượng!
Diệp Phàm nhìn thoáng qua đám người trên đất, nét mặt không chút biểu cảm, cất lời:
Nhưng lời còn chưa dứt, từ trên bầu trời vang lên những tiếng ầm vang.
Vút
Chớp mắt, một tia sáng từ bên ngoài tầng trời thứ ba lao đến, hóa thành hơn mười bóng người xuất hiện trên không trung.
Những bóng người này vừa xuất hiện, đã tỏa ra khí thế vô cùng mạnh mẽ. Trong đó có một người, Diệp Phàm không xa lạ gì, chính là Hàn thiếu, kẻ từng đến Trái Đất để tiêu diệt Diệp tộc và truy sát hắn.
Em trai của Hàn Thiếu trước đây đã bị Diệp Phàm giết chết. Lần đó, Hàn thiếu và một kẻ phản bội Diệp tộc đã chạy thoát. Không ngờ hôm nay hắn lại quay lại.
"Lại là ngươi!"
Diệp Phàm nhìn Hàn Thiếu, ánh mắt lạnh lẽo đầy sát khí.
"Tiểu tử, chúng ta lại gặp nhau!"
Hàn thiếu nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói, ánh mắt lóe lên sát ý.
"Lần trước ngươi may mắn thoát chết, lần này ngươi đến đây là để tìm cái chết!"
"Ta đảm bảo, lần này ngươi không chạy được đâu!"
Diệp Phàm nhìn Hàn thiếu, từng chữ như đinh đóng cột.
"Người chết hôm nay chắc chắn là ngươi!"
Hàn thiếu quát lớn, ánh mắt tràn đầy sự hung ác.
"Giết đồ đệ của ta, ngươi xứng sao?"
Tiêu Thiên Sách cười khẩy, khinh bỉ nhìn Hàn thiếu, sau đó vung trường đao đỏ máu lao thẳng về phía hắn ta.
Âm! Âm!
Ngay lúc này, hai bóng người từ sau lưng Hàn thiếu lao ra, tỏa ra uy áp khủng khiếp, trực tiếp tấn công Tiêu Thiên Sách.
Chỉ trong chốc lát, ba người đã rơi vào một trận chiến dữ dội. Hai kẻ này có thực lực kinh người, không hề thua kem đám cường giả đi theo Hàn Thiếu trước đó, thậm chí còn áp đảo Tiêu Thiên Sách.
Âm!
Hai cường giả kia biến sắc, lập tức tung chưởng đỡ lấy trường thương, nhưng vẫn bị chấn lui mấy bước.
Vút!
Bấy giờ, một bóng người xuất hiện, tay nắm lấy trường thương. Người đó tỏa ra sát khí mạnh mẽ, chính là Trần Thiên Báo.