Đùng đoàng!
Trong lúc nhất thời, vô vàn tiếng sấm nổ rền vang lũ lượt vọng tới, năng lượng cuồn cuộn càn quét khắp bốn phía, vật tất cả mọi người xung quanh ngã ra đất, miệng hộc máu tươi.
Khụ!
Diệp Phàm cũng hộc máu, cơ thể liên tục lui về sau. Tuy bị thương không nhẹ, nhưng ít nhất hắn đã chặn được bàn tay lửa đó.
Khi ngọn lửa kia tan biến, một ông cụ chan đạp hu khong thình lình xuat hiện trước mặt Diệp Phàm, trên người toả ra hơi thở uy nghiêm tột độ!
“Lão Ngụy!"
Dương Ly nhìn ông cụ kia, đặng hét lớn.
Vụt!
Ông cụ bước tới trước mặt Dương Ly, lo lắng hỏi han: "Công tử, cậu sao rồi? Xin lỗi, tại lão hủ không ra tay kịp thời mới hại cậu bị thương."
Dứt lời, ông cụ hấp tấp lấy ra một viên đan dược đưa cho Dương Ly ăn, nội thương trong người tức khắc được chữa lành.
“Ông là ai?"
Diệp Phàm nhìn chẳm chằm ông cụ kia, lạnh lùng hỏi.
“Lão hủ là người thủ hộ của công tử, cậu đã dám động tới công tử, vậy đi chết
đi!ʼ
Ông cụ đứng dậy, trừng mắt nhìn Diệp Phàm, trong giọng nói tràn ngập sát
khí
Ông ta là người thủ hộ do Ly Hỏa Tông phái tới để đi theo hộ tống, bảo vệ an toàn cho Dương Ly.
Vì thiên phú của Dương Ly cực kỳ cao, tương lai có tiềm năng thành tiên và một thiên tài như vậy rất dễ bị người đố kỵ ám sát, thế nên Ly Hỏa Tông mới đặc biệt sai người đi theo bên cạnh để bảo vệ hắn ta!
Với Ly Hỏa Tông mà nói, cái chết của Dương Ly là một tổn thất vô cùng nặng nề, thế nên họ tuyệt đối không cho phép điều đó xảy ra.
Đương nhiên, hầu như vị nào trong số một trăm thiên tài đứng đầu Yêu Nghiệt Bảng cũng có người thủ hộ đi theo bảo vệ bên cạnh cả, bởi chỉ cần mấy thiên tài đó vừa đặt chân ra ngoài, tám mươi, chín mươi phần trăm sẽ bị người do các thế lực ở khắp nơi phái tới ám sát.
"Lão Ngụy, trong người hắn có một ngọn Thiên Hỏa nên tạm thời đừng giết mà hãy bắt sống, giải về tông môn!"
Lúc này, Dương Ly vừa dán mắt lên người Diệp Phàm, vừa căn dặn. Hồi nãy, khi Diệp Pham triệu hoan Phần Diễm đã bị hắn ta phát hiện, vì thế hắn ta mới phỏng đoan trong người Diep Pham ton tại một ngọn lửa còn mạnh hơn cả Thiên Hỏa nên mới cắn nuốt được Thiên Hỏa của hắn ta.
Một khi Diệp Phàm tiêu tùng, Thiên Hỏa sẽ trở thành vật vô chủ, tự đồng rời đi, nhưng nếu mang được Diệp Phàm về Ly Hỏa Tông, mời sư tôn đích thân ra tay, là sẽ ngăn được Thiên Hỏa trốn thoát. Đến lúc đó, hắn chỉ cần cắn nuốt ngọn Thiên Hỏa mạnh hơn cướp được từ cơ thể tên kia là có thể lợi dụng nó để tăng tiến thực lực lên một tầm cao mới.
Bên trên chính là kế hoạch của Dương Ly.
“Rõ, công tử!"
Lão Ngụy gật đầu, hai mắt nhìn Diệp Phàm chẳm chằm: "Nhãi ranh, mau giơ tay chịu trói đi, đừng ép lão hủ phải ra chiêu."
“Không đời nào!"
Diệp Phàm lau đi vệt máu còn vương trên khóe miệng, quát khẽ.
"Mông muội bướng bỉnh!"
Mặt Lão Ngụy đanh lại, toàn thân tỏa ra khí thế ngút trời, tựa như uy quyền do đấng tối cao phủ xuống, đè nặng lên người Diệp Phàm.
Âm!
Uy lực vừa giáng xuống, toàn bộ không gian Đệ Nhất Trọng Thiên như ngưng động, tất cả mọi người bị ép tới quỳ rạp trên đất, ngay cả hô hấp cũng không làm được!
"Cường ... cường giả Tạo Hóa Cảnh ?! ”
Bắc Mãng lão tổ quỳ bò dưới đất, hoảng hốt nhìn lão Ngụy.
Vượt qua Sinh Tử cửu trọng là có thể khám Phá Thiên cơ, cướp đoạt vận số của trời đất, nắm trong tay tạo hóa tối cao, đó chính là Tạo Hóa Cảnh!
Trên Sinh Tử, là Tạo Hóa!
Một khi gia nhập hàng ngũ cường giả Tạo Hóa Cảnh, vận mệnh của bản thân sẽ thay đổi, từ huyết mạch, khả năng lĩnh hội, cho đến thể chất cũng sẽ biến hóa, thậm chí còn xuất hiện cả thiên phú thần thông.
Chưa hết, nếu vận số thiên địa mà người đó cướp được đủ mạnh, thì tạo hóa mà họ sở hữu sẽ vô cùng kinh khủng, có thể vừa đặt chân vào Tạo Hóa Cảnh đã lập tức đăng đỉnh, nhay vot lên thành Tạo Hóa Cảnh cửu trọng, đồng thời sẵn sàng tấn công vào cảnh giới cao hơn.
Đây cũng là sự đáng sợ của cường giả Tạo Hóa Cảnh.
Người thủ hộ của Dương Ly là một cường giả Tạo Hóa Cảnh, hơn nữa còn là Tạo Hóa Cảnh thất trọng, đừng nói là Đe Nhất Trọng Thiên, mà dù có ở Đệ Tam Trọng Thiên thì cũng có thể xem là cực mạnh rồi đấy.
Ngay khi Lão Ngụy tỏa ra Tạo Hóa Uy, Diệp Phàm thình lình có cảm giác như có vận số tối cao đè nặng trên người, cưỡng ép hắn phải quỳ xuống.
Có điều tất nhiên Diệp Pham se không quỳ, hắn dứt khoat thi triển Tử Vi Đế Quyết, triệu hồi Tử Vi Tinh giáng thế, kéo theo vô vàn Tử Vi Đế Khí, giúp Diệp Phàm bộc phát ra Vô Thượng Đế Uy, ngăn chặn Tạo Hóa Uy của Lão Ngụy!
Cho dù đối phương là cường giả Tạo Hóa, sở hữu vận số thiên địa, nhưng khi đối diện với một yêu nghiệt mang trong mình mệnh cách Đế Vương như Diệp Phàm thì thứ vận số thiên địa nhỏ nhoi đó chẳng thấm vào đâu cả.
Bởi số mệnh của một người có vĩ đại tới cỡ nào cũng đâu thể vượt qua nổi số mệnh của bậc đế vương, đúng không?
Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Bấy giờ, biểu cảm trên mặt mọi người khi nhìn Diệp Phàm đồng loạt thay đổi.
"Cậu thế mà lại sở hữu mệnh cách Đế Tinh ư?"
Lão Ngụy trợn trừng mắt nhìn Diệp Phàm, mặt mày biến sắc, giọng run rẩy vì sợ.
Ngay khi Tử Vi Tinh hiện thế, Đế Khí giáng xuống, mấy lão quái vật từ các đại Trọng Thiên khác đã lập tức nhận ra, cả đám mở bừng mắt, bên trong hiện rõ vẻ khiếp sợ.
Đứng trước thế công dồn dập của Lão Ngụy, Diệp Phàm cảm nhận được áp lực lớn chưa từng có, dứt khoát bộc phát U Minh Khí để chống lại.
Đúng lúc này, từ sâu bên trong cung điện của Thiên Dương Vương truyền tới tiếng gầm rú, ý chí chiến đấu mạnh mẽ ngút trời ập đến, liền ngay sau đó là một thanh chiến đao nhuốm máu bay vụt tới.
Phập!
Chỉ trong chớp mắt, thanh chiến đao kia đã đâm xuyên qua người Lão Ngủy, máu tươi văng tung tóe khắp nơi!