"Nếu không muốn thì chờ chết đi!"
Tiêu Thiên Sách vừa dứt lời, vị lão tổ Sinh Tử Cảnh kia không dám hé răng nửa chữ, ngoan ngoãn dâng hết tài nguyên mang theo bên mình, chỉ thiếu nước cởi sạch quần áo.
Những cường giả Sinh Tử Cảnh còn lại thấy vậy cũng đành móc sạch túi, thậm chí có vài người không mang theo gì, phải phái người trong tông môn quay về lấy!
Cuối cùng, Diệp Phàm trấn lột được một lượng lớn tài nguyên tu luyện từ đám người này, khóe miệng nở nụ cười hài lòng.
Lần này, hắn lại thu hoạch được một mẻ lớn, đủ để nâng thực lực của Đông Phương Hạo Thiên và những người khác lên một tầm cao mới!
Ngay sau đó, Diệp Phàm nhìn về phía Bạch Lãng: "Vừa rồi cảm ơn tiền bối đã lên tiếng bênh vực!"
"Phong cách làm việc của cậu rất được, rất hợp ý tôi!"
Bạch Lãng mỉm cười nhìn Diệp Phàm, rồi lại liếc nhìn Tiêu Thiên Sách, không ngại khen ngợi: "Ông rất mạnh đấy lão già!"
"Ông cũng không tệ!" Tiêu Thiên Sách đáp lại Bạch Lãng.
Diệp Phàm đến trước mặt Dược Xuân Thu, cung kính nói: "Vừa rồi cảm ơn Cốc chủ ra tay giúp đỡ!"
"Tôi đã giúp được gì cho cậu đâu!" Dược Xuân Thu nói tiếp: "Ban đầu tôi còn muốn nhận cậu làm đệ tử bế môn, nhưng không ngờ cậu lại có một người sư phụ mạnh mẽ như thế kia, tôi đúng là không tự lượng sức mình mà. Cầm lấy cây Tuyết Liên Hoa này đi!"
Dứt lời, Dược Xuân Thu lấy ra một đóa hoa trắng muốt, tỏa ra năng lượng dồi dào, đưa cho Diệp Pham. Đó chính là Tuyết Liên Hoa, một trong những dược liệu chính để luyện chế đan Đại Hoàn!
"Cảm ơn Cốc chủ!"
"Sau này nếu Dược Thần Cốc có việc gì cần, cứ việc tìm tôi!" Diệp Phàm nhận lấy Tuyết Liên Hoa, vẻ mặt đầy cảm kích.
"Cậu cần Tuyết Liên Hoa để luyện đan à?" Lúc này, Dược Xuân Thu tò mò hỏi.
"Vâng, tôi muốn luyện chế một loại đan dược, trong đó cần có Tuyết Liên Hoa!" Diệp Phàm gật đầu.
"Dùng Tuyết Liên Hoa làm dược liệu, xem ra loại đan dược cau muốn luyện chế không hề tam thường!" Dược Xuân Thu cảm thán.
"Tôi muốn luyện chế đan Đại Hoàn, là đan dược Cửu Phẩm!" Diệp Phàm thẳng thắn nói.
"Đan dược Cuu Phẩm?" Dược Xuan Thu va cac trưởng lao Dược Thần Cốc đều giật mình, Dược Xuân Thu nói: "Đan dược Cửu Phẩm không phải dễ luyện chế, e rằng hiện giờ trong cả thế giới cao cấp này cũng không có ai làm được!"
"Tôi nhất định sẽ luyện chế thành công!" Diệp Phàm trả lời vô cùng kiên định.
"Vậy cậu còn thiếu dược liệu nào không? Dược Thần Cốc chủng tôi cái gì cũng thiếu, chỉ có dược liệu là không thiếu!" Dược Xuân Thu hỏi tiếp.
"Thật sao ạ? Vậy thì phải cảm ơn Cốc chủ rồi!" Diệp Phàm mừng rỡ, vội vàng kể ra những dược liệu cần thiết để luyện chế đan Đại Hoàn.
Không ngờ, hầu hết các dược liệu cần thiết để luyện chế đan Đại Hoàn, Dược Thần Cốc đều có.
Chẳng mấy chốc, Diệp Phàm đã tập hợp được phần lớn dược liệu, chỉ còn thiếu hai vị cuối cùng là hoa Bỉ Ngạn và quả Trường Sinh.
"Hoa Bỉ Ngạn và quả Trưong Sinh đều là những thiên tài địa bảo trong truyền thuyết, thời Thượng Cổ có lẽ còn tìm được, nhưng bây giờ hai loại dược liệu này rất hiếm!" Dược Xuân Thu nhìn Diệp Phàm, chậm rãi nói.
"Tôi biết chỗ có hoa Bỉ Ngạn!" Bạch Lãng đột nhiên lên tiếng.
Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên, còn Dược Xuân Thu nghe thấy bốn chữ Cấm địa U Minh, sắc mặt đã biến đổi, kinh hãi nói: "Cấm địa U Minh là một Cấm địa cực kỳ đáng sợ, bên trong nguy hiểm trùng trùng, hầu hết những kẻ đặt chân vào đó, chưa từng có ai sống sót trở ra!"
"Năm xưa tôi cũng vô tình lạc vào Cấm địa U Minh. may mắn có được một viên đan dược, mới có thành tựu như ngay hom nay!"
"Tuy nhiên, nơi đó quả thực vô cùng nguy hiểm, hơn nữa tôi chỉ dám đi quanh vùng rìa của Cấm địa U Minh, tôi có nghe một con quái vật trong Cấm địa U Minh nói, ở sâu bên trong Cấm địa có hoa Bỉ Ngạn, nhưng nơi sâu thẩm ấy là vùng đất chết chóc, ngay cả con quái vật mạnh gấp mấy lần cường giả Sinh Tử Cảnh kia cũng không dám đặt chân vào, cậu muốn vào đó lấy hoa Bỉ Ngạn sẽ rất nguy hiểm!" Bạch Lãng nhìn Diệp Phàm, từ tốn giải thích.
"Tiểu Pham, để su phụ đến Cam địa U Minh lấy hoa Bỉ Ngạn cho con!" Lúc này, Tiêu Thiên Sách nhìn Diệp Phàm nói.