Murata Kamichi phun ra một ngụm máu, trợn mắt nhìn Diệp Phàm, lập tức tắt thở!
Thức thần này và chủ nhân của nó là một, một khi thức thần chết thì chủ nhân của nó cũng sẽ chết theo!
Và khi Murata Kamichi chết đi, hiện trường trở nên yên tĩnh đến lạ thường, không có bất kỳ một âm thanh nào vang lên, chỉ có tiếng thở gấp của Diệp Phàm.
“Anh trai, anh thật tuyệt vời!”
Đột nhiên, một giọng nói ngọt ngào vang lên bên tai Diệp Phàm, khiến tâm hồn hắn chấn động, hắn liếc nhìn xung quanh thì thấy một thiếu nữ mặc váy loli buộc tóc đuôi ngựa xuất hiện ở đây, trên mặt vẻ mặt nghiêm túc, nhìn hắn với vẻ ngưỡng mộ.
Thiếu nữ này chính là Kimura Sakurako.
Mà Diệp Phàm nhìn Kimura Sakurako, trong mắt hiện lên sự lạnh lùng: “Vậy mà cô lại xuất hiện ở đây, cô không sợ chết sao?”
“Anh trai, em đến cố vũ cho anh, anh thật tuyệt vời!”
“Bây giờ Anh Tử càng thích anh hơn rồi!”
Kimura Sakurako nhìn Diệp Phàm và cười nói, cô ta vừa nói vừa đi về phía Diệp Phàm.
“Đứng lại!”
Lúc này, đám người Thiên Khuyết nhận thấy Kimura Sakurako có điều gì đó không ốn, tất cả bọn họ đều lao về phía cô ta.
Nhưng Kimura Sakurako vung tay lên, đám người Thiên Khuyết đều sững sờ, ánh mắt bọn họ lờ đờ, đông cứng ở đó và không hề nhúc nhích, như thế linh hồn đã rời khỏi cơ thế!
Xoẹt!
Khi Diệp Phàm nhìn thấy vẻ mặt của đám người Thiên Khuyết, hắn biết rằng họ đã bị trúng đòn ảo ảnh của Kimura Sakurako và rơi vào ảo ảnh!
“Cô dám ra tay với người của tôi!”
“Xem ra cô thật sự muốn chết!”
Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào Kimura Sakurako với vẻ mặt đầy sát ý.
“Anh trai, anh thực sự nỡ giết em sao?”
Kimura Sakurako đứng trước mặt Diệp Phàm tỏ vẻ đáng thương nói, hai mắt chớp chớp, trông rất ngây thơ!
Lập tức, sắc mặt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng, hắn tấn công về phía Kimura Sakurako.
Rắc!
Một giây tiếp theo, Diệp Phàm tóm lấy cổ họng Kimura Sakurako, trực tiếp bóp nát.
Khi Kimura Sakurako bị giết, Diệp Phàm thở phào nhẹ nhõm.
Trong nhận thức của hắn, người phụ nữ này còn đáng sợ hơn Murata Kamichi vừa rồi, hẳn hối hận vì đã không giết cô ta trước đó.
“Cẩn thận, anh Tiểu Phàm!”
Đột nhiên thanh âm của Đường sở sở vang lên xung quanh Diệp Phàm, sắc mặt hắn thay đổi, hắn đang muốn phản ứng thì một luồng sức mạnh đã đánh vào người hắn, khiến toàn thân hắn bay ra ngoài.
Phụt!
Diệp Phàm ngã xuống đất và hộc máu, hắn bị thương nặng, hắn nhìn thoáng qua, trong mắt lộ ra vẻ không thế tin được.
Chỉ nhìn thấy một thiếu nữ đang đứng ở vị trí mà Diệp Phàm đã đứng ban đầu, rõ ràng là Kimura Sakurako.
Nhưng chẳng phải người phụ nữ này đã chết rồi sao?
Tại sao cô ta vẫn còn đứng ở đây?
Chẳng lẽ là ma?
“Cô…”
Lúc này, Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy Kimura Sakurako từ cõi chết trở về, sau đó hắn nghĩtới điều gì, nhìn đối phương: “Vừa rồi là ảo giác sao?”
Hiến nhiên, vừa rồi Kimura Sakurako bị Diệp Phàm bóp chết chỉ là ảo ảnh mà đối phương tạo ra, không phải Kimura Sakurako thật sự.
Hắn thật sự lại rơi vào bẫy của đối phương!
Hắn cảm thấy ảo ảnh của người phụ nữ này đã mạnh mẽ hơn rất nhiều!
Kimura Sakurako trừng mắt liếc nhìn Đường Sở Sở và nói: “Thì ra là cô, cô thật sự có thế đánh thức anh trai, xem ra cô là người rất quan trọng trong lòng anh trai, vậy thì không thể buông tha cho cô được!”
Bùm!
Kimura Sakurako lạnh lùng nhìn Đường sở Sở, sau khi nói xong, cô ta thì triển ảo ảnh với Đường sở sở!
Trong phút chốc, cơ thể Đường sở sở run lên, hai mắt bắt đầu mơ hồ, vẻ mặt trở nên đờ đần.