Hắn không có chiêu thức dư thừa gì, chỉ đấm một đấm bình thường nhất!
Nhưng một đấm này long trời lở đất đến mức hư không bị nốtung!
Trong nháy mắt, một đấm của Diệp Phàm va chạm với sức mạnh huyết mạnh của Hiên Viên Bất Bại!
Phụt!!!
Không đến một giây, Hiên Viên Bất Bại bị một đấm của Diệp Phàm đánh bay ra ngoài, lần nữa rơi xuống đất điên cuồng hộc máu.
“Anh…”
Hiên Viên Bất Bại nằm trên mặt đất, trợn to hai mắt, khó tin nhìn Diệp Phàm, hắn ta không ngờ chỉ trong thời gian ngắn mà thực lực của Diệp Phàm đã đạt tới trình độ có thể hoàn toàn nghiền áp mình!
Đương nhiên hắn ta không thể nào biết được, từ khi bộ xương rồng dài mấy vạn trượng tiến vào cơ thể Diệp Phàm, nó trực tiếp dung hợp với cơ thể hắn, khiến hắn hoàn toàn thay da đổi thịt!
Bây giờ xương của Diệp Phàm không thể gọi là xương người nữa mà là xương rồng!
Bộ xương rồng này trực tiếp biến đối tất cả xương cốt trong cơ thể Diệp Phàm thành xương rồng hệt như xương rồng thật!
Đã là xương rồng thì đương nhiên xương
người không thể sánh được!
Xương rồng này cực kỳ rắn chắc và dũng mãnh, cho dù trải qua mấy nghìn năm cũng không thế bị phá hủy.
Bây giờ cơ thế Diệp Phàm đã hóa thành xương rồng, thực lực của hắn tất nhiên đã đạt tới trình độ cực kỳ khủng bố.
Tuy nhiên, cơ thể hắn vừa mới dung hợp với xương rồng, vẫn chưa hoàn toàn thích ứng với việc khống chế nó nên không thể phát huy quá nhiều sức mạnh, nếu không thực lực của hắn sẽ càng đáng sợ hơn.
Giờ phút này, sự rắn chắn của cơ thể Diệp Phàm đã đạt tới trình độ làm người ta cảm thấy sợ hãi, dựa vào xương rồng, hắn hoàn toàn không sợ bất cứ ai!
Nhưng khi bộ xương rồng này dung hợp với Diệp Phàm, vận mệnh quốc gia của Long Quốc cũng được chuyển vào trong cơ thể hắn.
Hiện tại Diệp Phàm đại biểu cho vận mệnh của Long Quốc, nếu hắn chết, vận mệnh của Long Quốc cũng sẽ không còn.
Nếu hắn mạnh, Long Quốc sẽ thịnh vượng!
Hiện giờ, Diệp Phàm chính là Hộ Quốc Thần Tướng chân chính, một tay quyết định sự thịnh vượng và tương lai của Long Quốc!
Đối với kết quả này, ban đầu Diệp Phàm thấy hơi lo lắng, nhưng hắn đã bình tĩnh lại rất nhanh.
Hắn tin rằng bản thân sẽ không chết, vậy vận mệnh của Long Quốc sẽ không mất đi!
Lúc này Diệp Phàm đang đứng trước mặt Hiên Viên Bất Bại, trực tiếp đặt thanh Hiên Viên Kiếm trong tay lên cổ hắn ta, bất cứ lúc nào cũng có thể làm hắn chết dưới Hiên Viên Kiếm.
“Anh muốn chết sao?”
Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Hiên Viên Bất Bại.
Giờ phút này, Hiên Viên Bất Bại nhìn chằm chằm Diệp Phàm, đáy mắt đầy sự không cam lòng!
“Sao thế? Không cam lòng ư?”
Diệp Phàm nhìn Hiên Viên Bất Bại lạnh nhạt nói, hắn ta trực tiếp đáp: “Muốn giết thì giết!”
“Anh thật sự muốn từ bỏ thanh Hiên Viên Kiếm này mà chết à?”
Diệp Phàm hừ lạnh.
Hiên Viên Bất Bại liếc nhìn Hiên Viên Kiếm, vẻ mặt thay đối.
“Hiện tại tôi sẽ cho anh một cơ hội đế anh có thể tiếp tục sở hữu Hiên Viên Kiếm.”
Lúc này Diệp Phàm nhìn Hiên Viên Bất Bại nói.
“Anh không cần Hiên Viên Kiếm?”
Hiên Viên Bất Bại nghe Diệp Phàm nói vậy thì kinh ngạc hỏi, hắn ta cho rằng Diệp Phàm sẽ cướp lấy Hiên Viên Kiếm.
Dù sao thanh Hiên Viên Kiếm này cũng được xưng là Thần Kiếm đứng đầu mười đại danh kiếm, không ai thấy nó mà không bị cám dỗ chiếm làm của riêng!
“Kiếm này tuy tốt, nhưng tôi không cần!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
Một cường giả chân chính sẽ không bao giờ dựa vào vũ khí, bởi vì chỉ cần bản thân đủ mạnh thì đó mới là vũ khí lợi hại nhất!
Nếu bản thân không đủ mạnh, bất kỳ vũ khí nào cũng sẽ vô dụng!
Bản thân đã mạnh thì vũ khí sẽ không còn giá trị gì nữa!
Bởi vậy, mặc dù thanh Hiên Viên Kiếm này lợi hại, nhưng Diệp Phàm cũng không có lòng chiếm giữ!
“Anh muốn tôi làm gì?”
Hiên Viên Bất Bại nhìn Diệp Phàm, hỏi thẳng.