Sở Húc Ninh vươn tay cầm lấy con chip, “Sao anh ta lại đưa cho em?”
“Chắc lúc đó anh ta nghĩ em có thể trốn được.” Sư Niệm nói, ngồi xuống giường nhìn người đàn ông vẫn đang cầm lấy con chip, “À, Ngũ Vi vừa nãy chắc đã chụp hình anh, em sợ cô ta sẽ tung ảnh lên mạng để chỉnh em, đến lúc đó...”
Sở Húc Ninh vươn tay vỗ vỗ lên tay cô, “Không sao đâu.”
Vừa nãy Sở Húc Ninh đã nói chuyện này với Sở Húc Hiên. Kỹ thuật máy tính của Sở Húc Hiên hoàn toàn được di truyền từ Sở Lăng Phong, đối với anh mà nói, xâm nhập vào di động của một người là chuyện không thể đơn giản hơn.
Sư Niệm vẫn có chút bất an, “Thật không sao chứ?”
Sư Niệm vừa nói xong, Sở Húc Ninh đã kéo cô vào trong lòng, vươn tay ôm lấy cô sau đó đọc tin nhắn Sở Húc Hiên vừa mới gửi tới.
[Sở Húc Hiên: Chậc chậc chậc, ảnh em xóa hộ anh rồi, nhưng mà em còn tìm thấy vài thứ hay ho cho chị dâu nữa đấy.]
Tim Sư Niệm còn đang đập rộn ràng vì được anh ôm vào lòng, nhìn thấy câu này lại càng tò mò hơn.
Hay ho?
Cái gì hay ho?
Trong lúc Sư Niệm đang tò mò, Sở Húc Hiên đã gửi tệp đính kèm qua, một tập tin nén hơn một Gb.
Sở Húc Ninh nhướng mày, ấn nhận.
[Sở Húc Ninh: Ừ, trong di động của cô ta có một phần mềm theo dõi, nếu có tin tức về chị dâu cậu thì cậu biết phải làm gì rồi đấy.]
[Sở Húc Hiên: Anh, bảo bối như chị dâu đến em cũng muốn theo dõi nữa kìa.]
Sư Niệm nhìn dòng này, lập tức cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ bừng.
Nhưng cô không thấy Sở Húc Ninh phản bác, hơn nữa anh còn chủ động nói hai chữ “chị dâu” này. Anh cũng đã chấp nhận thân phận của cô rồi sao?
Những lời muốn nói trong phòng tắm khi nãy, lúc này cô lại không sao thốt ra nổi.
Dù sao, hạnh phúc như vậy, cô không muốn tự tay đánh vỡ vào lúc này.
Dù biết đây là một quả bom, cô cũng không hối tiếc.
Dù cuối cùng quả bom ấy sẽ khiến cô nổ tan tành, cô cũng sẽ vui vẻ chịu đựng.
Giống như lời chị Tám nói, cô điên rồi, hoàn toàn điên rồi.
Sở Húc Ninh tải xong tập tin liền mở ra. Những ảnh chụp bên trong khiến cho Sư Niệm phải líu lưỡi. Cái này mà gửi ra ngoài, Ngũ Vi nhất định sẽ hot hơn bây giờ nhiều, không ngờ cô ta lại có ham mê này.
Ảnh chụp không phải những bức ảnh thông thường. Người phụ nữ trong tất cả các bức ảnh là cùng một người, ăn mặc đầy phong thái của nữ vương, hơn nữa còn rất hở hang.
Đàn ông, không chỉ có một, thậm chí không phải hai ba người.
Sư Niệm ngẩng đầu nhìn Sở Húc Ninh, “Đây chính là S... M trong truyền thuyết?”
Sở Húc Ninh bình tĩnh đóng tập tin lại, có điều vành tai ửng đỏ đã bán đứng tâm trạng không hề bình tĩnh chút nào của anh.
“Vẫn có đàn ông có khuynh hướng thích bị hành hạ cơ đấy.” Sư Niệm giống như phát hiện ra một châu lục mới, chớp mắt nhìn Sở Húc Ninh.
Sở Húc Ninh ho khan một tiếng, sau đó đặt laptop qua một bên, “Cái này anh lưu vào trong ổ D của em, đã thêm mật mã rồi, không phải lo người ngoài phát hiện, giữ lại phòng thân cũng không tệ.”
Sư Niệm gật đầu, Sở Húc Ninh buông máy tính xong liền nhìn Sư Niệm trong lòng mình, vươn tay vỗ vỗ đầu cô: “Đi ngủ đi đã, anh đi liên hệ với bọn họ xem đã đến đâu rồi.”
Sư Niệm dừng một lúc, kéo Sở Húc Ninh đang muốn đứng dậy lại: “Hệ thống trong con chip kia rốt cuộc là thứ gì? Vì con chip này những kẻ đó sẽ không để anh sống sót mà rời khỏi đây đâu.”
Sở Húc Ninh nhìn vẻ lo lắng trong mắt cô, nhíu mày không nói gì.
“Thế nên anh hãy đưa nó cho em đi, em sẽ mang nó về nước. Em là người nổi tiếng, ra vào đều có phóng viên đi theo, bọn họ không dám làm gì em đâu.” Sư Niệm nghiêm túc nói. Cô không muốn anh gặp nguy hiểm cho nên cô không ngại ôm hết nguy hiểm về mình.