Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 2714: Có một thứ tình yêu là muốn tên của em xuất hiện trong hộ khẩu của anh [10]



Phong Phong vẫn nhìn Kiều Nhã Nguyễn, giống như bài hát này thực sự chỉ đang hát cho mình cô nghe.

Giai điệu kết thúc, mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, Kiều Nhã Nguyễn đã nước mắt lã chã từ bao giờ. Cô quay đầu lại nhìn những màn hình dừng lại ở cảnh bọn họ lần đầu tiên gặp mặt, đó là hình ảnh được cắt ra từ camera của bệnh viện, anh túm lấy cô như một kẻ điên.

“Bà xã, hôm nay là ngày thứ 1314 chúng ta quen nhau. Anh rất cảm kích mẹ vợ đã sắp xếp cho hôn lễ của chúng ta vào ngày hôm nay.” Phong Phong nói, cúi đầu hôn lên mu bàn tay Kiều Nhã Nguyễn.

1314.

Kiều Nhã Nguyễn ngẩng đầu nhìn Phong Phong, anh vẫn nhớ rõ như vậy sao.

“Con người anh kiêu căng tự đại, nếu nói Lão Đại đáng ghét, anh còn đáng ghét hơn cậu ấy nhiều. Anh biết anh có rất nhiều tật xấu, nhưng vào lúc tất cả mọi người cho rằng em sẽ rời khỏi anh, em lại nắm lấy tay anh trước.”

“Anh đừng cảm tính quá như vậy có được không? Mắt em sắp mờ rồi.” Kiều Nhã Nguyễn đột nhiên nói.

Phong Phong: “...”

“Ha ha ha ha... Kiều nữ vương nói hay lắm, cảm tính đến nỗi da gà bọn tôi rớt đầy đất rồi này.” Bên dưới lập tức có người tán thành.

“Ba, ba đang nói gì thế?” Tiểu Bất Điểm tỏ ra nghe không hiểu.

Phong Phong: “...”

Anh nghĩ, nếu bây giờ mà là đang quay chương trình thì chắc ngực của anh đã bị cắm hai thanh đao vào rồi.

Con gái à con không thể bắt nạt ba con giống mẹ con được.

“Nói tóm lại, lời anh muốn nói nhất là, cảm ơn em đã cho anh cơ hội để bù đắp lại, cũng cảm ơn em đã sinh cho anh một cô con gái đáng yêu đến thế, càng cảm ơn vì em đã chấp nhận xuất hiện trong hộ khẩu của anh. Có một thứ tình yêu là muốn tên của em xuất hiện trong hộ khẩu của anh. Bà xã, anh yêu em.”

Thủy An Lạc và Cố Tiểu An liếc nhau, trong lòng không kìm được mà thấy nhột, đúng là diễn viên, lời hay ý đẹp gì cũng biết hết, vì sao lão chồng mình lại chẳng biết thế nhỉ.

Thủy An Lạc đá Sở Ninh Dực một cước, hung tợn nói: “Anh xem người ta nói hay chưa kìa.”

“Lẽ nào em không ở trong hộ khẩu của anh à?” Sở Ninh Dực cười nhạo.

Thủy An Lạc: “...”

“Vậy sao anh không nói được mấy câu tình cảm như thế?” Thủy An Lạc vẫn chưa phục.

Sở Ninh Dực tiếp tục thờ ơ liếc cô một cái, “Hay là anh chuyển em ra ngoài rồi nói lại với em nhé?”

Thủy An Lạc chớp mắt, nghiêm túc xua tay: “Thôi đi, không có bầu thì làm gì có lý do để tái hôn, nhà anh chỉ lưu hành chuyện vợ trước có thai thôi.”

Tân Nhạc và Mặc Lộ Túc liếc mắt nhìn nhau, sao lại cảm thấy bọn họ nằm không cũng trúng đạn thế nhỉ?

Nhưng Mặc Lộ Túc không thể không nói, Phong Phong đã nói đúng một câu, đó là: Có một thứ tình yêu là muốn tên của em xuất hiện trong hộ khẩu của anh.

Cũng giống như, tên Tân Nhạc chắc cũng sắp có trong hộ khẩu của anh rồi vậy.

“Tuy anh vẫn không ưa Phong Phong, nhưng có một câu anh ta nói đúng.” Mặc Lộ Túc đột nhiên nói.

Tân Nhạc hoàn hồn, nhìn về phía Mặc Lộ Túc: “Gì kia?”

“Không có gì.” Mặc Lộ Túc nói, vươn tay cầm lấy tay Tân Nhạc, nhìn người trên sân khấu đã ôm hôn nhau.

Tân Nhạc nhìn, có chút khát khao.

Đúng vậy, còn có gì khăng khít hơn so với việc tên của hai người lấy quan hệ vợ chồng xuất hiện trên cùng một quyển sổ hộ khẩu kia chứ, đáng tiếc, tên cô vẫn nằm trong sổ hộ khẩu của ba mẹ cô.

Tân Nhạc hơi cúi đầu, che giấu sự mất mát trong mắt, sau đó nhìn lên phía trên.

“Cô dâu ném hoa cưới kìa.” Không biết ai vừa kêu lên. Những cô gái chưa chồng đều nhanh chóng chạy tới. Tân Nhạc thiếu chút nữa bị va vào, lại được Mặc Lộ Túc kéo vào trong lòng, che chở gắt gao, giống như đang ngăn không cho cô đi giành hoa cưới.

Tân Nhạc ngẩng đầu, hình như, thế này cũng rất tốt, cho dù... đây không phải là hạnh phúc mà cô muốn.

Kiều Nhã Nguyễn và Phong Phong quay người lại. Tiểu Bất Điểm cầm bó hoa cưới trong tay. Kiều Nhã Nguyễn và Phong Phong nắm lấy tay con gái, sau đó ra sức ném về phía sau.

Bó hoa cưới mang theo hương thơm vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trên không trung, Tiểu Sư Niệm gục xuống bàn uể oải thở dài, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến ba bé hết.

Bó hoa rơi xuống, rơi vào đám người, khiến ánh mắt của mọi người đều bị thu hút.

Triệu Uyển Uyển đang định đi ra ngoài có chút luống cuống đứng đó, cô chỉ muốn đi ra ngoài, cho nên cái này...

Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv