Tiểu Sư Niệm nghểnh cái cổ nhỏ lên phản bác: “Chú, cháu không phải con gái riêng của Ba Đẹp Trai, cháu là Sư Niệm, ba cháu là Thượng tá cơ, rất lợi hại đấy.”
Thượng tá?
George nhìn Phong Phong với vẻ khó hiểu.
“Con gái Sư Hạ Dương, sắp xếp xong xuôi hết chưa?” Phong Phong nói xong liền ôm Tiểu Sư Niệm đi vào.
Con gái Sư Hạ Dương?
Đệch~
George càng nghĩ càng thấy mờ mịt.
Đó không phải là tình địch của cậu đấy sao?
Sao cậu có thể đi chơi với con gái của tình địch một cách vui vẻ như vậy? Còn mua quần áo, đi xem phim với nhau nữa?
Trong rạp VIP, George bao cả rạp, dù sao chút tiền lẻ này Phong Phong cũng không thèm để ý.
Phong Phong ôm Tiểu Sư Niệm tìm một vị trí tốt nhất, sau đó ôm cô bé ngồi xuống.
Tiểu Sư Niệm rất thoả mãn, “Lâu lắm rồi mới được đi xem phim. Lần trước là Mẹ Xinh Đẹp dẫn con tới, ba lúc nào cũng bận cả.” Tiểu Sư Niệm than thở nói.
Phong Phong hơi nhướng mày, bắt đầu sắp xếp dự định trong đầu.
“Vậy sau này, Ba Đẹp Trai và Mẹ Xinh Đẹp cùng nhau đưa con đi có được không?” Như vậy, không phải sẽ có cơ hội tiếp xúc với cô ấy hơn sao.
Tiểu Sư Niệm đảo cặp mắt to, bắt đầu xem phim.
“Nhưng mà Mẹ Xinh Đẹp cũng bận lắm.” Tiểu Sư Niệm ngước cằm, có chút bất đắc dĩ.
Phong Phong vươn tay xoa đầu cô bé, “Vậy con kể cho Ba Đẹp Trai nghe xem, mấy năm nay Mẹ Xinh Đẹp sống thế nào có được không?”
“Ba Đẹp Trai, người ta đang xem phim mà...” Tiểu Sư Niệm tỏ ra ai oán.
Phong Phong: “...”
Được rồi, anh bị một đứa bé chê bai rồi.
Xem phim do mình đóng, cảm giác thật kỳ cục.
Trong lúc Phong Phong xem phim, George đang ở bên ngoài giải quyết hậu quả cho anh ta.
George cầm di động đỡ thắt lưng đi tới đi lui trong hành lang, “Đây đều là lời nói vô căn cứ, ai dám tung ra thử xem!”
“Là Sở tổng bảo tung, nhưng lại nói, có thể tung tin tức liên quan đến Kiều Nhã Nguyễn.” Người bên kia nhỏ giọng nói.
“Sở tổng?” George sửng sốt một hồi, “Ai da, tôi biết ngay mà, tổ tông này vừa trở lại, anh ta lập tức giao vật tế.” Đầu tiên là tai nạn xe cộ, bây giờ là scandal. Kiều Nhã Nguyễn không phải là kiếp nạn của Phong Phong, mà là kiếp nạn của trợ lý kim bài như anh ta mới đúng.
“Vậy làm sao bây giờ?”
“Tung thôi, vợ cả của người ta đã về rồi. Đám người ở thành phố A này không phải đang chờ để túm được scandal của Phong Phong hay sao? Lần này tung cho bọn họ đi.” George nói xong liền cúp điện thoại.
George quay đầu lại nhìn phòng chiếu VIP, cánh tay đau quặn từng cơn, sao anh ta lại dính phải vị tổ tông kia cơ chứ?
Kiều Nhã Nguyễn đã trở về, vấn đề của anh ta liền nảy sinh liên tục.
Oscar thì mất, gặp tai nạn giao thông, scandal cũng tới.
Kiều Nhã Nguyễn, cô ta chính là một tổ tông sống!
“Hắt xì...” Kiều Nhã Nguyễn đang ở thao trường diễn tập quân sự xa xôi đột nhiên hắt xì một cái. Những người đang thảo luận trong phòng họp đều nhìn về phía cô.
“Quân y Kiều không sao chứ?” Thủ trưởng hỏi thăm đầu tiên.
Kiều Nhã Nguyễn lắc đầu, “Không sao, hơi ngứa mũi thôi.” Kiều Nhã Nguyễn nói, trong lòng lại thầm mắng, nhất định là tên đê tiện Phong Phong kia lại đang chửi mình.
“Lần này chỉ huy của quân xanh là Thủy Mặc Vân, nói trắng ra, chúng ta tới để dâng đầu cho người ta. Tôi chỉ có một yêu cầu, dùng hết khả năng sống sót đến khắc cuối cùng, hiểu không?” Thủ trưởng trầm giọng nói.
“Thủy Mặc Vân, người này nghe quen tai quá.” Triệu Phi Phi nhịn không được nói.
Kiều Nhã Nguyễn nhìn xung quanh, thấp giọng ở thì thầm bên tai Triệu Phi Phi: “Thủy Mặc Vân, Tư lệnh tối cao của quân khu J, thường được người ta gọi là: Diêm La Vương.”
“Lợi hại hơn cả Đội trưởng Sư của chúng ta luôn à?” Triệu Phi Phi tỏ ra không phục.