Diêm Mộng muốn giải thích, nhưng lại không biết giải thích như thế nào, trong lòng lại càng căm ghét Trần Đức.
“Rõ ràng biết Hạ Thiên Tuyết tìm mình sao không nói sớm, hại tôi mất mặt như thế chứ!”
Diêm Mộng vặn vẹo đôi bàn tay trắng như phấn, trong lòng rất không vui.
“Được rồi, đừng cãi nhau nữa”, Mạc Thiếu Dương giả vờ thản nhiên nói: “Chẳng phải chỉ là một người đàn bà sao? Chả ra làm sao cả”.
“Phải đó cậu Mạc, còn có bọn em mà”, Nữ Báo Hoa liếc trộm: “Chẳng lẽ người ta không bằng hạ Thiên Tuyết sao?”, đệt mợ! Mạc Thiếu Dương liếc Nữ Báo Văn, nói cũng lười nói.
Cô có chỗ nào so được với Hạ Thiên Tuyết nhà người ta?
Dáng vóc cũng tạm đi, nhưng nhìn kiểu gì cũng không cân đối hài hòa như Hạ Thiên Tuyết, vừa nhìn đã biết là thẩm mỹ mà ra.
Còn có mặt mũi nói thế?