Bát Gia Tái Thế

Chương 21



Bị gọi là ‘cô giáo xinh đẹp’, Hoàng Tố Tố cũng không tức giận, ở học viện thương mại này cũng có rất nhiều người gọi cô như thế, cô chỉ cười đáp: “Đây là danh thiếp của cô, em gọi qua đi, cô cũng lưu số em lại”.

Hoàng Tố Tố chịu trách nhiệm về các vấn đề kỷ luật của lớp Tống Ngữ Yên, vì thế cò có số của từng học sinh trong lớp, thấy Trần Đức lấy chiếc điện thoại Nokia cũ ra, cô không khỏi

càng thêm đau lòng.

Quả nhiên cũng xuất thân từ nông thôn giống cò.

Còn nhớ khi cô học đại học, người khác dùng Nokia loại này, còn cô thì không mua nổi.

Cô quyết định sau này phải chú ý tới Trần Đức nhiều hon.

Thành công có được số điện thoại của người đẹp, Trần Đức rất vui vẻ.

Năm phút sau.

Lớp ba đại học năm tư.

Buổi sáng, các học sinh đều lơ ngơ buồn ngủ, mới sáng sớm đã phải đến lớp nghe giảng, trông học sinh nào cũng có vẻ rất mệt mỏi.

Cho đến khi một nữ sinh bước vào, cò gái ăn mặc trẻ trung duyên dáng, khuôn mặt ưa nhìn, khoảng hai mươi tuổi. Cô mặc chiếc quần bò cực ngắn để lộ đôi chân trắng nõn, đôi chân tuyệt đẹp gần như chiếm hết cả thân hình, chắc chắn là một người đẹp chân dài.

Cô vừa vào đã thu hút sự chú ý của hầu hết mọi người, dù là học sinh nữ cũng phải hâm mộ với đòi chân của cô.

Người đẹp đi cùng với nhau, bên cạnh còn có một cô gái khác sánh bước cùng cô, cô gái ấy mặc chiếc váy ngắn bó sát, thân hình nóng bỏng chói mắt, dù đôi chân không dài bằng cô gái vừa nãy nhưng chiếc áo in hình gấu trúc lại tạo thành hiệu ứng 3D trên người cò, có vẻ nở nang không nên có ở độ tuổi này.

Hai cô gái đều có đặc điểm riêng, người trước thì hơi lạnh lùng, người sau lại nhiệt tình như lửa.

“Này Chân Dài, cậu nói thật à? Chồng chưa cưới của cậu thật sự đến sao?”, Lâm Dao –



cô gái hung dữ đã hỏi câu này bốn năm lần rồi.

“Bố tớ đã đích thân gọi tới nên không sai được đâu, chính là hôm nay đấy”, Chân Dài chính là Tống Ngữ Yên, vì chân quá dài nên Lâm Dao đặt biệt danh cho cò là Chân Dài: “Không biết bố tớ nghĩ gì nữa. Thời đại nào rồi còn có hôn ước”.

Ánh mắt Tống Ngữ Yên bướng bỉnh: “Nếu anh ta thật sự đến, tớ nhất định sẽ đuối anh ta đi”.

“Tớ khá mong chờ đấy, chắc chắn mắt nhìn của bác Tống không tệ. He he, Chân Dài à, hay là cậu cứ nghe theo đi”, Lâm Dao nói đùa.

“Thôi đi Lâm Dao, tớ nói cho cậu nghe, khi nào anh ta đến cậu phải chơi đùa anh ta với tớ, cậu không muốn có thêm một người đàn ông tới ở nhà chúng ta đâu đúng không?”

“Đương nhiên, yên tâm đi Chân Dài, cậu là chị em tốt của tớ, chắc chắn tớ sẽ giúp cậu!”, Lâm Dao cười hì hì, muốn đuổi một người đàn ông thì có vò vàn cách.

“Cái gì gọi là giúp tớ? Lẽ nào không phải vì cậu muốn giữ thân thể trong trắng của mình cho đại anh hùng kia, đợi đến khi anh ấy về sẽ tìm cậu sao?”, Tống Ngữ Yên trêu chọc Lâm Dao.

“Hừ, anh ấy là của tớ, cậu không được phép nhắc tới anh ấy”, Lâm Dao lè lưỡi: “Nếu cậu còn trêu tớ nữa, tớ sẽ không giúp cậu đuổi người đâu”.

“Được rồi, được rồi”, Tống Ngữ Yên trêu chọc: “Tớ còn không quan trọng bằng anh hùng của cậu nữa”.

Hai người vừa cười đùa vừa đi tới chỗ ngồi, nhìn hai cò có thể thấy được vẻ trẻ trung của độ tuổi này, đám con trai xung quanh nhìn hai người suýt nữa chảy nước miếng.

Tiếc là không ai đi tới bắt chuyện, hai người đẹp này có quá nhiều người theo đuổi, nếu có ai dám tiến lên trêu chọc thì nam sinh Hạ Kiệt ngồi bên cạnh Tống Ngữ Yên sẽ không bỏ qua cho kẻ đó.

Hạ Kiệt thấy hai cô gái đến thì cười tươi lại gần, định chào hỏi nhưng mặt nóng dán mông lạnh, hai cô gái hoàn toàn không đế ý đế cậu ta, vì thế cậu ta chỉ đành ngượng ngùng ngồi về chỗ mình, thầm chửi rủa:

“Mẹ kiếp, hai con đàn bà thối, ra vẻ cái gì chứ! Chờ anh Long chơi xong, ông đây sẽ xử đẹp hai đứa chúng mày”.

Chuông vào lớp chẳng mấy chốc đã vang lên.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv