Chương 1063
Trần Đức lười phải liếc mắt tới Chương Hằng thêm nữa mà quay người nói với sáu lão già đã rụng răng tuổi trung bình phải tới một trăm hai mươi ở ngoài sảnh kia: “Cho anh sống là muốn để cho anh biết rằng việc mời sáu lão già chết tiệt kia tới nhằm trả thù tôi là quyết định ngu xuẩn tới mức nào”.
Sau đó Trần Đức tiếp tục nhàn nhã nói với sáu người kia: “Sáu người các ông muốn chết lần lượt hay cùng nhau đây?”
Giọng nói thản nhiên từ tính của anh vang vọng khắp nhà họ Lục.
Một lần nữa trên dưới nhà họ Lục lại bị anh làm choáng váng.
Chỉ là tâm trạng lần này thay đổi nghiêng trời lệch đất so với trước đó.
Đúng, Trần Bát Hoang có thể gây ra thương tích nặng nề cho Chương Hằng quả thực khiến họ kinh ngạc đến khó tin, nhưng… nhưng muốn khiêu chiến với thái thượng trưởng lão của nhà họ Chương, hơn nữa còn là sáu người cũng có chút quá tự phụ rồi chăng?
“Ha…”, Chương Hằng không kìm được bật cười, cho dù giờ phút này thân mang trọng thương hắn dứt khoát nằm đó cười châm chọc: “Ngu ngốc, tao đợi mày, đợi mày giết hết bọn họ đó”.
“Ha ha, tên nhóc này đang nằm mơ giữa ban ngày à, còn muốn giết chết sáu vị thái thượng trưởng lão của nhà họ Chương?”
“Ngu dại chăng? Thực sự tưởng rằng đánh bại được Chương Hằng là rất lợi hại sao?”
“Ha ha, loại người này trẻ người nông nổi, chưa bị xã hội hung hăng vả mặt, nếu không làm sao có thể thốt ra những lời mất não như vậy?”
“…”
Những kẻ cậy nhờ Lục Lâm Khai trước đó rất lo lắng, nhưng sau khi ý thức được sự tồn tại của mấy người Chương Phá Long đã hoàn toàn thả lỏng tâm trí đang kéo căng, bao gồm cả bản thân Lục Lâm Khai cũng cười rét lạnh:
“Thật là mắc chứng hoang tưởng cmnr, người trẻ tuổi rất mạnh nhưng đáng tiếc, nên tự mình biết mình, Lục Thư Tuyết à, kẻ chống lưng mà cô tìm tới này sắp chết rồi, ha ha…”
Thân thể yêu kiều của Lục Thư Tuyết khẽ run không nói một lời, cô ta là người duy nhất trong số những người đang có mặt đặt niềm tin vào Trần Đức.
Cô ta không tin Trần Bát Hoang sẽ ngu xuẩn như vậy, nếu anh đã dám nói ra như vậy thì nhất định phải có lòng tin tuyệt đối!
“Nhóc con, mày dường như rất có tự tin, đối mặt với Chương Phá Long tao còn có năm vị anh em của tao vẫn tự tin như vậy. Lão già này rất muốn biết là ai đã cho cho mày sự tự tin đó?”, giọng nói của Chương Phá Long vô cùng thâm trầm, thậm chí còn mang theo chút rung nhưng khí thế lại mạnh mẽ đến kinh người, sẽ không ai nghĩ rằng ông ta là một người tuổi tác đã cao.
Vừa nói ông ta vừa nhướng đôi mắt đục ngầu của mình và khóa chặt lấy Trần Đức, ông ta cho rằng chỉ cần người này có bất kỳ động tĩnh nào mình đều sẽ ngay lập tức phát giác ra và tung chiêu phản kích.
Chương Phá Long tiến lên trước một bước, một lần nữa lên tiếng:
“Dẫm chết mày cũng giống như nghiền nát một con kiến, không cần phải sáu người, một mình lão già này cũng đủ rồi!”
Chương Hằng ở một bên nghe vậy nghiến răng, trong mắt tràn ngập hưng phấn, mấy kẻ Lục Lâm Khai cũng vậy, họ kích động chờ đợi Chương Phá Long ra tay, cũng mong ngóng kết cục bi thảm của Trần Đức!
Với thực lực của một mình anh, thái thượng trưởng lão mạnh nhất của nhà họ Chương ra tay đủ để chống chọi với hai thậm chí là ba người trong số năm vị thái thượng trưởng lão còn lại.
Mà so sánh với Chương Hằng thì dù có mười kẻ như hắn cũng không phải là đối thủ của anh!
Loại lão quái vật siêu cấp hơn trăm tuổi này có gì giải quyết không nổi đây?