Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 401: Đế quốc Thiên Thạch



Tòa thành Thiên Thạch trải qua trăm năm cố gắng, tài phú tích lũy cơ hồ đã đạt tới đỉnh điểm, hiển nhiên đã làm cho đệ tử của tòa thành đời này đối với chuyện kiếm tiền cũng không có gì hứng thú. Bọn họ vốn không có dã tâm gì, nhưng hiện tại có kẻ địch cường đại, lại có Thạch Thiên như thần thống lĩnh, nhất thời khơi dậy đấu chí cùng ngạo khí vốn chôn sâu trong đáy lòng, tuy việc thành lập quân đội rất có thể sẽ rước lấy sự đối địch của đại đa số các nước trên thế giới, cũng không chút sợ hãi, ngược lại càng thêm hưng phấn.

Braid cũng mới vừa sinh ra ý niệm này trong đầu, chưa kịp làm ra kế hoạch chi tiết, thấy Thạch Lệ cau mày, lo lắng nàng sẽ trực tiếp phản đối khiến cho suy nghĩ này bị quẳng đi, lấy lui làm tiến nói: "Đương nhiên, xây dựng quân đội không phải việc nhỏ, khi vạn bất đắc dĩ mới đi tới bước này, ta trước tiên triệu tập người trong tòa thành thương nghị việc này có được hay không, lên kế hoạch rồi mới đi làm. Chủ nhân cùng đại tiểu thư đi Trung Quốc trước, việc này giao cho chúng tôi là được."

Nếu đã đến tình huống vạn bất đắc dĩ, tòa thành Thiên Thạch mới có thể đi tới bước này, Thạch Lệ lúc này cũng không thể cho ý kiến phản đối.

Thạch Thiên nghe Braid nói xong trách mắng: "Lão tử đáp ứng sẽ về Trung Quốc sao? Lão tử cần để người khác tới bảo vệ sao?" Hắn mặc dù không phản đối quay về Trung Quốc, nhưng lại không tình nguyện với phương thức quay về như Thạch Lệ nói, mặc kệ chính phủ Trung Quốc thật có ý tốt hay không, hắn cũng sẽ không tiếp nhận người khác tới bảo hộ mình.

Saji tròng mắt chuyển động nói: "Tôi biết một chỗ tốt, không biết chủ nhân có nguyện ý đi hay không?"

Thạch Thiên nói: "Nói nghe xem."

Saji nói: "Tây Thái Bình Dương có một đảo quốc gọi là vương quốc Colo Shrike, tiểu quốc này mặc dù không giàu có, nhưng quốc vương Colo Shrike lại là một tên xem đánh bạc như mạng, tại sòng bạc ở Florida của chúng ta trước sau thua cả triệu USD, bởi vì không có tiền trả, đã đem mấy hòn đảo của hắn gán nợ cho sòng bạc, bây giờ kỳ hạn đã qua…"

Thạch Thiên vỗ mạnh bàn, cả giận nói: "Ngu xuẩn!"

Saji nhất thời sợ run cả người, run giọng giải thích: "Chủ nhân, sòng bạc của chúng ta phi thường công bằng, tuyệt đối không có xếp đặt hãm hại hắn…"

Thạch Thiên trừng mắt nói: "Lão tử có trách ngươi sao? Theo cách nói của ngươi, đảo kia bây giờ là của lão tử?"

Saji ngẩn ra vội vàng nói: "Đúng vậy, chuẩn xác mà nói có hơn bảy mươi đảo, bất quá đại bộ phận đều là hoang đảo rất nhỏ, chỉ có hai đảo lớn nhất là có người ở, một đảo tên là Colo, một đảo tên là Shrike, hai đảo này cũng chỉ có chừng hơn một trăm cây số vuông, dân cư nghe nói không tới bốn ngàn. Bởi vì chuyện quốc vương đánh bạc thua cả quốc gia chưa bao giờ phát sinh. Loại chuyện này rất kinh thế hãi tục, chúng ta cũng không muốn đem chuyện này làm lớn gây ảnh hưởng đến danh dự sòng bạc, hơn nữa cảm thấy mấy đảo này cũng không có nhiều tác dụng, cho nên vẫn chưa có nghĩ đến đi lấy..."

Thạch Thiên Nhà Trắng cũng đốt, cũng sẽ không đi quản việc này có kinh thế hãi tục hay không, cũng không cảm thấy thắng quốc gia của người khác có gì không đúng, hắn mấy trăm năm trước khi trà trộn cũng thường xuyên cùng người đánh cuộc, hơn nữa đánh cuộc rất lớn, chưa từng thiếu ai, hiển nhiên cũng hận nhất những kẻ đánh bạc không trả tiền, không đợi Saji nói xong liền tức giận nói: "Có sức chơi thì có sức chịu, nếu đảo đã thua cho chúng ta, thì hắn dựa vào cái gì mà ở địa bàn của lão tử mà đòi làm quốc vương?"

Braid mắt sáng lên, vỗ tay nói: "Chủ nhân nói quá đúng. Hắn muốn làm quốc vương là chuyện của hắn, dựa vào cái gì mà ở địa bàn của chúng ta mà đòi làm quốc vương, vương quốc Colo Shrike sau này đương nhiên phải để người của chúng ta làm quốc vương, ta thấy quần đảo Colo Shrike cũng có thể sửa lại gọi là quần đảo Thiên Thạch, quốc gia... Thì gọi là Đế quốc Thiên Thạch. Ha ha, có quốc gia của mình thì thành lập quân đội chính là chuyện đương nhiên, ít nhất sẽ không trở thành võ trang phi pháp."

Braid cùng Thạch Thiên tiếp xúc cũng nhiều, đối với tính cách vô câu vô thúc của hắn ít nhiều có chút hiểu rõ, rõ ràng nếu trực tiếp đưa ra đề nghị Thạch Thiên làm quốc vương, quá nửa sẽ bị dăn dạy một trận. Cho nên chỉ nói để cho người một nhà làm quốc vương, chỉ cần đem quốc gia cùng quân đội thành lập. Đến lúc đó cho dù Thạch Thiên không muốn làm quốc vương, có nhiều "chủ mẫu" như vậy cùng Thạch Thiên cùng ở một chỗ, sau này cũng sinh ra mấy "tiểu chủ nhân", hơn nữa không phải còn có đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư sao. Tâm tư của Saji cùng Braid cũng không sai biệt lắm, nghe hắn nói xong nhất thời cũng hiểu được, hiển nhiên lớn tiếng nói tốt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thạch Lệ thì trợn mắt há hốc mồm, nghĩ không ra mới vừa rồi chỉ là lên tiếng thành lập quân đội, bây giờ ngay cả lập nước cũng đề ra, bây giờ bởi vì quan hệ với Thạch Thiên, tòa thành Thiên Thạch cùng Mỹ cơ hồ đã là thế bất lưỡng lập, đem lực lượng phân tán các nơi trên thế giới, nước Mỹ có lẽ còn nhiều băn khoăn, nhưng nếu như đem lực lượng tập trung, hơn nữa tự mình thành lập quốc gia, chẳng khác nào cho Mỹ một mục tiêu rõ ràng, một khi Mỹ tìm được biện pháp đối phó Thạch Thiên, lập tức sẽ phát động hành động trả thù, đến lúc đó một đảo quốc nho nhỏ làm sao cùng lực lượng quân sự cường đại như Mỹ mà đối kháng?

Kim Hinh ngồi bên cạnh Thạch Thiên lúc này tâm tình càng thêm phức tạp, cũng không hưng phấn như đám người Braid, cũng không có loại lo lắng như Thạch Lệ. Nàng mới đầu chỉ đem Thạch Thiên trở thành một đoạn diễm ngộ khó quên, mặc dù thời gian càng dài càng cảm thấy mình không thể rời khỏi hắn, nhưng Thạch Thiên đối với nàng thái độ không lạnh cũng không nóng, bên người phụ nữ lại càng ngày càng nhiều, khiến cho nàng cũng không hy vọng xa vời có thể chính thức trở thành người yêu của Thạch Thiên. Nhưng chuyện phát sinh tại Mỹ lần này Kim Hinh trong suy nghĩ nhiều ít nổi lên chút biến hóa, lúc này nghe nói muốn lập nước, nghĩ thầm quốc vương tự nhiên là Thạch Thiên, như vậy Thạch Thiên thân là quốc vương có nhiều vương phi cũng không có quan hệ gì, mình có thể trở thành một vương phi trong đó hay không? Trong lúc nhất thời trong lòng ngọt ngào, lâm vào trong ảo tưởng.

Thạch Thiên thật ra chỉ căm tức người khác ở địa bàn của mình mà xưng vương xưng bá, không nghĩ tới thành lập quốc gia, bất quá thấy Saji cùng Braid phấn khởi như thế, cũng không muốn nói lời phản đối. Lần này sống lại có thể được nhìn thấy Laurent cùng bọn tử tôn của tòa thành Thiên Thạch, đã cho Thạch Thiên cảm xúc rất lớn, đương nhiên cũng hy vọng cuộc sống của bọn họ giàu có tốt đẹp, trên thế giới này có được tất cả quyền lực cùng tài phú mà bọn họ muốn. Nhìn tới Thạch Lệ đột nhiên nghĩ đến, đã biết sau một lần sống lại mà gặp gỡ thật sự là khó được, tiếp qua hai trăm năm sau lần sống lại kế tiếp còn có thể gặp được thế hệ sau của mình không? Nếu như còn, đến lúc đó mình lại đi nơi nào mới có thể tìm được bọn họ?

Thạch Thiên nguyên vẻ không cho là đúng trên mặt dần lộ ra vẻ tươi cười, trong mắt lóe sáng, bĩu môi nói: "Ừm... Quần đảo Thiên Thạch... Đế quốc Thiên Thạch..." Rồi đột nhiên đứng lên, cười ha ha nói: "Được! Cấp cho các ngươi một Đế quốc Thiên Thạch!"


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv