Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 351: Siêu tốc



Ngoài lực lượng mặt đất, Villard còn phái thêm bốn máy bay chiến đấu Raptor và tám máy bay trực thăng Apache tham gia vào hành động chặn đánh lần này, trong đó tám chiếc máy bay trực thăng Apache đậu bên ngoài vòng bao vây phục kích theo mọi hướng, bốn chiếc Raptor bay theo đường xoắn ốc trên cao. Mười lăm chiếc Raptor còn lại dưới đất cũng nằm trong tư thế sẵn sàng, có thể cất cánh bay đến địa điểm chặn đánh bất kì lúc nào. Vì ai cũng biết rằng, nếu để Thạch Thiên xông ra khỏi vòng vây, hoặc căn bản nếu hắn không sa vào vòng vây, thì lực lượng mặt đất không có cách nào đuổi kịp hắn, lúc đó thậm chí ngay cả máy bay trực thăng Apache cũng không đuổi kịp hắn, nên chỉ có thể dựa vào máy bay chiến đấu Raptor để truy kích.

Đại tá Wales, đội trưởng đội biệt kích hải quân SEAL mang theo hai mươi chiến binh đã từng tham gia hơn trăm trận đấu mai phục trên một sườn đồi nhỏ. Theo tin tức mà hắn nhận được từ phía Lầu Năm Góc, mục tiêu còn cách địa điểm mai phục khoảng hơn 10km, nhưng chỉ cần hai phút sau sẽ có thể xâm nhập vào phạm vi công kích của hắn. Trước đây, bất kể chấp hành nhiệm vụ gì, hay thậm chí có lúc một mình thâm nhập vào vùng địch, Wales chưa bao giờ biết sợ hãi là gì; nhưng lúc này đây, hắn cảm thấy mồ hôi hột đang thi nhau rịn ra trên trán mình.

Cũng may mắn, chỉ cần gã thanh niên đó không thay đổi đường di chuyển, thì hắn buộc phải đi ngang qua khoảng đất trống dưới sườn đồi, nơi đã được bố trí hơn 100 quả mìn. Wales lập tức ra lệnh thu hẹp phạm vi bao vây, đồng thời cho một bộ phận binh lính tiếp cận vòng vây. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Trong phòng họp của Lầu Năm Góc, tất cả mọi người đều chăm chú xem hình ảnh từ vệ tinh, nhìn Thạch Thiên từng bước tiến vào địa điểm phục kích. Tâm trạng của Helen lúc này cực kỳ phức tạp, cảm thấy nếu hủy đi sinh mạng của một thanh niên có sức mạnh kinh người như thế này thì thật là không phải, nhưng cô hiểu hơn ai hết rằng càng không thể để cho anh ta xâm nhập vào Washington, trong tình thế không thể kiểm soát được anh ta thì chỉ có thể tiêu diệt, ngoài ra không còn sự lựa chọn nào khác.

Đội quân phục kích đều ẩn nấp trong bóng tối, ngụy trang tiệp màu với địa hình, nhìn trong hình ảnh truyền về từ vệ tinh rất khó phát hiện ra họ, nhưng nhân viên kĩ thuật đã khoanh một vòng tròn màu đỏ để đánh dấu vị trí của đội quân này, có thể nhìn thấy Thạch Thiên đang từng bước từng bước một tiến lại gần vòng tròn đỏ kia, cảm giác giống như một chú côn trùng nhỏ đang bay về phía mạng nhện, hoàn toàn không hay biết về mối nguy hiểm đang cận kề.

Một phút …. Ba mươi giây… Mười giây …. Năm giây …

Chấm đen cuối cùng đã đụng vào vòng tròn đỏ, chỉ cần anh ta tiến thêm một bước, hàng loạt đạn pháo hủy diệt sẽ tới tấp bắn vào anh ta. Đừng nói là một con người, cho dù đó là một khối sắt nguyên chất tuyệt đối cũng sẽ bị nổ tan tành.

Ngay lúc ấy, điều bất thường xảy ra, Thạch Thiên vốn dĩ chỉ là một chấm đen đang di chuyển, lúc này trên màn hình LCD đột nhiên biến thành một đường màu đen, với một tốc độ khiến người ta khó có thể tin được bay xuyên qua vòng tròn bao vây màu đỏ, đồng thời thoát ra khỏi phạm vi giám sát của vệ tinh, biến mất khỏi màn hình. Trong phòng họp, tất cả mọi người kinh ngạc đứng phắt dậy. Mặc dù họ đều biết chàng thiếu niên này biến hóa khôn lường, nhưng không ai có thể tin kế hoạch chặn đánh đã được dày công bố trí thật tỉ mỉ kia thậm chí không hề có lấy một cơ hội để bắn một phát súng nào.

Helen nói với Parker đang đứng ngay cạnh bên cô: "Phán đoán của anh quả không sai, lúc nãy anh ta thật sự chưa dùng hết sức mình".

Parker không hề cảm thấy chút tự hào nào đối với sự tán thành của Tổng thống, giọng anh run lên: "Thế nhưng… tôi không dám nghĩ rằng anh ta lại có thể nhanh đến vậy…" sau đó quay người hỏi nhân viên kỹ thuật thuộc hạ của mình: "Tốc độ lúc nãy của anh ta là bao nhiêu?"

Anh nhân viên kỹ thuật trả lời: " Tốc độ ban nãy ước tính khoảng từ 1.800 đến 2.300km/h. Vị trí chặn đánh cách Washington chưa đến 200 km, nếu anh ta không giảm tốc độ thì chỉ cần trong vòng 5 phút sẽ đến được Lầu Năm Góc hoặc Nhà Trắng".

Những người có mặt trong phòng họp không khỏi ngẩn người, tốc độ chạy của chàng thiếu niên này thậm chí gần gấp đôi tốc độ âm thanh, cho dù là máy bay chiến đấu Raptor siêu thần tốc cũng chưa chắc nhanh bằng anh ta, đồng nghĩa với việc hiện nay không còn cách nào ngăn bước của chàng thiếu niên này được nữa.

Villard nhíu mày: " Tiếp tục giám sát, lập tức tìm ra vị trí của hắn, ta không tin hắn có thể duy trì tốc độ này mãi, nếu không đã đứng ngay trước mặt chúng ta rồi", nói xong liền hạ lệnh. Toàn bộ trực thăng chiến đấu ngay lập tức truy kích theo hướng về Washington, lực lượng mặt đất cũng phải nhanh chóng trở về Lầu Năm Góc, chỉ để một bộ phận nhỏ ở lại gỡ mìn, nhằm tránh gây thương vong cho người dân vô tội.

Năm 1997, Quốc hội Mỹ ký "Hiệp định cấm mìn", đồng ý tạm ngưng sản xuất sử dụng mìn, nhưng đến năm 2004 nước Mỹ lại công bố chính sách mới về mìn. Với mục tiêu lâu dài là từ bỏ " Hiệp định cấm mìn", đồng thời ngay cuối năm sau đó đã bắt đầu sản xuất mìn sát thương. Nhưng chính phủ Mỹ cũng đảm bảo rằng sau mỗi lần sử dụng đều tự giác tiến hành tiêu hủy, không tạo ra mối đe dọa cho dân thường.

Tốc độ của Thạch Thiên dù có nhanh thì cũng không thể qua khỏi con mắt của vệ tinh được, mấy tên kỹ thuật viên rất nhanh chóng đã có thể xác định lại vị trí của Thạch Thiên, liền báo cáo: "Thưa ngài Bộ trưởng, đã tìm thấy hắn .." ngay sau đó liền ngạc nhiên: "Thế nhưng phương hướng di chuyển của hắn thay đổi, hắn … hắn quay lại rồi .."

Villard bất ngờ không hiểu ý của những nhân viên kỹ thuật, liền hỏi lại: " Cái gì?"

Cảm giác của đội biệt kích hải quân SEAL trên trận địa chặn đánh không giống như những người trong Lầu Năm Góc, Thạch Thiên chỉ vừa mới chạm chân vào vòng giám sát của họ thì đã lập tức biến mất. Không thể như những người ở Lầu Năm Góc có thể nhìn qua vệ tinh khá rõ ràng. Họ chỉ cảm thấy dường như có một luồng điện xoẹt qua trên đầu, cả Wales và các tay súng bắn tỉa đều ngẩn người ra như kẻ mất hồn, cho tới lúc nhận được mệnh lệnh của Villard thì mới hoàn hồn trở lại.

Wales nghiến răng, hạ lệnh cho công binh gỡ mìn, còn lại đội biệt kích hải quân SEAL và đội kị binh đặc chủng dùng tốc độ nhanh nhất có thể để trở về Washington. Tuy ông biết đã không còn kịp để đuổi theo Thạch Thiên, nhưng ông muốn dốc toàn lực để kịp về tham dự cuộc chiến bảo vệ Lầu Năm Góc và Nhà Trắng. Kế hoạch chặn đánh hôm nay đã trở thành sự sỉ nhục chưa từng có của cả ông và đội biệt kích hải quân, so với việc được hi sinh trên chiến trận thì điều này quả thật khó chịu hơn gấp trăm ngàn lần.

Họ đâu biết rằng với phép tu luyện ngàn năm của Thạch Thiên, trừ phi toàn bộ mọi người đều ngừng thở giả chết thì mới có thể che giấu bản thân, còn thuật tàng hình hay ngụy trang hiện đại của quân đội đối với Thạch Thiên chẳng hề có chút tác dụng nào.

Khi Thạch Thiên chuẩn bị chạm chân vào vòng vây của đội biệt kích hải quân SEAL, hắn đã nhận ra được phía trước có người, sau trận chiến với Cục cảnh sát Los Angeles, hắn nhận ra một điều, tuy rằng đạn bắn vào mình không chết, nhưng có thể chảy máu bị thương và vô cùng đau đớn, đương nhiên sẽ không ngu ngốc tiếp tục để bị người Mỹ lừa thêm lần nữa. Do đó, lúc tiến gần đến vòng vây của lính Mỹ, hắn lập tức dùng thần tốc của mình nhảy vọt lên không trung, chạy ngang qua đầu họ.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv