Bên ngoài tòa cung điện, Thiên Âm lão quái cùng Tống Tiểu Phong đang dừng bước quan sát.
Hôm nay đã là ngày thứ mười bọn họ đặt chân vào di tích, trên mặt nét mệt mỏi khó có thể giấu diếm được.
Địa cung thí luyện, ba cửa ải đầu có thể nói là hành trình luyện tâm, phân ra khảo nghiệm chính là định lực, dũng khí, trí tuệ... Mặc dù có chút lòng vòng, nhưng đối với lão quái vật trải qua biết bao thế sự chìm nổi như Thiên Âm lão quái mà nói, căn bản không đáng là gì. Mà ngược lại là Tống Tiểu Phong, còn nhỏ tuổi đã gặp phải biến cố lớn, ở trong quá trình thí luyện, tính cách càng ngày càng trở nên lạnh lùng, càng ngày càng cố chấp.
Đối với sự biến hóa của Tống Tiểu Phong, Thiên Âm lão quái ban đầu cũng không nói thêm gì, dù sao hắn chỉ muốn lợi dụng đối phương, cũng không có ý định thu đối phương làm đệ tử.
Chẳng qua là bắt đầu từ cửa ải thứ tư, độ khó khăn của thí luyện chợt tăng lên, mà biểu hiện của Tống Tiểu Phong đã hoàn toàn ngoài dự liệu của Thiên Âm lão quái!
Tống Tiểu Phong chẳng những ở cửa ải thứ năm bất ngờ ngưng tụ bệ thần, hơn nữa ở cửa ải thứ sau, tam tinh tiên linh lột xác biến thành tứ tinh, trở thành tiên đạo cao thủ chân chính.
Phải biết rằng Tống Tiểu Phong hôm nay chỉ mười hai tuổi, thiên phú như thế cho dù là đặt ở Thánh Địa, đó cũng là thiên tư yêu nghiệt!
Càng như thế, Thiên Âm lão quái càng có ý nghĩ thu đồ, dù sao thì điểm này nhận thức hắn vẫn phải có.
...
"Xem ra đại thời đại sắp tới rồi, tùy tùy tiện tiện đều có thể gặp được một thiếu niên thiên phú như vậy , còn bị lão phu ép buộc ."
Thiên Âm lão quái liếc mắt nhìn thiếu niên mặt lạnh như băng đứng bên cạnh, không khỏi âm thầm thở ra .
Khô vinh luân hồi chính là thiên địa chi đạo, bất kỳ quá trình suy bại nào cũng đều từ thịnh thế mà lên. Vì vậy đại thịnh thế gian, tất có loạn thế tranh giành . Mà đại loạn thế gian, tất có thiên kiêu tung hoành.
Đối mặt với một thời đại hỗn loạn sắp diễn ra, cho dù Thiên Âm lão quái lòng dạ độc ác, cũng không khỏi cảm thấy mấy phần cảm khái.
Dĩ nhiên, cảm khái thì cảm khái, điểm này cũng không ảnh hưởng tới quyết tâm theo đuổi tu tiên của Thiên Âm lão quái.
Qua mấy ngày này, thu hoạch của hắn cũng không nhỏ. Trừ phần thưởng sau mỗi cửa ải, còn đạt được cảm ngộ, đền bù những thiếu sót trên tâm cảnh của hắn, đối với sự phát triển sau này có rất nhiều ích lợi.
"Tống tiểu tử, cửa ải này có trò gì vậy?"
Nghe Thiên Âm lão quái hỏi thăm, Tống Tiểu Phong mặt không chút thay đổi nói: "Tổ tiên từng ghi lại, địa cung thí luyện cứ tam quan chia làm một đoạn, bắt đầu từ cửa ải thứ bảy, nơi này mới thật sự là khảo nghiệm tu vi, mỗi một tòa cung điện, đều sẽ có một vị trấn điện chi linh, chỉ có đánh bại nó, mới có thể đạt được phần thưởng tốt hơn, tiến vào cửa tiếp theo."
"Trấn điện chi linh?" Thiên Âm lão quái hỏi tới: "Chẳng lẽ chính là Thánh Linh tàn hồn lúc trước xuất hiện sao?"
"Không biết."
Tống Tiểu Phong lạnh lùng quăng ra mấy chữ, Thiên Âm lão quái cũng không tức giận, tựa như đã quen bộ dạng lạnh nhạt của đối phương rồi.
"Quên đi, hiện tại nghĩ nhiều như thế cũng không có tác dụng gì, hay là vào xem một chút rồi tính tiếp."
Dứt lời, Thiên Âm lão quái lôi Tống Tiểu Phong bước vào cung điện.
...
"Ân! ?"
Trong thời khắc Thiên Âm lão quái bước vào đại điện, từng tia ánh mắt nhất tề rơi vào trên người của hắn.
"Là các ngươi! ?"
Thiên Âm lão quái tranh thủ kéo Tống Tiểu Phong đến phía sau mình, cảnh giác nhìn người trong đại điện.
Lúc này trong đại điện phân ra làm bốn nhóm người, chính là do mấy vị đầu lĩnh của tứ đại thế lực cầm đầu.
Cùng lúc tiến vào so sánh, tứ đại thế lực thương vong cực lớn, trừ mấy vị đầu lĩnh ra, còn lại đệ tử tinh anh hoặc thuộc hạ, hết thảy đều không thấy tung tích, hiển nhiên đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Thí luyện chi địa đúng là từng bước sát cơ, hung hiểm nặng nề .
Đừng nghĩ Thiên Âm lão quái có thể mang theo Tống Tiểu Phong dễ dàng đi tới đây, đó là vì Tống Tiểu Phong biết rõ tình hình mỗi quan, hơn nữa Thiên Âm lão quái tu vi không tầm thường, lúc này mới có thể thuận lợi qua cửa, thậm chí người sau vượt người trước, ở cửa ải thứ bảy gặp được đầu lĩnh của tứ đại thế lực.
So sánh ra, tứ đại thế lực chính là ôm đá qua sông, chỉ cần xảy chân sẽ bị nhấn chìm trong đó.
...
Thiên Vương trại Cát Thiên Vương cùng Ngụy Minh, Cửu La môn La Bằng cùng tả hữu trưởng lão, Tam Quang đạo Lê Hướng Thiên cùng Mao Chính, biên quân Điền Hồng Chí cùng Phiền Bình.
Thiên Âm lão quái ánh mắt âm lãnh nhìn mọi người một lượt, trong lòng âm thầm tính toán thoát thân như thế nào.
Từ tình thế trước mắt đến xem, Cửu La môn tựa như chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng tam phương thế lực còn lại cũng không yếu, một khi liên thủ, Cửu La môn tất nhiên khó có thể ngăn cản, vì vậy mới đạt đến thăng bằng hạn chế lẫn nhau .
Nhưng Thiên Âm lão quái đột nhiên xuất hiện, tựa như đã phá vỡ sự thăng bằng này.
Tứ đại thế lực từ trước đến giờ đã quen với việc độc lai độc vãng, làm sao có thể để cho người khác chiếm lợi ích của mình. Nhưng bọn hắn cũng rõ ràng, có thể xông tới đây mà còn sống, tuyệt đối không phải người bình thường, cho nên không người nào muốn ra tay trước, tránh rơi vào tình huống cá chết lưới rách, thiệt thòi sẽ thuộc về thế lực của mình.
...
"Xem ra người ở phía ngoài không ngăn được các hạ."
Cát Thiên Vương được Ngụy Minh lén đưa ám hiệu, trước tiên thử thăm dò đối phương: "Các hạ chẳng lẽ không muốn tự giới thiệu bản thân một chút?"
"Hắc hắc hắc, lão phu Thiên Âm, không biết Cát Thiên Vương cùng chư vị đầu lĩnh muốn chỉ giáo thế nào?"
Thiên Âm lão quái mặc dù cảnh giác, chưa hẳn đã sợ đối phương, cho nên giọng nói phi thường cứng rắn.
"Thiên Âm?"
Nghe Thiên Âm lão quái báo danh hiệu, các vị đầu lĩnh lộ vẻ suy tư .
Lập tức, Ngụy Minh phản ứng đầu tiên tới đây: "Cái gì! ? Thiên Âm lão quái! Ngươi là Thiên Âm lão quái hơn mười năm trước đại náo biên hoang! ?"
"Hắn là Thiên Âm lão quái! ?"
Cát Thiên Vương đám người nghe vậy giật mình, trong đầu nhất thời hiện ra đủ loại lời đồn về Thiên Âm lão quái .
Điền Hồng Chí cùng Phiền Bình nhìn nhau, trong mắt cũng ánh lên nghi ngờ. Bởi vì bọn họ hai người tuổi không lớn lắm, đối với sự tích của Thiên Âm lão quái cũng không biết, không rõ đầu lĩnh còn lại làm sao phản ứng mạnh mẽ như vậy.
"Ngươi... không phải ngươi đã chết sao?"
La Bằng mi tâm khẽ ngưng trọng, ánh mắt hiện lên một tia kiêng kỵ.
Không chỉ riêng La Bằng, mấy vị đầu lĩnh khác cũng như thế.
Thiên Âm lão quái hung danh hiển hách, năm đó náo loạn biên hoang chi địa, nếu không phải bị người của lục đại tiên tông hàng phục, không chừng hiện tại biên hoang đã hỗn loạn vô cùng rồi.
Đối với cao thủ thành danh nhiều năm như thế, cho dù là tiên đạo cường giả như La Bằng cũng phải đề phòng mấy phần.
"Đã chết? Hắc hắc hắc ~~~ "
Thiên Âm lão quái lạnh lùng cười nói: "Là lục đại tiên tông phát tán tin tức hay sao? Lời của bọn hắn mà ngươi cũng tin? Uổng phí cho ngươi vẫn là nhất môn chi chủ, trong đầu toàn là phân hay sao?"
"Ngươi nói gì! ?"
La Bằng sắc mặt trầm xuống, trong mắt sát cơ tăng vọt: "Lão quái vật, ngươi có tin..."
"La môn chủ cần gì tức giận!"
Lê Hướng Thiên vội vàng cắt lời của La Bằng, khuyên can: "Hiện tại cũng không phải thời điểm tranh cãi, chúng ta thương lượng xem nên ứng đối cửa ải tiếp theo thế nào đi! Nếu Thiên Âm đạo hữu chính là tiên đạo cường giả, tự nhiên có tư cách đồng hành với chúng ta. Không bằng mọi người cùng nhau hợp tác, dù sao nhiều người thì sẽ thêm một phần sức lực!"
"Hừ!"
La Bằng hừ lạnh một tiếng, khí thế thu liễm.
Thật ra suy nghĩ cẩn thận, hắn cũng không muốn đắc tội với ác nhân như Thiên Âm lão quái, hiện tại được Lê Hướng Thiên giải vây, hắn liền không nhiều lời nữa.