Bạch Hạ Sương tới, Lục Ly không hề trách cứ nàng không tuân mệnh lệnh, ngược lại nhìn thấy nàng còn rất là áy náy.
Hắn có thể hiểu được cảm tình giữa Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết, thậm chí có thể nói các nàng đều chung nhau một mạng, nếu một người chết rồi, người còn lại cũng sẽ bệnh chết.
Huyết mạch tương liên, chí tình chí thân!
Bạch Hạ Sương ngã nhào trên đất, lại không ngất đi, rất nhanh liền run rẩy bò dậy, cả người nàng khẽ run lên, không biết là bởi vì hàn khí nơi này quá nặng, hay bởi vì trong lòng quá mức sợ hãi khủng hoảng.
Nàng từng bước đi đến chỗ Bạch Thu Tuyết, căn bản không liếc nhìn Lục Ly lấy một lần. Tới bên cạnh giường băng, nàng dùng tay khe khẽ sờ lên khối băng ngoài cơ thể Bạch Thu Tuyết, sau đó trong tay hiện ra một thanh dao găm, định đào phá khối băng, cứu ra Bạch Thu Tuyết.
Lục Ly động, một tay bắt lấy tay Bạch Hạ Sương, nhìn nàng vẫn đang giãy dụa kịch liệt, đành phải cường hành ôm lấy nàng.
Hắn trầm giọng nói:
- Bạch Hạ Sương, đừng phát điên, giờ tỷ tỷ ngươi còn chưa chết. Nếu ngươi làm loạn, nàng lập tức sẽ chết.
Bạch Hạ Sương không dám làm loạn, hai mắt đẫm lệ ngước mặt lên nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, tỷ tỷ ta so thế? Ta rất sợ, ta không thể mất tỷ tỷ.
- Không sao!
Cõi lòng Lục Ly cũng tan nát, khe khẽ vỗ về Bạch Hạ Sương an ủi nói:
- Trong người tỷ tỷ ngươi có chút độc, ta sai người đóng băng nàng, ngăn ngừa độc tố khuếch tán. Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ tìm cách nhanh chóng chữa khỏi cho nàng, ta lấy tính mạng ra thề.
- Ừm ừm!
Bạch Hạ Sương bất giác có chút an tâm, thấy thần sắc Lục Ly kiên nghị, còn lấy tính mạng đảm bảo, nàng tính cách đơn thuần không nghĩ quá nhiều, chỉ cần chuyện Lục Ly đáp ứng thì nhất định hắn sẽ làm được.
- Ta muốn dẫn tỷ tỷ trở về, ta muốn dẫn nàng trở về.
Bạch Hạ Sương nghĩ nghĩ rồi nói, Lục Ly lại lắc đầu:
- Trước khi chưa giải được độc, tuyệt đối không thể loạn động, một khi phá vỡ khối băng, tỷ tỷ ngươi sẽ lập tức chết đi. Nếu ngươi không yên tâm, đoạn thời gian này có thể ở lại đây với nàng.
- Ừm!
Bạch Hạ Sương trùng trùng gật đầu nói:
- Vậy ta ở đây bồi tỷ tỷ, thẳng đến khi tỷ tỷ tỉnh lại mới thôi. Ta không đi đâu cả, ta ở chỗ này.
Lục Ly khẽ thở ra một hơi, trong lòng bất giác có chút nhẹ nhàng. Hai người Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết có cảm ứng tâm linh rất mạnh, lúc này Bạch Thu Tuyết chắc chắn biết Bạch Hạ Sương đang ở bên cạnh bồi mình, chí ít nàng sẽ không còn cảm thấy sợ hãi và cô đơn.
Hắn còn có rất nhiều chuyện phải làm, phải đi nghĩ cách tìm kiếm thần dược cho Bạch Thu Tuyết. Mặc dù hắn không việc gì khẳng định cũng sẽ ở lại đây bồi cùng, nhưng có Bạch Hạ Sương hắn sẽ càng an tâm.
- Ừm, ta để cho người dựng một tòa thành bảo ở đây cho ngươi tu luyện.
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Sau này ngươi cứ ở lại chỗ này, linh tài đan dược tu luyện cần thiết ta sẽ đưa cho. Ngươi muốn ăn gì, chơi gì đều có thể phân phó hạ nhân. Ngươi cứ bồi cùng tỷ tỷ, ta sẽ nghĩ hết mọi cách tìm thuốc giải cho nàng, tin tưởng ta.
Thấy bộ dạng Bạch Thu Tuyết như thế, Bạch Hạ Sương đột nhiên hiểu chuyện rất nhiều, nàng ngậm lấy nước mắt gật đầu nói:
- Yên tâm đi, Lục Ly, tỷ tỷ có ta nhìn vào, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, ta sẽ không làm loạn.
- Vậy được, ngươi bồi cùng tỷ tỷ ngươi đi nhé.
Lúc này Lục Ly mới đứng dậy đi ra bên ngoài, tới cửa ra lần nữa không quên cảnh cáo nói:
- Nhớ kỹ, ngàn vạn không thể động tới tỷ tỷ ngươi, bằng không nàng sẽ lập tức chết đi.
Bạch Hạ Sương rưng rưng gật đầu, Lục Ly đi ra ngoài liếc nhìn ba tên trưởng lão Bạch gia một cái, hạ lệnh nói:
- Về sau các ngươi trấn thủ ở chỗ này, không thể rời đi nửa bước. Ai dám thương hại đến hai người bọn họ, nhất định phải bước qua xác các ngươi, hiểu chưa?
- Tuân lệnh, Đại Đế!
Ba tên trưởng lão Bạch gia khom người lĩnh mệnh, Lục Ly quay sang Tứ trưởng lão Thanh Loan Tộc, hai người đi tới một bên, Lục Ly dò hỏi:
- Tình hình đám người Mông Thần thế nào?
- Không vấn đề.
Tứ trưởng lão gật đầu nói:
- Gần đây vô số linh tài đang được vận chuyển về, đã chất thành núi. Một tên Phi Thiên Dạ Xoa truyền lời cho ta, nói Mông Thần và mấy người nhóm tộc trưởng đã công chiếm bảy tám đại tộc, sắp hoàn thành nhất thống Hoang giới.
- Tốt!
Lục Ly cũng không mấy lo lắng, chỉ bằng một mình Mông Thần liền có thể quét ngang toàn bộ Hoang giới, Hoang giới về tay đã không thành vấn đề.
Lục Ly lấy ra một ít thịt khô bắt đầu nhai nuốt, Tứ trưởng lão vội vàng phái người chuẩn bị đồ ăn, Lục Ly lại khoát tay ngăn lại.
Hắn sao vào trầm tư, phía Bạch Thu Tuyết đã có Bạch Hạ Sương trông chừng, hắn không cần lo lắng, có thể đi làm việc của mình.
Hoang giới có nhiều linh tài như vậy, cần cầm ra buôn bán, sau đó đổi lấy linh tài cần cho mấy tên trưởng lão Thái Thản Tộc linh tài. Nếu đám người Nghiệp Cơ và Thái Thản Tộc có thể đột phá ra được một hai tên Nhân Hoàng, thế lực dưới tay hắn liền sẽ mạnh lên nhiều, chí ít lần sau Lục Phong Hỏa Lục Toan bắn lén, hắn không đến nỗi bó tay chịu trói.
Vấn đề là …
Những linh tài này bán thế nào?
Bắc Mạc tài nguyên khan hiếm, đồ tốt gần như không có, mạo muội cầm theo một nhóm linh tài trân quý đi giao dịch, rất dễ dẫn lên các đại gia tộc chú ý. Một khi truy ra nguồn gốc, sợ rằng rất nhanh sẽ bại lộ. Dù không bại lộ, cũng sẽ có đại gia tộc sinh tâm ngấp nghé.
Ngay khi Lục Ly đang trầm tư, nơi xa một con thú nhỏ bay vụt đến, hóa thành một đạo bóng trắng nhào vào trong ngực Lục Ly.
Hí hí
Mấy ngày nay Tiểu Bạch một mực đi dạo xung quanh, Tứ trưởng lão Thanh Loan Tộc biết đây là linh sủng của Lục Ly, để Dạ Xoa tộc phụ cận chú ý Tiểu Bạch chút, tuyệt đối không thể thương hại đến nó.
Tiểu Bạch ngủ say lâu như vậy, Lục Ly lại giam mình trong phòng băng, nó rất nhàm chán. Dứt khoát đi ra dạo quanh khắp tứ xứ, đuổi cho dã thú nơi đây được một phen hốt hoảng.
Hí hí!
Tiểu Bạch thân thiết kêu lên vài tiếng, Lục Ly thấy được vẻ lo lắng trong mắt nó, hé miệng cười một tiếng, vuốt ve đầu Tiểu Bạch.
Két!
Đúng lúc này, chiếc ngọc phù bên hông Lục Ly đột nhiên vỡ vụn, tròng mắt hắn bất thần lạnh lẽo, đặt Tiểu Bạch trên vai, đưa tay lấy ra ngọc phù.
Ngọc phù cảnh báo này có ý nghĩa đặc thù, trên người Lục Ly mang theo mấy chiếc, theo như hiển thị trên ngọc phù. Bên ngoài hẳn là đang có phiền toái, lại không phải phiền toái trí mạng.
- Tống Kỳ đã chết, chẳng lẽ còn có dư nghiệt Tống gia?
Lục Ly khẽ nhíu mày, hiện tại hắn rất không muốn ra ngoài. Hoang giới còn chưa thống nhất, hắn lại không yên tâm Bạch Thu Tuyết. Nhưng Yên phu nhân đã đưa tin, nhất định là có chuyện mà nàng không xử lý được.
Nghĩ nghĩ, hắn liền đi vào dặn dò Bạch Hạ Sương mấy câu, để nàng ở lại đây bồi cùng Bạch Thu Tuyết. Đồng thời từ trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra cho nàng một ít Linh Lung Đan và Hồn Tinh, những này đủ cho Bạch Hạ Sương tu luyện tới Mệnh Luân Cảnh trung kỳ.
Lục Ly lại gọi đến mấy tên Phi Thiên Dạ Xoa, để bọn họ thông qua bí pháp đi hỏi dò tình hình đám người Mông Thần, đồng thời truyền tin để Dạ Tra đi tới lối ra Hoang giới, ngoài ra còn gọi Nghiệp Cơ trở về.
Phi Thiên Dạ Xoa đi, Lục Ly ngồi xếp bằng trong thành bảo, lẳng lặng chờ đợi. Nửa ngày sau Phi Thiên Dạ Xoa trở về, nói mấy câu với Tứ trưởng lão, Tứ trưởng lão giải thích nói:
- Tình hình chinh phạt rất thuận lợi, không có bất cứ vấn đề gì, phỏng chừng nhiều nhất nửa tháng sau liền có thể nhất thống Hoang giới. Tộc trưởng đã xuất hành tới lối ra Hoang giới, Nghiệp Cơ cũng đang bay trở về đây.
- Tốt!
Lục Ly yên tâm, lại dặn dò Tứ trưởng lão mấy câu, để hắn bảo vệ Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương, nếu Bạch Hạ Sương làm loạn trực tiếp đánh ngất giam lại. Nếu hai tỷ muội xảy ra chuyện gì bất trắc, Lục Ly để Tứ trưởng lão đưa đầu tới gặp.
Dặn dò xong xuôi, Lục Ly một thân một mình bay đi. Hắn là Đại Đế Bắc Mạc, lâu như vậy không hiện thân, nhân tâm Bắc Mạc khẳng định sẽ bất ổn, cộng thêm Yên phu nhân cảnh báo, hắn nhất định phải đi ra ngoài một chuyến.