Bạch Dương Thành là vực thành lớn nhất của giao giới đông bộ và đông bắc bộ, thành trì này có mười vạn năm lịch sử, vẫn luôn do thế lực lục phẩm Bạch Dương Cung chiếm giữ.
Bạch Dương Cung trong lịch sử cũng có một đoạn thời gian thăng cấp làm thế lực thất phẩm, cũng từng lưu lạc làm thế lực ngũ phẩm, nhưng Bạch Dương Thành vẫn luôn ở trong tay Bạch Dương Cung, có thể thấy được nội tình của Bạch Dương Cung mạnh tới mức nào.
Trong Bạch Dương Thành, Hạp Nguyên đang cầu kiến Bạch Dương Cung cung chủ, có điều cung chủ đâu phải hắn muốn gặp thì có thể gặp? Hắn chỉ có thể gặp một trưởng lão Quân Hầu cảnh đỉnh phong của Bạch Dương Cung, ngũ trưởng lão Mạc Cừu.
Mạc Cừu nghe Hạp Nguyên nói xong, hơi nhướng mày, trầm tư một lát rồi nói:
- Thiếu niên đó thật sự nói như vậy à? Hắn là con của một Nhân Hoàng? Nhân Hoàng của Lục gia ta đều biết, không có công tử trẻ tuổi như vậy, hạng tôn tử thì có. Lục Ly? Nhưng cái tên này căn bản chưa nghe qua.
Hạp Nguyên cũng không nghĩ ra, nếu là Lục gia đệ tử vì sao không giơ ra lệnh bài? Chỉ cần giơ ra lệnh bài thì không phải tất cả đều sáng tỏ à? Còn cần tự hắn truyền tống tới đây sao? Vì sao lại bảo Bạch Dương Cung cung chủ tới?
- Mười sáu bảy tuổi, Hồn Đàm cảnh, không có lệnh bài, không có kim cương huyết mạch? Bên cạnh mang theo một đám Quân Hầu cảnh? Khẩu khí rất cuồng? Tự gánh lấy hậu quả?
Mạc Cừu lẩm bẩm mấy tiếng, có chút không quyết định được chủ ý, nếu Lục Ly chỉ bảo bọn họ đi một chuyến thì cũng không sao cả, hiện tại Lục Ly lại còn bảo cả cung chủ của bọn họ phải đi một chuyến?
- Đi, theo ta đi gặp cung chủ!
Mạc Cừu cuối cùng vẫn lựa chọn cẩn thận một chút, Lục gia đệ tử mười năm không xuất hiện, hiện tại đột nhiên mọc ra một tên, vạn nhất là thật thì sao. Lục gia ở đông bộ Trung Châu chính là quân vương vô thượng, trêu chọc đệ tử trực hệ của Lục gia là hậu hoạn vô cùng.
Mạc Cừu dẫn theo Hạp Nguyên tiến vào một đại thành bảo huy hoàng khí phái, gặp Bạch Dương Cung cung chủ Mạc Diệp.
Mạc Diệp nhìn thì cũng không quá già, dáng vẻ người trung niên, đầu vuông tai to, lưng hùm vai gấu, khí huyết như núi, rất phù hợp với bộ dạng của bá chủ một phương.
Nghe Mạc Cừu kể lại xong, hai hàng lông mày rậm của Mạc Diệp nhíu lại, trong đôi mắt to lộ ra vẻ sâm hàn, hắn chỉ trầm tư rồi hừ lạnh nói:
- Giả, Nhân Hoàng của Lục gia ta biết hết, không ai có một nhi tử nhỏ như vậy. Lục gia Nhân Hoàng ta có thể đếm ra toàn bộ, đệ tử trực hệ ta cũng biết rõ, không có ai tên là Lục Ly cả!
- Giả mạo?
Ánh mắt Mạc Cừu trở nên lạnh lùng, đằng đằng sát khí nói:
- Cung chủ, vậy ta đi xử lý nhé?
Xử lý mà Mạc Cừu nói tất nhiên là trảm sát toàn bộ, giả mạo Lục gia đệ tử chính là tội lớn, hơn nữa còn ngông cuồng như vậy, điểm danh bắt Bạch Dương Cung cung chủ tới gặp? Khẩu khí này là không thể nhịn được.
- Đợi đã!
Mạc Diệp xua tay, hắn có chút nghĩ không thông vì sao Lục Ly lại bảo hắn tới?
Bảo hắn tới để vạch trần thân phận của hắn à? Sau đó thì giết hắn? Trừ phi Lục Ly là chán sống rồi, nếu không sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.
- Lục gia Nhân Hoàng?
Mạc Diệp lại tính toán, liệt kệ tất cả cường giả Nhân Hoàng cảnh của Lục gia, cũng nhớ lại con cháu nhà họ, xem có quên ai không.
Sau một thoáng, trên mặt hắn đột nhiên lộ ra vẻ kinh hãi, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ là nhi tử của vị đó? Nếu… Vị đó kết hôn sinh con, tính nhẩm thì tuổi của thiếu niên này cũng gần đúng.
Mạc Cừu chớp chớp mắt, không nghe rõ lắm, hắn mơ hồ hỏi:
- Cung chủ, ngươi là nói vị nào?
Trong mắt Mạc Diệp lấp lánh tinh mang, nói ra hai câu:
- Vị nhân trung chi hoàng chân chính, vị biến thái nhất!
- Hả?
Mạc Cừu tỉnh ngộ, sắc mặt hắn lại âm tình bất định, mắt lấp lánh, trầm tư một lát rồi nói:
- Nếu là vị đó thì đích xác có khả năng. Vị đó đã mất tích hai mươi năm, chẳng lẽ đúng là con của hắn?
Hạp Nguyên nghe mà như lọt vào trong sương mù, lại không dám hỏi nhiều. Lúc này trong tay hắn một khối ngọc phù đột nhiên vỡ vụn, hắn biến sắc kinh hô:
- Xảy ra chuyện rồi, Lộc Thành xảy ra chuyện rồi!
Hạp Nguyên nói xong nói xong, bên ngoài có một bóng đen nhẹ nhàng tiến vào, đứng bên cạnh Mạc Diệp chắp tay nói:
- Bẩm cung chủ, truyền tống trận của Lộc Thành bị hủy diệt toàn bộ rồi. Bên kia truyền đến tin tức, đông bắc bộ Tống gia có tám cường giả tới, đang khai chiến ở Lộc Thành.
- Lớn mật thật!
Mạc Diệp không ngờ lại đứng dậy, trên người khí huyết khủng bố tràn ra, khiến Hạp Nguyên cảm thấy không thở nổi, Mạc Diệp gầm lên, nói:
- Toàn bộ Quân Hầu cảnh tập hợp, lập tức đến Lộc Thành. Lão Nhị ngươi ở lại Bạch Dương Thành tọa trấn, ta tự mình tới Lộc Thành một chuyến.
Bạch Dương Cung có hai Nhân Hoàng, Mạc Diệp phái một Nhân Hoàng khác tọa trấn, cường giả còn lại thì được triệu tập toàn bộ, có thể thấy hắn coi trọng Lục Ly tới mức nào.
Hắn không thể không coi trọng.
Nếu Lục Ly đúng là con của người mà hắn đoán, mà Lục Ly lại bị giết ở Lộc Thành, hắn tin Bạch Dương Cung một người cũng không sống nổi.
Hai mươi ba người bắn ra, toàn là Quân Hầu cảnh, Quân Hầu cảnh đỉnh phong có tới tám người. Mạc Diệp cũng dẫn theo Mạc Cừu bay ra, bắn thẳng đến truyền tống trận.
Toàn bộ Bạch Dương Bảo xôn xao, nhiều năm qua, Mạc Diệp vẫn là lần đầu tiên triệu tập nhiều cường giả như vậy xuất động, hơn nữa nghe ngữ khí của hắn thì dường như đang vô cùng nổi giận, rất nhiều người đều nhao nhao nghị luận không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hai mươi ba người bay tới quảng trường, một lão giả hỏi:
- Cung chủ, xảy ra chuyện gì vậy?
- Đừng hỏi nhiều!
Mạc Diệp nhảy vào một truyền tống trận, quát lớn:
- Mở truyền tống trận, các ngươi cũng lập tức tới thành trì phụ cận Lộc Thành, sau đó dựa vào tốc độ nhanh nhất tới Lộc Thành, truyền tống trận của Lộc Thành đã bị hủy. Sau khi các ngươi đến Lộc Thành thì lập tức bảo vệ một thiếu niên tên là Lục Ly, nếu ai muốn giết hắn, cứ giết không cần hỏi!
- Tuân mệnh!
Hai mươi ba người quát lớn, đều phóng tới mấy truyền tống trận, tuy truyền tống trận của Lộc Thành bị hủy, nhưng truyền tống trận của thành trì phụ cận lại vẫn còn.
Bọn họ truyền tống tới, lại chạy đến Lộc Thành cũng không mất thời gian bao lâu, dù sao tốc độ của Quân Hầu cảnh cũng rất khủng bố
Từng đạo quang mang ngút trời sáng lên, đám người Mạc Diệp ai nấy đều biến mất trong truyền tống trận, trong thành rất nhanh lại ầm ĩ, đều đang suy đoán đã xảy ra chuyện gì.
Mạc Diệp và Mạc Cừu đến một phủ thành gần Lộc Thành, sau đó lập tức truyền tống tới quận thành gần Lộc Thành nhất, rồi từ quận thành đó chạy tới, với tốc độ của Mạc Diệp nhiều nhất là mất thời gian hai nén hương.
- Sau hai lần truyền tống, Mạc Diệp đến gần quận thành đó. Hắn không để ý tới Mạc Cừu, tự mình phóng ra Bản Mệnh Châu, dùng tốc độ khủng bố phóng tới Lộc Thành.
- Người của Tống gia, các ngươi lớn mật lắm!
- Vừa bay Mạc Diệp vừa gầm lên, người của Tống gia hủy diệt truyền tống trận, đây vốn đã là phạm vào tối kỵ, hiện tại còn dám đuổi giết Lục Ly? Nếu Lục Ly đúng là nhi tử của người đó, bất luận Lục Ly sống hay chết, Tống gia lần này đều sẽ tan thành mây khói.
Quận thành Mạc Diệp truyền tống tới ở phía bắc Lộc Thành, tốc độ của hắn đạt tới cực hạn, sau hai nén hương tường thành của bắc thành Lộc Thành đã ở trong tầm mắt.
Trên trời cao của Lộc Thành, Tống Phúc và Hàn Vô Khánh vẫn đang đại chiến. Hai người đánh ra chân hỏa, đều phóng ra áo nghĩa cường đại để công kích, không gian xung quanh không ngừng vỡ ra, khí tức khủng bố khiến con dân phía dưới sợ hãi không thôi.
Cũng may hai người đều có chừng mực, khống chế công kích tận lực không hại tới thành trì phía dưới, nếu không phía dưới đã sớm máu chảy thành sông rồi.
- Dừng tay!
Mạc Diệp từ xa đã gầm lên, giống như rồng ngâm hổ gầm, khí huyết cường đại tỏa ra, khiến người ta cảm thấy giống như một vầng mặt trời nóng cháy.
- Nhân Hoàng?
Công kích của Tống Phúc khựng lại, Hàn Vô Khánh thì mừng rỡ. Mạc Diệp giống như lưu tinh từ xa bay tới, hét lớn:
- Lục Ly ở đâu?
Sắc mặt Tống Phúc lập tức trở nên trắng bệch, Hàn Vô Khánh lập tức hét lớn:
- Phía đông, vị đại nhân này mau đi cứu viện, rất nhiều người của Tống gia đang đuổi giết hắn.
- Tốt lắm, Tống gia các ngươi chờ bị diệt tộc đi!
Mạc Diệp không công kích Tống Phúc, lưu lại một câu rồi hóa thành lưu tinh phía đông phía đông.
Thành trì phía dưới sôi trào, Bạch Dương Cung cung chủ đã tới, nói như vậy thiếu niên kia đúng là đệ tử trực hệ của Lục gia rồi?