- A.
Sau khi vô số người nghe thấy thanh âm này, đều ôm đầu đau đớn lăn lộn. Nhất là người cảnh giới thấp, căn bản không chịu đựng nổi, giống như bị Long Ngâm Thần Kỹ của Lục Ly công kích.
Hơn một ngàn khách nhân có hơn nửa là Hồn Đàm cảnh trở lên, non nửa còn lại thì vô cùng khổ sở, rất nhiều người đầu đau như muốn vỡ ra, còn đập đầu vào đá bên cạnh, lập tức đầu rơi máu chảy.
- Khống chế bọn họ!
Khương Hạo không hề bị ảnh hưởng quát lạnh một tiếng, rất nhiều hộ vệ đều hành động, chia ra giữ lấy một hai người. Khương Hạo quát khẽ:
- Mọi người đừng sợ, đây là một loại quỷ phong đặc thù của Thiên Quỷ Sơn, rất nhanh sẽ qua thôi, cố kiên trì.
Khương Khởi Linh không ngờ lại không sao, nàng ta nhìn thấy Lục Ly ôm đầu ngồi trên mặt đất, vội vàng chạy tới, ngồi xổm xuống bên cạnh Lục Ly, hỏi:
- Lục Ly, kiên trì một chút, rất nhanh sẽ qua thôi.
Cảnh giới của Khương Khởi Linh không phải quá cao, chỉ có Mệnh Luân cảnh hậu kỳ, trong sân có rất nhiều võ giả Mệnh Luân cảnh đều rất khó chịu, xem ra cường độ linh hồn của nàng ta chắc rất cao.
Lục Ly gật đầu, tuy đầu đau như muốn vỡ ra, nhưng chút đau đớn này thì hắn vẫn có thể chịu được. Hắn chắn chặt răng chống đỡ, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn xung quanh, sau khi xác định không có kẻ địch công kích thì hai người mới yên tâm.
Sau nửa nén hương, thanh âm bén nhọn đó dần dần yếu đi, mọi người cũng dễ chịu hơn một chút. Lại sau một lúc, thanh âm hoàn toàn biến mất, Lục Ly thở hắt ra một hơi, lau đi mồ hôi trên mặt, ngẩng đầu nhìn Khương Khởi Linh, hỏi:
- Đây nơi quỷ quái gì thế? Vì sao trọng lực lại lớn như vậy? Còn có thanh âm khủng bố đó nữa.
Khương Khởi Linh nghĩ nghĩ một chút rồi nói khẽ:
- Đây là Thiên Quỷ Sơn, là bảo địa thứ hai của bắc bộ Trung Châu, cũng là tuyệt địa đứng thứ hai. Nơi này cứ cách mấy năm hoặc là mười mấy năm sẽ phun ra rất nhiều huyền tinh màu tím và Hồn Tinh, cùng với tinh thạch phun trào, sẽ có cương phong xuất hiện. Còn có rất nhiều nơi xuất hiện quỷ động khủng bố, hút người ta vào trong núi, năm đó có một Nhân Hoàng cũng bị hút vào, cuối cùng không ra được.
- Hả?
Ba người Lục Ly đều kinh ngạc, Nhân Hoàng cũng không ra được, vậy mọi người ở đây mà rơi vào quỷ động thì e là đều phải chết.
- Các ngươi đừng lo lắng.
Khương Khởi Linh trấn an:
- Chỉ có nơi phun trào huyền tinh màu tím và Hồn Tinh thì mới có quỷ động xuất hiện, các ngươi đừng đi loạn thì sẽ không sao. Trong Thiên Quỷ Sơn này bình thường không có huyền thú, khi phun trào sẽ nhào ra một số Thiên Quỷ Thử, có điều tỷ lệ rất ít. Bên này không có quỷ động, chúng ta không đi loạn thì sẽ không xảy ra chuyện.
Sau khi Khương Khởi Linh giải thích một phen, ba người Lục Ly mới biết.
Hơn mười ngày trước thám báo của Linh Lung Các đã tiến vào Thiên Quỷ Sơn, không phát hiện Thiên Quỷ Sơn có khuynh hướng bạo động quy mô lớn, Khương Hạo mới cho phi thuyền thiết giáp đi ngang qua núi lớn, bởi vì đi đường vòng sẽ xa hơn hai ba tháng.
Lại không ngờ hơn mười ngày qua Thiên Quỷ Sơn này chỉ có bạo động quy mô nhỏ, hôm nay lại đột nhiên có bạo động lớn. Khi Thiên Quỷ Sơn bạo động, trong núi sẽ có trọng lực cường đại, mới dẫn tới phi thuyền thiết giáp bị rơi xuống.
Có điều ở phụ cận không nhìn thấy có huyền tinh màu tím và Hồn Tinh phun ra, cho nên trước mắt nơi này chắc vẫn an toàn. Chờ trận bạo động của Thiên Quỷ Sơn kết thúc, trọng lực ở xung quanh sẽ yếu đi, mọi người cũng có thể thoải mái rời đi.
Hiện tại gặp phải loại tình huống này, cách làm chính xác nhất của mọi người chính là ở yên tại chỗ. Nếu không vạn nhất tiến vào khu vực phun trào, rất có khả năng sẽ bị hút vào quỷ động, cũng sẽ gặp phải Thiên Quỷ Thử, đến lúc đó thần tiên cũng không cứu được.
- Huyền tinh màu tím là gì? Cũng là huyền tinh à? Còn Hồn Tinh là sao?
Lục Ly tò mò hỏi.
Khương Khởi Linh không giấu diếm, giải thích:
- Huyền tinh màu tím là một loại huyền tinh đặc thù, một viên có thể đổi được một vạn huyền tinh, xem như là huyền tinh cao cấp đi. Chúng ta bình thường gọi nó là Tử Huyền Tinh, ờ... Đây là Tử Huyền Tinh.
Trong giới chỉ Khương Khởi Linh sáng lên, đưa tới một viên huyền tinh, huyền tinh này so với huyền tinh bình thường thì nhỏ hơn một nửa, chỉ to bằng ngón út, rất đẹp mắt.
- Hồn Tinh là dùng để tu luyện linh hồn.
Khương Khởi Linh nhìn lướt qua xung quanh, thấp giọng giải thích:
- Hồn Tinh xem như là linh tài cao cấp, một viên giá trị trăm vạn huyền tinh, luyện hóa cũng có thể tăng phúc cho linh hồn. Đương nhiên thứ này tu luyện nhiều, độ tăng phúc sẽ giảm bớt, nếu không giá trị sẽ cao hơn. Đúng rồi... Nếu các ngươi gặp phải có Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh phun trào, ngàn vạn lần đừng tới gần quỷ động phun trào, nếu rơi xuống bên cạnh cũng có thể thu nhặt, nhất định phải nhớ kỹ, không thể tới gần quỷ động.
Khương Khởi Linh dặn dò vài câu, cũng không về bên Khương Hạo, chờ một quản sự đi tới, nàng ta vươn tay ra chỉ vào một núi nhỏ ở gần đó, nói:
- Giúp ta dựng một doanh trướng ở đây, thuận tiện dựng hai doanh trướng cho vị công tử này.
- Vâng.
Quản sự không dám làm trái ý Khương Khởi Linh, lập tức gọi mấy hộ vệ tới núi nhỏ gần đó dựng ba doanh trướng, hai cái khá lớn, một cái thì nhỏ hơn.
- Đi thôi, trong thời gian ngắn chúng ta không đi được đâu.
Khương Khởi Linh vẫy tay với hai thị nữ ở xa xa, sau đó dẫn theo hai thị nữ lập tức tiến vào trong một doanh trướng.
Nhìn Khương Khởi Linh thì có vẻ đã khôi phục được một chút rồi, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói:
- Đi thôi, cứ xem tình huống rồi tính.
Lục Ly ôm Tiểu Bạch tiến vào trong một doanh trướng, Minh Vũ lo lắng đi theo tiến vào doanh trướng của Lục Ly. doanh trướng này rất đơn sơ, bên trong không có nhiều bài trí, chỉ trải một bộ chăn ga trên đất, còn có mấy chiếc bồ đoàn.
Lục Ly bảo hai người Vũ Hóa Thần ngồi xuống, thần niệm của hai người quét ra xung quanh, thần niệm ở nơi này không ngờ cũng bị hạn chế, chỉ có thể tra xét mấy trăm mét xung quanh.
Mấy trăm hộ vệ bận rộn, bắt đầu an trí cho khách nhân trên phi thuyền thiết giáp. Gần ngàn doanh trướng được dựng lên ở xung quanh, còn có người đi tra xét tình huống.
Bùm.
Đột nhiên, mặt đất hơi chấn động, đám người Lục Ly lao ra khỏi doanh trướng, nhìn về phía nơi phát ra thanh âm. Bên kia sáng lên một đạo quang hoa màu tím, giống như pháo hoa màu tím bắn lên trời, bị sương mù dày đặc che khuất, nhìn không rõ lắm.
- Chẳng lẽ bên kia có Tử Huyền Tinh, Hồn Tinh phun trào à?
Lục Ly lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng. Thị giác ở nơi này rất kém, bên kia có thể lờ mờ nhìn thấy tử quang, điều này chứng tỏ cách cũng không xa.
Vù.
Một bóng người nhẹ nhàng bay tới, đứng ngoài doanh trướng của Khương Khởi Linh, chính là đại thống lĩnh Khương Hạo. Khương Hạo nhìn ra xa xa, trầm giọng nói:
- Khởi Linh, gần đây không an toàn, chúng ta toàn bộ phải rời đi.
Rầm rầm.
Khương Khởi Linh còn chưa đi ra, mặt đất xung quanh đã rung chuyển kịch liệt, sau đó gần núi nhỏ đột nhiên xuất hiện một cái hố to, tử quang đầy trời từ trong hố to bắn ra, phóng lên cao, gần hố to đó vừa hay có mấy người, không ngờ đều bị tử quang hất lên trời cao, tiếp theo thì hóa thành mưa máu, lập tức biến thành thịt nát.
- Mau lui lại.
Khương Hạo nhìn thấy gần hố to còn có rất nhiều người, có người chắc đã sợ tới đờ người, thậm chí có người không ngờ muốn đi lấy tinh thạch màu tím trong tử quang, lập tức gầm lên.
- Lùi lại, lùi lại, quỷ động sắp sinh ra hấp lực, còn có thể có Thiên Quỷ Thử, người ở gần đều phải chết!
Một Quân Hầu cảnh gầm lên, những người gần đó lúc này mới tỉnh ngộ, đều lui về phía sau.
Nhưng mà, rất nhiều người vẫn lui chậm, trong hố to đột ngột sinh ra hấp lực cường đại, mấy chục người bị hút vào trong hố to đó. Phụ cận cát bay đá chạy loạn thành một đống, Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh màu trắng vừa bắn ra cũng bị hút vào.
Tiểu Bạch bỗng nhiên từ trong lòng Lục Ly chui ra, phóng tới một viên Hồn Tinh màu trắng vừa rơi xuống đất, mà lúc này mặt đất xung quanh lại rung chuyển.
Lục Ly lập tức kinh hãi, gầm lên:
- Tiểu Bạch, nguy hiểm, quay lại mau.