Alyssa cùng Quan Tâm cũng bỏ mặc cần câu của mình mà đi tới bên cạnh Triệu Dật rồi chăm chú nhìn hắn câu cá. Mỗi lần Triệu Dật câu lên được cá, hai cô đều vui vẻ hào hứng giúp hắn lấy vợt vớt cá lên, giống như cá kia là của hai cô câu được vậy.
Huấn luyện viên câu cá ở bên cạnh cũng phải trợn tròn mắt há hốc mồm, rõ ràng lúc mới lên thuyền biểu hiện của Triệu Dật trông còn khá nghiệp dư. Thế nhưng sao bây giờ bỗng nhiên hắn lộ ra khả năng mạnh mẽ tới vậy?
Bản lĩnh câu cá này của hắn xem ra ngay cả mình cũng không đuổi kịp được.
Chẳng lẽ vừa rồi là do hắn giấu dốt sao?
Thật quái lạ!
Xoạt!
Cần câu đột nhiên giật tung lên, dây câu bị cá kéo thẳng tắp.
Cá đến rồi!
Triệu Dật lưu loát kéo dây rồi cẩn thận lôi con mồi mà mình câu được lên, đây là một con cá có cái miệng vểnh lên, toàn thân thì tràn ngập đốm lấm tấm khó coi, có lẽ dài khoảng 30cm.
Cá Mú Đốm, đây là một con cá tốt đó nha!
Huấn luyện viên câu cá mới liếc mắt một cái đã nhận ra loại cá này, vui mừng kêu lên: "Cá mú đốm là một loài cá tương đối khó gặp và khá là hiếm đó nha."
"Đinh! Ký chủ câu được một con cá mú đốm, thưởng cho rương báu của tàu đắm cấp bạc x1. ”
Cấp bạc!
Trong mắt Triệu Dật lộ ra vài phần vui mừng, hắn nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, mới qua một tiếng rưỡi, thời gian vẫn còn dài!
Tiếp tục câu cá!
Có lẽ con cá mú đốm đã mang lại may mắn cho Triệu Dật nên hắn liên tiếp câu được cá, chất lượng cá cũng tăng lên không ngừng.
"Đinh! Ký chủ câu được một con cá mú chấm đỏ, thưởng cho rương báu của tàu đắm cấp bạc x1. ”
"Đinh! Ký chủ câu được một con cá ngừ mắt to, thưởng cho rương báu của tàu đắm cấp bạc x1. ”
…
Ba tiếng trôi qua, Triệu Dật thu hoạch được đầy ắp cá, tất cả mọi người đều vây quanh xem Triệu Dật câu, ai nấy đều muốn biết trong bốn tiếng hắn rốt cuộc có thể câu được bao nhiêu cá.
Xoạt!"
Cần câu giật tung lên còn dây câu thì thẳng băng, gương mặt Triệu Dật dần biến sắc.
Hàng khủng!
Tất cả mọi người đều hưng phấn hẳn lên, tuy rằng lúc trước Triệu Dật câu được không ít cá nhưng những con cá ấy không được tính là quá lớn, lớn nhất chính là con cá ngừ mắt to này, ước chừng dài hơn một thước. Bây giờ Triệu Dật phải thốt lên câu hàng khủng chứng tỏ con cá này không hề nhỏ.
Triệu Dật hết sức chuyên tâm đọ sức với con cá ở dưới nước kia, hao phí khoảng hai mươi phút. Hắn phải vừa dỗ vừa lừa mới lôi được tên to xác này lên khỏi mặt nước.
Con cá vừa mới hiện lên trên mặt nước thôi mà tròng mắt của vị huấn luyện viên câu cá đã sắp lồi ra rồi.
"Cá ngừ vây xanh! Trời ơi, là cá ngừ vây xanh! ”
Triệu Dật đương nhiên cũng nhận ra, trong lòng hắn lập tức nóng lên, cá ngừ vây xanh chính là vua trong các loài cá ngừ!
Cá ngừ vây xanh là một loại nguyên liệu cao cấp để làm món sashimi, một con cá ngừ vây xanh có thể được bán đấu giá rất cao!
Vài năm trước, Nhật Bản đã bán đấu giá một con cá ngừ vây xanh nặng 222kg với giá cuối cùng là 11 triệu!
Đúng vậy, một con cá ngừ vây xanh so với một con ngựa hai tuổi thuần chủng và hình dáng ưu tú thì còn đắt hơn!
Loài cá ngừ vây xanh hoạt động trên vùng biển này rất thưa thớt, tuy đây là một phần của Đại Tây Dương nhưng chỉ là phần biên giới ven nơi sinh sống của chúng. Thậm chí có thể nói là lệch với khu vực sinh sống của chúng, thế nhưng hắn lại câu được một con cá ngừ vây xanh!
Triệu Dật rất hưng phấn.
Hắn hưng phấn không phải vì con cá này có giá trị bao nhiêu, mà là hắn có thể chắc chắn rằng một khi câu được con cá này lên thì khẳng định là hệ thống sẽ thưởng cho hắn một cái bảo rương của tàu đắm cấp cao hơn cấp bạc!
Mọi người ai nấy đều thích thú mà cùng nhau phụ giúp hắn, cuối cùng cũng đem được con cá ngừ vây xanh dài gần hai thước này kéo lên thuyền!
"Đinh! Ký chủ câu được một con cá ngừ vây xanh, thưởng cho rương báu của tàu đắm cấp vàng x1!"
Rương báu của tàu đắm cấp vàng!
Trong lòng Triệu Dật vui mừng, tuy rằng hắn chẳng mấy ấn tượng với khái niệm cấp vàng nhưng mà cá ngừ vây xanh chính là loài cá cao cấp nhất, nên thiết nghĩ phần thưởng này tuyệt đối sẽ không làm hắn thất vọng!
Đôi mắt của vị huấn luyện viên câu cá lập tức sáng rực lên, nói: "Anh Triệu, anh chuẩn bị xử lý con cá ngừ vây xanh này như thế nào, anh có định bán nó hay không? ”
Triệu Dật vừa lưu loát hạ cần thu dây câu vừa cười trả lời: "Bán như thế nào, các anh có thu mua sao? ”