Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 506: "Về ăn tết thế nào? ”



Kiều Na: Da mặt của cậu đúng là quá dày!

Khổng Hi: Đồng ý +1

Triệu Dật: Không nói với cô nữa, tôi tiếp tục ăn thịt nướng với em gái xinh đẹp của tôi đây, thật là vui vẻ, để gửi cho cô tấm hình!

Triệu Dật cầm lấy di động, áp sát khay nướng ở giữa rồi chụp hình đồ ăn, những món ăn trong tấm hình này có thể khiến cho người ta chảy nước miếng đó nha, sau đó thì gửi đi.

Kiều Na: A! Đúng là quá vô nhân đạo, tối nay tôi chỉ có thể ăn mì gói, các người còn phóng độc như vậy!

Khổng Hi: Đáng đời!

Triệu Dật: Đến Giang Châu đi, anh trai sẽ đãi!

Kiều Na: Hai người thật hào phóng, đúng là giàu vô nhân tính mà!

Triệu Dật và Khổng Hi nhìn nhau cười, đều buông điện thoại xuống.

Triệu Dật nâng ly rượu lên: "Kiều Na làm công việc gì thế? ”

Khổng Hi lắc đầu: "Tôi cũng không rõ lắm, nghe nói công ty ngoại thương gì đó, thường xuyên chạy đi khắp nơi, thỉnh thoảng còn xuất ngoại. Tuy nhiên chỉ chạy qua một số quốc gia trong khu vực như Thái Lan, Philippines…”

Triệu Dật ồ một tiếng, hắn cũng chỉ là thuận miệng hỏi.

Tửu lượng của hai người đều không kém, hơn nữa khổng Hi hôm nay giải quyết xong mọi chuyện nên tâm tình rất vui vẻ. Hai người tổng cộng uống hai chai rượu vang đỏ, mỗi người uống xấp xỉ một chai.

Triệu Dật đi tính tiền thoáng có chút tiếc nuối, không được tặng thưởng thẻ mỹ thực.

Có lẽ là vì đã ăn thức ăn tương tự trước đó chăng?

Sau này có lẽ phải ăn những món ăn ngon mà mình chưa từng bao giờ ăn mới được rồi!

Hai người đi ra khỏi khách sạn, Khổng Hi mặt đỏ bừng, nhìn Triệu Dật mỉm cười nói: "Vậy ngày mai cậu lên đường bình an, tôi sẽ không tiễn, có thời gian tôi sẽ đi Giang Châu ăn chực! ”



Triệu Dật cười nói: "Được, em gái ngoan, tôi ở Giang Châu chờ.”

Khổng Hi phất tay bắt taxi, trước khi lên xe bỗng nhiên quay đầu lại, nở nụ cười tươi tắn với Triệu Dật rồi nói: “Cám ơn anh, anh trai!”

Nụ cười này, giống như khiến ánh đèn đường trong nháy mắt ảm đạm đi vài phần…



Triệu Dật lái xe trở lại Giang Châu, cũng không có trở về trường học mà là một đường đi tới cao ốc Đức Phong.

Trước đó có mua căn chung cư lớn này, nhưng phải mất mấy tháng để trang trí, lúc này đã hoàn thành có thể dọn vào ở rồi.

Triệu Dật nhập mật mã, mở cửa phòng, đi hai bước thì đã thấy được Quan Tâm đang đứng ở bên cạnh sofa trong phòng khách.

Cô ấy đang chờ Triệu Dật.

Từ sau khi Triệu Dật mua căn phòng này xong, đây là lần đầu tiên hắn tới nơi này. Nhìn phòng khách rộng lớn, còn có cửa sổ sát đất khổng lồ, cùng với tầm nhìn rộng lớn, trong mắt Triệu Dật lộ ra vẻ hài lòng.

Tuy rằng căn biệt thự trị giá tám mươi triệu kia càng xa hoa hơn, còn có hoa viên khổng lồ và cả hồ bơi. Thế nhưng nói về nơi cư trú thì hắn thích nơi này hơn.

Cái khác không nói, với tầm nhìn tốt thế này cũng đã khiến lòng người thư giãn.

"Ông chủ, chúc mừng năm mới!"

Triệu Dật mỉm cười: "Về ăn tết thế nào? ”

Quan tâm mỉm cười nói: "Tất nhiên là đoàn tụ cùng gia đình, rất vui vẻ, nhưng cũng cảm ơn ông chủ vì đã tặng quà, còn có bao lì xì năm mới siêu lớn!

Triệu Dật cười nói: "Chỉ bằng hai tháng lương của cô mà thôi, coi như tôi phát thêm cho cô một lần thưởng cuối năm đi, dù sao có cô làm việc tôi cảm thấy rất hài lòng. ”

Quan tâm cười nói: "Nhưng tôi cũng không có làm được bao nhiêu việc. ”

Triệu Dật cười nói: "Khoảng hai ngày nữa tôi sẽ dẫn cô đến biệt thự bên kia, sau đó cô có thể ở đó, thuận tiện quản lý nó luôn. ”



Quan tâm nhanh nhẹn gọn gàng đáp: "Vâng, ông chủ."

Triệu Dật ở trong phòng dạo một vòng, suy nghĩ một chút hình như cũng không còn có việc gì cần Quan Tâm làm nữa, bèn nói: “Tôi không còn việc gì nữa, cô có thể trở về.”

“Được!”

Triệu Dật ngủ trưa, sau đó ra cửa lái xe đến ga cao tốc.

Tối hôm qua hắn nói cho Bạch Nguyệt biết hôm nay mình đã trở về Giang Châu, Bạch Nguyệt cũng lập tức mua vé tàu cao tốc hôm nay sẽ trở về Giang Châu.

Cha mẹ Bạch Nguyệt đã gặp qua Triệu Dật, căn bản cũng không có ngăn trở Bạch Nguyệt nữa.

Hai người đều ngủ chung một phòng, còn muốn ngăn cái gì nữa đây?

Tết nguyên đán lại không ở cùng một chỗ, nên muốn sớm vài ngày trở về để hẹn hò, đây không phải là chuyện rất bình thường hay sao?

Bạch Nguyệt từ ga cao tốc đi ra, lập tức nhìn thấy Triệu Dật, trên mặt nhất thời lộ ra nụ cười vui vẻ.

“Đại gia Triệu, chúc mừng năm mới!”

"Năm mới đều qua rồi, còn chúc cái gì chứ?"

Triệu Dật cười rồi nói: "Đi thôi. ”

Bạch Nguyệt sóng vai đi theo Triệu Dật, trong lòng tràn ngập vui mừng, còn có một chút xíu khẩn trương.

Mình có tính là giấu Diệp Thiến cùng Triệu Dật vụng trộm hay không?

Mặc kệ như thế nào, chuyện của mình và Triệu Dật đều không nói cho Diệp Thiến biết. Nếu Diệp Thiến và Triệu Dật ở cùng một chỗ, vậy mình coi như là khuê mật tốt là được rồi.

Mình đã lén cướp Triệu Dật, ngoài mặt tuyệt đối không thể cùng Diệp Thiến tranh chấp được!

Không chỉ không thể tranh giành, mà còn bởi vì trong lòng mang áy náy, phải nhường cho Diệp Thiến nhiều hơn!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv