Chuyện lợi ích không nói, Triệu Dật nếu như không muốn nói vậy mình làm sao có thể nghĩ đến việc này lại có liên quan đến hắn?
Khổng Hi vốn còn có chút tâm tư phức tạp, bỗng nhiên thoải mái: "Lỡ như, cậu chính là muốn giả bộ trước mặt tôi thì sao? Dù sao cậu còn muốn tôi gọi cậu là anh trai.."
Triệu Dật cười nói: "Mã Đông đều bị xử lý xong, ai còn dám chống đối cô. Hơn nữa, tôi còn hẹn mấy vị giám đốc điều hành kia, bọn họ bảo đảm sẽ nghe lời của cô, không dám lá mặt lá trái nữa. Mặt khác, còn có hai người nữa sẽ chủ động từ chức, cô hãy sắp xếp người cô tin tưởng thay thế là được. Từ giờ trở đi, cô cứ mạnh tay thoải mái mà làm việc mình muốn.”
Khổng Hi rời vào trầm lặng, tiếp đó nói: "Mấy năm nay ông nội tôi thân thể không được tốt, quản lý công ty khá hỗn loạn. Bọn người này đều lén lúc ở phía sau kiếm tiền riêng cho mình, có phải là cậu tìm được chứng cứ của bọn họ đúng không? ”
Triệu Dật thản nhiên trả lời: "Có một số là chuyện của công ty, có chút là chuyện riêng tư của họ, đây là giao dịch riêng của tôi và bọn họ. Bọn họ chỉ cần làm theo yêu cầu của tôi, tôi sẽ nhắm mắt làm ngờ cái gì cũng không biết. Nếu như cô phát hiện ra cái gì thì chuyện đó cũng không liên quan đến tôi. Nhưng trước đó tôi điều tra ra được cái gì, thì cũng không thể đưa cho cô được.”
Khổng Hi lại rơi vào im lặng, chợt cười khổ nói: "Tôi hiểu, nếu không phải như thế thì làm sao cậu có thể thu mua lại nhiều cổ phần như vậy. Đây là bản lĩnh của cậu, cũng là chỗ dựa của cậu, đương nhiên không thể cho tôi biết, thế nhưng cho dù như vậy thì lần này cậu đã giúp tôi rất nhiều. ”
Triệu Dật cười cười: "Mặc kệ là tôi chiếm tiện nghi của ai, tóm lại là không chiếm tiện nghi của cô, không phải sao?”
Khổng Hi nâng ly rượu lên nói: "Vâng, cảm ơn anh bạn.”
Triệu Dật nháy mắt mấy cái nói: "Còn không gọi anh trai? ”
Khuôn mặt Khổng Hi trong nháy mắt đỏ lên hai phần, liếc mắt nhìn Triệu Dật một cái nói: "Đều là cậu đang tự nói, làm sao tôi biết đây là thật hay giả?”
Triệu Dật cười ha hả nói: "Ngày mai triệu tập hội đồng quản trị, lại mở một cuộc họp nhân vật cấp cao, đem quyết sách lúc trước cô muốn làm nhắc lại một lần nữa, vậy thì biết là thật hay giả thôi. ”
Hơi dừng lại một chút, Triệu Dật mỉm cười nói: "Tôi chờ cô gọi tôi một tiếng anh trai.”
“Hừ!
......
Ngày hôm sau, Triệu Dật đi tổng bộ của tập đoàn Thiên Hà một chuyến, theo sau hắn là Đới Lương và Cao Minh.
Trong hội đồng quản trị, bỗng nhiên triệu Dật xuất hiện làm cho toàn bộ hội đồng quản trị trực tiếp thay đổi hướng đi.
Khổng Hi nhắc lại kế hoạch trước đó, tuy rằng không có Mã Đông dẫn đầu, nhưng vẫn có cổ đông vì lợi ích của mình mà tiến hành phản đối.
Triệu Dật cũng không nói nhảm, trực tiếp mở tập tài liệu trước mặt, từ trong đó chọn một văn kiện. Tiếp theo từ trên mặt bàn trượt xuống, rơi vào trước mặt vị cổ đông phản đối kia.
Cổ đông kia nghi hoặc cầm lấy tài liệu, mới nhìn vài lần thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, vội vàng khép lại tài liệu.
"Tôi suy nghĩ lại một chút, tôi cảm thấy đề nghị của Khổng tổng đối với tương lai của công ty chúng ta tốt hơn, tôi ủng hộ đề nghị của Khổng tổng."
Hội đồng quản trị, thông qua.
Khổng Hi ngay sau đó triệu tập hội nghị cao tầng, tại hội nghị cao tầng, mấy người nhìn thấy Triệu Dật xuất hiện, sắc mặt đều biến đổi.
Hai gã cao tầng dưới ánh mắt Triệu Dật nhìn chăm chú, nơm nớp lo sợ đứng lên xin từ chức. Mấy tên cao tầng có thực quyền khác lại có hai người nhận được ‘tài liệu tử vong’ trong tay Triệu Dật, sắc mặt cả đám đại biến, trong nháy mắt giống như chim cút, không dám tiếp tục nhảy múa.
Ánh mắt Khổng Hi nhìn thư mục trong tay Triệu Dật, trong lòng khẽ rung động. Người này thu thập tư liệu của toàn bộ thành viên hội đồng quản trị cùng với tất cả lãnh đạo cấp cao, bắt được chân đau của mọi người hay sao?
Sẽ có thông tin của mình ở trong đó không?
Văn phòng Chủ tịch.
Vẻ mặt Khổng Hi có chút phức tạp nhìn Triệu Dật: "Cậu đúng là quá thần thông quảng đại rồi, nhiều người như vậy thế nhưng đều bị cậu thuần phục, rốt cuộc thì cậu đã bắt được nhược điểm của bao nhiêu người vậy?”
Triệu Dật cười nói: "Thật ra cũng không phải tất cả đều là nhược điểm trí mạng, cũng không phải đều là chuyện của công ty. Những chuyện này đa phần đều là cuộc sống riêng tư hoặc là trong đó phạm một ít sai lầm trước đó. Chuyện này cho dù có bị lộ ra thì cũng chưa chắc có thể khiến họ chịu chết, thế nhưng lại làm cho họ gặp phiền toái. Cho nên giữa việc gặp phải phiền toái và việc ngoan ngoãn nghe lời, bọn họ đương nhiên sẽ lựa chọn ngoan ngoãn nghe lời rồi.”
Dừng lại một chút, Triệu Dật tỏ vẻ có chút bất đắc dĩ nói: "Loại thủ đoạn này quả thật không phải chính đạo, nhưng tôi cũng không có nhiều thời gian để chơi với họ. Hơn nữa cũng là do họ bọn họ làm việc bất chính, cho nên có thể dùng thì nên dùng thôi, coi như là một lần cảnh cáo. Sau khi cô lên nắm quyền, nói chung là phải bồi dưỡng nhân tài của riêng cô, chỉ dựa vào uy hiếp thì cũng là việc nhất thời mà thôi.”
…
…