Khóe miệng Triệu Dật nhất thời nhếch lên vài phần.
Triệu Dật: Bà xã ngoan, chúc mừng năm mới!
Liễu Vũ Phi lúc này mới nhận bao lì xì, gửi lại biểu tượng thẹn thùng.
Liễu Vũ Phi: Ngày mai trong nhà đoàn viên, mùng một anh định sắp xếp như thế nào?
Triệu Dật: Mùng một thường chính là đi khắp nơi thăm thân thích, dù sao năm nào cũng là như vậy. Nếu em thấy nhàm chán, đến cùng anh đi thân thích được không?
Liễu Vũ Phi: Không được, không được, chờ anh rảnh, em sẽ tìm anh chơi.
Triệu Dật: Bà xã xấu, chung quy cũng phải gặp cha mẹ chồng, mà cha mẹ anh em đã gặp qua, vậy còn sợ gặp thân thích hay sao.
Liễu Vũ Phi: Anh mới xấu đó, hừ! Không nói với anh nữa, em về nhà rồi!
Triệu Dật cười cười, Liễu Vũ Phi vẫn còn rất thẹn thùng.
Chiều ba mươi Tết, thừa dịp đoàn viên rảnh rỗi, Triệu Dật tranh thủ gọi điện thoại.
Phùng Tiếu Tiếu, Tần Băng Lạc, Diệp Thiến, Bạch Nguyệt và Giang Dĩnh.
Mỗi người đều gọi điện thoại, sau đó đều gửi cho mỗi người một bao lì xì mừng năm mới trị giá 88,888.
Bạch Nguyệt tuy rằng còn chưa cùng Triệu Dật phát sinh quan hệ thân mật, nhưng hai người đều đã có ước định, đây đã là thịt trên bàn, chạy không thoát rồi. Mà Giang Dĩnh, cũng giống như thế, đều là chạy không thoát, cho nên Triệu Dật đối xử đều bình đẳng.
Giang Dĩnh: Ông chủ, bao lì xì lớn như vậy sao?
Triệu Dật: Là ngôi sao tương lai, nếu lì xì quá nhỏ thì không được nhận đó nha.
Giang Dĩnh: Cảm ơn ông chủ!
Giang Dĩnh tâm lý có lẽ đã sớm tiếp nhận Triệu Dật, cho nên số tiền này cũng thản nhiên tiếp nhận. Dù sao cô nợ Triệu Dật không phải một chút hay nửa điểm, cả bản thân cô cũng chuẩn bị trao cho Triệu Dật, còn để ý số tiền lì xì này sao?
Giang Dĩnh: Qua năm mới, chúng tôi sẽ đi nơi khác quay phim, ông chủ khi nào có thể đi thăm tôi?
Triệu Dật: Chờ mọi người quay phim xong thì tôi sẽ đến, bằng không sẽ ảnh hưởng đến trạng thái quay phim của cô đó.
Giang Dĩnh: ‘icon bĩu môi’ vậy lại phải chờ rất lâu!
Triệu Dật: Sao vậy, để cô chuyên tâm quay phim còn không tốt sao, tôi tới rồi, tôi sợ ngày hôm sau cô sẽ quay phim cũng không được...
Giang Dĩnh: ‘Icon đỏ mặt’ đã lâu rồi tôi không có gặp ông chủ.
Triệu Dật: Nhớ tôi sao?
Giang Dĩnh: Có một chút.
Triệu Dật: ‘Icon vuốt ve’ cố lên, để tôi xem nếu như có thời gian sẽ đi thăm cô một chút.
Giang Dĩnh: ‘Icon hạnh phúc’ cảm ơn ông chủ, chụt, chụt!!!
Sau khi xử lý xong nhóm bạn gái, Triệu Dật suy nghĩ một chút. À, còn có trợ lý riêng nữa.
Tuy rằng chức vụ Quan Tâm là treo ở đầu tư Phi Dật, nên sẽ có thưởng cuối năm thì cô ấy cũng sẽ có. Nhưng dù sao cũng là quản gia riêng là tri kỷ nhất, Triệu Dật vẫn phải đối xử thật tử tế.
Vẫn như thường lệ, một phong bao lì xì 88,888 bay qua.
Triệu Dật: Chúc mừng năm mới!
Thời gian ăn tết luôn trôi qua rất nhanh. Lúc đầu, Triệu Dật cùng cha mẹ đi đến mấy nhà thân thích, cũng theo lời mời của Tô Nhã, đến nhà Tô Nhã ăn một bữa cơm. Lần này đổi sang đầu bếp là Tô Nhã, Trần Mỹ Quyên thì hỗ trợ.
Thời gian chớp mắt đã qua mùng sáu, Tô Nhã cùng Liễu Vũ Phi cùng nhau trở về Giang Châu, Triệu Dật còn phải ở lại thêm vài ngày.
Tuy rằng hắn và Bạch Nguyệt hẹn cùng nhau trở về trường, nhưng cũng không cần phải quá gấp gáp.
Công ty bảo an đã tổng hợp tư liệu của tất cả lãnh đạo tập đoàn Thiên Hà mấy ngày trước, đã giao lại cho Triệu Dật, có thể nói là phi thường chi tiết.
Triệu Dật xem xong tất cả tư liệu, có những tư liệu này trong tay hắn muốn giúp Khổng Hi càng thêm dễ dàng, nhưng hắn lại muốn thuận thế kiếm một khoản.
Tập đoàn Thiên Hà hiện giờ đang chuẩn bị niêm yết. Nếu như có thể chiếm được cổ phần Thiên Hà, vậy thì có thể nói là nằm không kiếm tiền, cái gì cũng không làm, chỉ cần nằm đếm tiền là được rồi.
Trong tay hắn hiện tại chỉ có hai tỷ tiền vốn, hơi ít một chút. Thế nhưng, hắn cũng không định thu mua số cổ phần này theo giá cả thị trường hiện tại.
Trong tay hắn bây giờ có đủ lợi thế.
Dù sao loại người như bọn họ đã trải qua thời gian tích lũy mới có địa vị cao như hiện tại, nói bọn họ sau lưng không có vết nhờ thì căn bản là chuyện không thể nào, chỉ là vết nhơ lớn hay nhỏ mà thôi.
Cổ đông cùng với lãnh đạo cao cấp của tập đoàn Thiên Hà, đại đa số đều có hành vi làm thua lỗ ảnh hưởng lợi ích của công ty, những chuyện này một khi lộ ra ánh sáng thì đó chính là tai ương lao ngục, thậm chí còn liên quan đến tính mạng.
Triệu Dật trước khi chuẩn bị hành động, hẹn Cao Minh cùng nhau uống một trà.
Năm mới đã qua, phía Tôn Lượng cũng đã phản hồi lại tin tức. Dưới sự hỏi thăm cá nhân của anh ta, nhóm chuyên gia bên bệnh viện Khê Nam đưa ra đề nghị điều trị vô cùng đáng tin cậy, phẫu thuật cấy ghép tế bào gốc tạo máu cũng chỉ là việc trong tầm tay.
Triệu Dật bưng chén trà uống một ngụm, rồi buông chén xuống, đưa một xấp tài liệu cho Cao Minh, cười nói: "Bên bệnh viện Khê Nam đã liên lạc xong, chú tùy thời có thể mang theo cha của mình đi qua đó. Ý kiến của nhóm chuyên gia bên kia là tình huống của cha chú có thể tích cực trị liệu. Hơn nữa, chỉ cần tiến hành phẫu thuật xong thì hoàn toàn có thể khỏi hẳn, trở lại cuộc sống bình thường.”
…