Dáng người ma quỷ thế này đối với những người đẹp bên cạnh Triệu Dật có thể nói là cao điểm nhất, vượt qua Tần Băng Lạc, cũng vượt qua Diệp Thiến, hơn nữa cô gái này cao cũng 1m7!
Chân dài này, bộ ngực này, đi trên đường quay đầu lại tuyệt đối là khiến người ta canh cánh trong lòng.
Triệu Dật bưng lên ly rượu cùng Khổng Hi đụng một cái, thuận miệng hỏi: "Cô hiện tại làm cái gì? ”
Khổng Hi rất nhanh nhẹn lưu loát uống sạch ly rượu, lúc này mới trả lời: "Trong nhà tôi có một công ty nhỏ, trước mắt là tôi đang phụ trách xử lý..........”
Triệu Dật tiện tay cầm lấy chai rượu rót lên chén rượu rỗng của Khổng Hi rồi nói: "Là bà chủ sao, vừa rồi ở nhà hàng đụng phải cô, là xã giao, hay là tụ tập ăn cơm? ”
"Xã giao."
Khổng Hi trả lời một câu, sau đó lại nâng ly lên, tự uống một ly: "Một chuyện không đáng nhắc tới. ”
Triệu Dật nhìn bộ dáng khổng hi uống rượu hào sảng như vậy, cười nói: "Chậm rãi uống, ca hát, rống mấy tiếng thì tâm khí ngột ngạt gì cũng tan đi. Hôm nay là một ngày xui xẻo, ngày mai lại là một ngày mới..."
"Sức sống tràn trề sao?"
Khổng Hi hé miệng cười khẽ một tiếng, cũng không đợi Triệu Dật trả lời, đứng lên hát.
Triệu Dật nâng chén rượu lên cùng Chu Lâm Phạm Hưng đụng một chén: "Hôm nào chúng ta lại đi, hôm nay cùng Khổng mỹ nữ uống một chút đi. ”
Phạm Hưng cười hắc hắc, ghé sát hai phần nói: "Thật sự rất đẹp, Triệu Dật, cậu có phải chuẩn bị xuống tay hay không. ”
Chu Lâm và Phạm Hưng cảm thấy loại mỹ nữ như nữ thần thế này là thứ bọn họ không thể bắt được, cho nên ngay cả ý nghĩ bọn họ cũng không có, do đó đều ký thác hy vọng trên người Triệu Dật.
Triệu Dật cười nói: "Tôi không có, ta không phải, đừng nói bậy. ”
Phủ nhận ba lần, ha ha, tôi cũng không tin tâm cậu không động!
Triệu Dật pha rượu vào ly: "Bèo nước gặp nhau, nói cái này có phải là quá sớm rồi hay không, người ta chính là bà chủ đó nha. ”
Chu Lâm cười nói: "Cô ấy là bà chủ, cậu không phải cũng là ông chủ sao, tài sản của cậu không ít hơn cô ấy, sợ cái gì chứ? ”
Triệu Dật mỉm cười, không có trả lời.
Khổng Hi trong miệng nói trong nhà có một công ty nhỏ, nhưng từ khí chất cùng với giọng điệu của Khổng Hi mà nói thì chỉ sợ trong nhà Khổng Hi cũng không phải là công ty nhỏ gì đâu.
"Mọi người cùng nhau chơi trò chơi đi, thua thì phạt uống rượu!"
Khổng Hi buông giọng, hò hét mấy bài thì lúc này cảm xúc đã triệt để thoải mái. Tiếp đó cô buông micro xuống, đề nghị mọi người cùng nhau uống rượu.
Tiếp xúc một hồi, cô cũng nhìn ra, Chu Lâm cùng Phạm Hưng hai người chính là loại học sinh tiêu chuẩn. Tuy rằng tâm tính so với học sinh bình thường có già dặn hơn một chút, nhưng trên người vẫn còn có mùi học sinh nồng đậm. Đối với Triệu Dật thì khí tức trầm ổn thành thục hơn, điều này làm cho người ta căn bản không cảm giác được hắn vẫn là một tên học sinh.
Không giống!
Không phải là bạn cùng lớp thời trung học sao?
Không phải là bạn cùng trang lứa sao?
Sao có cảm giác chênh lệch như vậy?
Khí chất trên người Triệu Dật, cho dù Khổng Hi ở trên người rất nhiều nhân sĩ thành công cũng không cảm nhận được.
Chẳng lẽ hắn là con gia đình danh môn?
Khổng Hi ngày thường bận rộn với công việc, cơ bản không có thời gian ra ngoài giải trí. Hôm nay, vốn dĩ cô cũng đang chuẩn bị vội vàng trở về xem một bản kế hoạch, thế nhưng túi xách bị cướp, điện thoại di động không còn, chìa khóa không có, canh ba nửa đêm, cô cũng lười giày vò. Do đó mới để Triệu Dật giúp mở một phòng khách sạn, chuẩn bị ở trực tiếp cả đêm ngủ lại.
Dù sao cũng không thể làm việc, Khổng Hi tâm tình buồn bực dứt khoát buông lỏng muốn ra ngoài chơi.
Chu Lâm cùng Phạm Hưng đương nhiên cũng không sợ, bốn người cùng chơi đổ xúc xắc.
Vừa chơi, vừa uống, không biết là đã uống bao nhiêu.
Ba người Triệu Dật vốn đã uống một hồi, hiện giờ lại uống không ít, Chu Lâm cùng Phạm Hưng cũng đều sai chếnh choáng, hai người lẩm bẩm vài câu, sau đó kề vai sát cánh đi ra ngoài.
Triệu Dật vốn tưởng rằng hai người này đi vệ sinh, nên cùng Khổng Hi tiếp tục chơi đổ xúc xắc.
Người tâm tình không tốt vốn là dễ dàng uống say, tửu lượng Khổng Hi kỳ thật rất tốt, nhưng liên tục thua nên rượu kia lập tức không thể giảm bớt, Khổng Hi nhất thời say choáng váng.
Triệu Dật nhìn Khổng Hi tựa vào sofa, biết cô cũng đã say, cầm lấy điện thoại di động chuẩn bị hỏi hai người kia đã chạy đi đâu, lại thấy trên điện thoại di động có tin nhắn.
Chu Lâm: Chúng tôi rút lui trước, Triệu Dật, cậu chậm rãi sóng gió, nắm bắt cơ hội nha, yo!
Phạm Hưng: Cố lên, tranh thủ chiếm được, cảm giác sắp có một vở kịch hay.
Có vở kịch hay?
Có một trò cười thì có!
Lại chạy như vậy!
Triệu Dật quay đầu nhìn Khổng Hi, có chút bất đắc dĩ. Khổng Hi này cũng là lớn gan, dám cùng ba nam sinh mới quen đi ra hát KTV, hơn nữa còn uống nhiều rượu như vậy.
Cô không sợ xảy ra chuyện hay sao?