"Mặt khác, năm triệu này cũng không phải mua đứt năm năm của chú, chỉ có thể xem như phí ký tên đi. Sau này còn có thể có tiền lương thưởng bình thường hàng năm, sẽ không làm chú thất vọng đâu."
Cao Minh mở to hai mắt, năm triệu tệ chỉ là phí ký tên???
Cao Minh tuy rằng nghèo túng, nhưng tốt xấu gì cũng là nhân tài cấp S là hổ ở trên núi, tự nhiên cũng có ngạo khí của mình. Hiện giờ Triệu Dật rõ ràng hành vi rất coi trọng mình cũng nhất thời làm cho ông ta sinh ra hảo cảm.
Tuy rằng Cao Minh rất rõ ràng, đây đều là thủ đoạn của Triệu Dật dùng để lung lạc mình, nhưng lấy ra đều là vàng thật bạc thật, người làm việc không phải là vì kiếm tiền hay sao?
Có thể cho tiền, có thể cung cấp đủ tiền thì đó chính là một ông chủ tốt!
Nếu như có thể làm cho năng lực của mình phát huy, mình có thể được tôn trọng, cho tiền lại rất hào sảng thì đó chính là một ông chủ siêu cấp tốt! . ngôn tình ngược
Tuy rằng còn chưa xác định tương lai như thế nào, nhưng chỉ riêng hành vi này của Triệu Dật đã làm cho Cao Minh có thêm vài phần tin tưởng vào tương lai sắp tới.
Chỉ cần lời triệu Dật nói lúc trước là thật, có công ty đầu tư hoặc khai thác đất đai, vậy bằng vào bản lĩnh của mình thì khẳng định có thể triển khai sở trường, chứng minh giá trị của mình.
Triệu Dật cười nói: "Thêm phương thức liên lạc đi, về sau có việc cũng dễ liên lạc. ”
Cao Minh hơi có chút kinh ngạc, ngay cả nhiều chuyện trước đây của tôi cũng điều tra ra, lại không biết cách liên lạc của tôi sao?
Tuy rằng kinh ngạc, nhưng Cao Minh vẫn nhanh nhẹn gọn gàng lấy điện thoại di động ra, thêm phương thức liên lạc.
Triệu Dật nhìn thấy mẹ đã cúp điện thoại ở xa xa, nên cười nói: "Được rồi, chú đi xử lý chuyện của chú trước đi. Mặt khác, tất cả hồ sơ bệnh án của cha chú, hãy sửa soạn lại một chút rồi gửi cho tôi một phần. Sau này để tôi tìm người hỏi giúp một chút, xem có biện pháp trị tận gốc hay không. ”
“Được.”
Cao Minh thấy Triệu Dật đối với bệnh của cha mình để ý như thế, trong lòng cũng có chút cảm động.
Triệu Dật gật đầu: "Được, sau này lại liên lạc..........”
Trước khi rời đi, Triệu Dật để cho hệ thống quét độ hảo cảm với Cao Minh một chút, độ hảo cảm lúc này đã đạt tới 65, đây là cấp độ bạn bè bình thường.
Tuy rằng không tính là cao, nhưng Triệu Dật đã có chút hài lòng.
Muốn làm cho một vị nhân tài cấp S triệt để quy thuận, tự nhiên cũng sẽ không đơn giản như vậy.
Đối phương tuy rằng túng quẫn, nhưng cũng không phải sơn cùng thủy tận, bằng vào bản lĩnh của hắn, nhiều nhất chịu nhiều một ít thất bại, chung quy vẫn sẽ tìm được công việc không tồi. Tóm lại là ông chủ càng coi trọng năng lực, huống chi chuyện hắn ngồi tù cũng là có thể hiểu được.
Năm triệu của mình tuy rằng coi như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, nhưng muốn bằng vào năm triệu để cho Cao Minh từng lăn lộn trong công ty niêm yết quy thuận một lòng, hiển nhiên là không có khả năng.
Triệu Dật thản nhiên rời đi, Cao Minh nhìn bóng lưng Triệu Dật, thoáng có chút sững sờ.
Hắn là người đã trải qua nhiều kinh nghiệm, thế sự chìm nổi. Thế nhưng đối với hành động của Triệu Dật cũng quá kinh ngạc.
Gặp mặt chỉ nói như vậy mấy câu thì đã trực tiếp đưa cho mình năm triệu, hỏi một cái phương thức liên lạc thì rời đi?
Hắn không sợ mình không việc hay sao?
Hoặc là, đối phương căn bản cũng không lo lắng mình sẽ lật ra một chút sóng biển gì?
Cao Minh thu liễm cảm xúc, mặc kệ nói như thế nào thì mình bây giờ có năm triệu tệ lo tiền thuốc cho cha. Nếu như có thể thành công khớp với tế bào gốc tạo máu, vậy phí phẫu thuật cũng đã có.
Mẹ ông ta mất sớm, ông cũng không có con, vợ bỏ chạy theo người ta. Sau đó rời đi, hiện tại cha là người thân duy nhất của mình.
Mặc kệ Triệu Dật nghĩ cái gì, hắn giúp mình đó là thật.
Vậy thì hãy làm việc chăm chỉ cho cậu ta trong năm năm.
Dù gì thì không phải hiện tại mình đang tìm việc hay sao?
"Phòng ốc này tốt đó, một nhà một hộ, còn có thể trồng hoa trồng cỏ, hoàn cảnh khu nhà này cũng tốt..."
Triệu Nham sau khi xem qua phòng ốc cũng rất hài lòng: "Chờ qua năm mới, tôi sẽ tìm người thiết kế, sau đó tìm người trang trí cùng phong cách thiết kế..."
Triệu Nham còn chưa nói hết lời, Triệu Dật đã xua tay trực tiếp ném nồi: "Phòng này là con mua cho cha mẹ ở, hai người cứ thích làm thế nào thì cú tuỳ ý, con cũng không có ý kiến. À, con chuyển cho cha 10 triệu để làm phí trang trí..."
Triệu Nham cười nói: "Nhà chúng ta cung cấp vật liệu xây dựng, làm sao có thể dùng được nhiều như vậy? ”
Triệu Dật cười nói: "Không sao, nhiều thì cha cứ giữ lại dùng. ”
Triệu Nham thấy Triệu Dật nói như vậy, cũng không khách khí: "Được, dù sao nhiều thì tiết kiệm cho con cũng được. ”
Triệu Dật đưa tay ôm bả vai cha mình rồi nói: "Tiết kiệm làm gì, có tiền thì dùng, tiền kiếm được chính là để tiêu xài, không tiêu thì nào có động lực kiếm tiền đây? ”