Lưu Đường cười nói: “Đúng vậy! Cậu Ba và Dì Hai của con, còn chú ba của con nữa. Bọn họ nghe nói con dẫn bạn trai về nên muốn đến xem một chút. Mẹ lập tức nói với họ đến ăn tết sớm. Dù sao mọi người cách chúng ta cũng khá xa, mà con cũng đã trở về rồi. Không phải con nói hai ngày nữa Tiểu Triệu phải đi rồi sao? Nhân cơ hội này tập hợp lại ăn mừng năm mới, cũng xem như là để hắn gặp qua họ hàng…”
Bạch Nguyệt lập tức cảm thấy da đầu có chút tê dại, sao lại cảm thấy trận chiến này càng lúc càng lớn!
Thế nhưng sự việc đã đi đến bước này, cô thật sự là không dám mở miệng nói gì. Nếu không chắc sẽ bị mẹ ruột đánh cho một trận tê người…
“À! Được!”
“Ngủ đi! Người trẻ tuổi các con thường thích ngủ nướng. Nhưng cũng đừng nên quá trễ nha! Muộn nhất là chín giờ rưỡi. Nếu không họ hàng đã tới mà còn đang ngủ thì sẽ nói gì chứ…”
“... Đã rõ!”
Sau khi Lưu Đường đi, khuôn mặt Bạch Nguyệt ửng hồng trở lại bên cạnh Triệu Dật, lôi kéo Triệu Dật đi về phía phòng của mình ở trên lầu.
Triệu Dật thấy Bạch Nguyệt và mẹ mình thì thầm to nhỏ một hồi lâu nhưng không biết hai người đang nói chuyện gì, cứ như vậy bị Bạch Nguyệt kéo thẳng vào phòng.
Bạch Nguyệt đóng cửa phòng, cũng không dám nhìn thẳng Triệu Dật, khẽ nói: “Bởi vì lúc trước tôi nói chúng ta sống cùng nhau, vậy nên mẹ tôi nói để anh ngủ ở phòng của tôi…”
Triệu Dật thoáng có chút kinh ngạc. Bình thường nghe nói một người đàn ông đến nhà bạn gái giống như vậy trước khi kết hôn hoặc những lần đầu, đặc biệt là lần đầu tiên thì cho dù trước đó nam nữ có phát sinh quan hệ thân mật, phụ huynh nhà gái bình thường đều sẽ sắp xếp cho chàng trai ngủ một mình mà không để cho hai người ngủ chung. Thật không ngờ tư tưởng của ba mẹ Bạch Nguyệt vẫn rất cởi mở…
Triệu Dật cười nói: “Được… Vậy tôi tắm trước.”
Được?
Bạch Nguyệt nghe Triệu Dật đồng ý một cách tự nhiên như vậy thì trong lòng lập tức giống như nai chạy loạn.
Triệu Dật thật sự sẽ ăn cả lớn lẫn nhỏ sao?
Mình phải làm sao đây?
Thật sự có chút lo sợ mà!
Bạch Nguyệt đưa Triệu Dật đến phòng tắm, Triệu Dật nhanh chóng tắm rửa xong xuôi rồi trở lại phòng, cười nói: “Tôi xong rồi, đến lượt cô.”
Bạch Nguyệt ừ một tiếng, cũng không dám hỏi nhiều mà cầm áo quần của mình đi thẳng vào phòng tắm. Triệu Dật thì cầm điện thoại di động, lên giường bắt đầu chơi.
Bạch Nguyệt đi tắm ít nhất cũng bốn mươi phút, sau đó mới trở lại phòng, khuôn mặt giống như một tấm vải đỏ.
Bạch Nguyệt biết nhất định tối nay hai người sẽ phải ngủ cùng nhau. Dù sao trong phòng cũng chỉ có một cái giường, hơn nữa cũng chỉ có một cái chăn duy nhất. Thậm chí ngay cả cơ hội chia chăn mền ngủ cũng không có.
Bạch Nguyệt quyết định bò lên giường, chỉ là nằm cách xa Triệu Dật một chút.
Triệu Dật khẽ cười rồi nói: “Hôn cũng đã hôn rồi, cô trốn xa như vậy làm gì? Sợ tôi ăn cô sao?”
Bạch Nguyệt cắn môi một cái, không nói gì mà nhích lại gần Triệu Dật một chút.
Triệu Dật nhìn Bạch Nguyệt một lát rồi để điện thoại di động xuống, cười nói: “Ngủ đi!”
“Ừm!”
Bạch Nguyệt giống như một cô dâu nhỏ thận trọng, khẽ đồng ý một câu, sau đó rúc mình vào trong chăn.
Triệu Dật tiện tay tắt đèn ngủ, sau đó cũng chui vào trong chăn.
Bạch Nguyệt cong người lại, còn cách Triệu Dật một chút. Hai người cách nhau khoảng chừng 20-30cm. Mùa đông khắc nghiệt, ngoài trời lạnh gần 0 độ. Không khí lạnh luồn vào từ khe hở này giống như một con dao băng.
Triệu Dật cảm nhận được sự lạnh lẽo như băng, nhìn sang bên cạnh thì thấy một cái lỗ lớn bị gió thổi qua.
Triệu Dật quay đầu liếc nhìn Bạch Nguyệt đang căng thẳng, nghĩ một chút, dù sao Bạch Nguyệt cũng là một cô gái, ngủ cùng mình trên một chiếc giường như thế này chắc chắn rất lo lắng và ngượng ngùng.
Cộng thêm mối quan hệ giữa Bạch Nguyệt và Diệp Thiến, e rằng một cái hôn lúc trước cũng đã làm cho trong lòng cô nghĩ đông nghĩ tây rồi.
Đàn ông mà.
Hạnh phúc thì vẫn phải là tự mình tranh thủ.
Triệu Dật xoay người qua, chen về phía Bạch Nguyệt: “Hở như vậy, muốn ngày mai cùng nhau vào bệnh viện sao…”
Trái tim Bạch Nguyệt đập mạnh.
Bởi vì Triệu Dật không chỉ chen tới mà còn trực tiếp vươn tay ôm lấy cô.
Cả người Bạch Nguyệt cơ bản là nằm gọn trong ngực Triệu Dật.
Cô cho rằng Triệu Dật muốn “ăn sạch” mình, nhưng mà Triệu Dật lại không có động tác nào khác.
Cơ thể Bạch Nguyệt cứng ngắc. Từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên cô thân mật với một người đàn ông như vậy. Mặc dù hai người đều mặc quần áo, nhưng mà dù sao cũng chỉ là bộ đồ ngủ mỏng manh.
“Ngủ đi!”
Triệu Dật nhận ra cơ thể Bạch Nguyệt cứng đờ, khẽ cười, sau đó còn hôn lên mặt Bạch Nguyệt một cái.
Bạch Nguyệt làm sao ngủ được chứ? Cô cứ cuộn mình ở trong lòng Triệu Dật, nhưng qua một lát sau, cô mới kinh ngạc phát hiện Triệu Dật thật sự đã ngủ.
Vậy mà hắn chỉ ôm mình ngủ, không làm cái gì cả!
Ơ? Không đúng! Vừa rồi hắn hôn lên mặt mình một cái!
Nhưng hôm nay trên đường về nhà đều như vậy, hôn mặt một cái thì có là gì chứ?