Tô Nhã cười nói: "Đây là chuyện nhỏ, đơn vị liên quan đều có đầy đủ tư liệu ở chỗ này. Cô sẽ phái người đi thu thập các tin tức khác, cuối cùng tổng kết lại cho cháu."
"Cảm ơn cô Tô, hôm khác mời cô ăn cơm."
Tô Nhã cười tủm tỉm nói: "Nếu muốn mời cô ăn cơm nên là cô mời cháu mới phải. Sắp nghỉ lễ rồi, cháu có kế hoạch gì?"
Triệu Dật cười đáp: "Thi xong trước, cháu có việc muốn đi ra ngoài một chút, làm xong đại khái sẽ trở về Thiên Phủ. Cô Tô, năm nay đón năm mới ở đâu vậy?"
Tô Nhã: "Đương nhiên là chúng ta phải trở về Thiên Phủ đón năm mới. Nhưng mà chúng ta trở về có lẽ hơi muộn, có lẽ 30 Tết mới có thể trở về. Tiểu Dật, cháu cũng biết đấy, bên chỗ cô thật ra cũng chỉ có hai mẹ con chúng ta. Tuy có qua bên nhà ngoại của cô tụ tập ăn uống một chút, nhưng phần lớn thời gian chỉ có hai người chúng ta… "
Triệu Dật tất nhiên biết vấn đề của gia đình Tô Nhã và Liễu Vũ Phi bèn cười nói: "Cô Tô, trong dịp Tết Nguyên đán, hai gia đình chúng ta cũng có thể gặp nhau nha…"
Tô Nhã cười và nói: "Vậy thì tốt. Cháu nói là trước Tết hay sau Tết vậy?"
Triệu Dật suy nghĩ một lúc đáp: "Cứ theo lịch trình của cô Tô đi. Nếu cô về sớm, chúng ta có thể gặp nhau sớm, coi như sum họp cuối năm. Dù sao chúng ta cũng là người một nhà. Nếu cô về muộn, vậy chúng ta để sau Tết."
Tô Nhã rõ ràng là nguyện ý cùng người nhà họ Triệu kết giao. Dù sao con gái của bà ấy cùng Triệu Dật đang yêu nhau, hiện tại lại thật sự ở bên nhau. Triệu Dật lại hai lần giúp bà kiếm được tiền lời cực lớn. Đối với Triệu Dật, Tô Nhã đã yêu thích đến tận xương tủy, đương nhiên hy vọng rằng hai gia đình có thể tăng cường trao đổi và nhanh chóng "cố định" Triệu Dật càng sớm càng tốt.
Mặc dù tập đoàn Nhã Cư của Tô Nhã khá lớn, nhưng trong mắt người khác, bất kể là cưới người làm mẹ như Tô Nhã hay là cưới con gái Liễu Vũ Phi đều có thể coi là vừa có tiền vừa có sắc. Cũng là chuyện tốt trong mơ chỉ có thể gặp không thể cầu. Nhưng sau khi nhìn thấy khả năng của Triệu Dật, Tô Nhã hoàn toàn không chắc chắn chút nào.
Đối với một người đàn ông như vậy, điều kiện của gia đình mình không là gì trong mắt hắn.
Nếu nói con gái mình xinh đẹp thì Tô Nhã không nghĩ rằng một người đàn ông xuất chúng như vậy sẽ ít phụ nữ xinh đẹp bao quanh.
Muốn trói hắn lại không thể dựa vào những thứ này mà phải bắt đầu từ gia đình mới là biện pháp đáng tin cậy...
Triệu Dật có nhiều hơn một người bạn gái, nhưng cho đến nay, Liễu Vũ Phi là người duy nhất có thể công khai gặp gỡ cha mẹ của cả hai bên.
Dù sao thì đôi bên cũng đã quen biết nhau từ trước, mối quan hệ này không thể giấu giếm được ai.
Trong lòng cha mẹ hắn đã xem cô ấy như là con dâu tương lai. Nếu Triệu Dật mà đưa những cô gái khác đến gặp cha mẹ thì hắn tự hỏi liệu mẹ hắn có dùng chày cán bột đánh hắn xuất huyết não hay không...
Triệu Dật có thể cố gắng hết sức để đối xử với mọi cô gái một cách công bằng, chân thành nhưng trong mắt cha mẹ, người thân và những người khác, hắn không thể thay đổi những điều này.
Sau khi giao cho Tô Nhã tài liệu đất đai đấu giá, Triệu Dật trở lại trường học và yên tâm tham gia kỳ thi cuối kỳ.
Những kỳ thi này không khó đối với Triệu Dật.
Sau khi thoải mái hoàn thành các bài kiểm tra và các loại bài tập về nhà, học kỳ đầu tiên của năm thứ nhất xem như đã kết thúc. Hắn chính thức bước vào kỳ nghỉ đông.
Ba ngày trước, đại học Tất Nam đã nghỉ đông, Diệp Thiến đã về nhà. Chỉ còn lại Bạch Nguyệt đang đợi Triệu Dật.
Thời gian nghỉ đông của Liễu Vũ Phi và Triệu Dật gần bằng nhau. Triệu Dật đợi đến ngày nghỉ của Liễu Vũ Phi thì lái xe đến Đại học Giang Châu để đón Liễu Vũ Phi, sau đó thẳng hướng về thành phố.
"Chúng ta đang đi đâu vậy?"
Liễu Vũ Phi có chút tò mò, con đường này không phải đến Đại học Công Thương, cũng không phải trở về nơi ở của Tô Nhã.
Triệu Dật mỉm cười, cũng không giấu diếm điều gì: "Lúc trước anh đã đặt xe cho em. Hai ngày trước xe đã đến, bây giờ chúng ta đến lấy đi."
Liễu Vũ Phi mở to hai mắt, kinh ngạc nói: "Anh mua xe cho em sao?"
Triệu Dật cười và nói: "Đúng vậy, trước đây anh đã để em tự chọn, nhưng cuối cùng em vẫn chưa đưa ra quyết định. Vì vậy anh đã quyết định hộ em và trực tiếp đặt cho em một chiếc rồi."
Liễu Vũ Phi với đôi mắt sáng ngời hỏi: "Anh đã đặt chiếc xe nào cho em vậy?"