Triệu Dật cười nói: "Anh tin vào mắt nhìn của mình, cũng tin vào lòng mình. Huống chi, anh cảm thấy chúng ta cũng không phải mới quen biết ngày đầu tiên. Anh cảm thấy chúng ta không cần thiết chậm chạp thăm dò..."
Tần Băng Lạc ừ một tiếng: "Suốt ba tháng này, em vẫn luôn nghĩ về anh. Nếu không phải nghĩ quá đường đột thì em đã đến từ trước rồi!"
Triệu Dật cười nói: "Xa nhau mới là cách tốt nhất để nhìn thấu lòng mình."
Tần Băng Lạc hơi ngẩng mặt lên nhìn khuôn mặt của Triệu Dật, trong lòng cô tràn đầy niềm vui.
Triệu Dật nâng khuôn mặt của Tần Băng Lạc lên hôn xuống một cái.
Tim Tần Băng Lạc đập như sấm nhưng cũng không ngăn cản.
Nụ hôn này thật thâm tình và ngọt ngào.
Triệu Dật cũng không hề thuận thế tiếp tục tiến công để hoàn toàn hạ gục Tần Băng Lạc, mà lại ôn nhu buông cô ấy ra.
Mặc dù độ hảo cảm đã tăng lên 91 điểm, hoàn toàn tự tin có thể hạ gục Tần Băng Lạc nhưng Triệu Dật cũng không vội vàng.
Người ta vừa xuống máy bay, không gặp lâu như vậy mà không thèm bồi dưỡng một chút cảm tình đã trực tiếp củi khô lửa bốc sao?
Hắn sẽ phải ở đây huấn luyện ngựa. Trong vòng hai mươi ngày tới vẫn nên bồi dưỡng một chút tình cảm trước đã.
Hắn cũng là người đứng đắn, không cần phải mạnh mẽ để có được người ta như vậy.
Hắn là một người rất tình cảm…
Một nụ hôn đã xác nhận tình yêu của họ. Mối quan hệ giữa Tần Băng Lạc và Triệu Dật lập tức trở nên thân mật. Vốn dĩ còn một chút khoảng cách nhỏ thì bây giờ đã hoàn toàn được rút ngắn.
Tần Băng Lạc vốn lo lắng Triệu Dật sẽ tiến thêm một bước nào đó. Mặc dù có thể mình cũng sẽ không từ chối nhưng mà cuối cùng vẫn cảm thấy quá đột ngột.
Dù sao cái ôm này đến khá đột ngột rồi.
Triệu Dật ngừng tấn công khiến cho Tần Băng Lạc thở phào nhẹ nhõm. Trong lòng cô, độ hảo cảm dành cho Triệu Dật lại lặng lẽ tăng lên một chút.
Sau khi thu dọn hành lý xong, hai người Triệu Dật đi đến chuồng ngựa, nhìn thấy số 168 và số 369.
Hai con ngựa cách nhau một gian phòng. Số 168 tính tình bướng bỉnh đang cùng nhân viên công tác nổi quạo. Nhìn thấy Triệu Dật đi tới, đột nhiên hưng phấn kêu lên một tiếng rồi chủ động đẩy cửa ra, thò cái đầu to của mình ra ngoài.
Triệu Dật đưa tay ra để an ủi Số 168, hắn liếc sang bên cạnh nhìn thấy Số 369 đang đứng ở cửa có phần ngoan ngoãn. Nó cũng đang tò mò nhìn Triệu Dật và Tần Băng Lạc, hoàn toàn không sốt ruột và hiếu động như Số 168.
Con ngựa số 369 này tính cách dịu dàng hơn nhiều, cùng là giống ngựa có huyết thống thuần khiết, thành tích xuất sắc, khó trách được mọi người khắp nơi ưa chuộng nó. Cũng chỉ có Triệu Dật mới cảm thấy hứng thú với số 168, còn những người khác sẽ không dám tiêu phí đánh cược với một con ngựa thế này.
Tần Băng Lạc kinh ngạc nhìn số 168 đang liều mạng hướng người về phía Triệu Dật nói: "Đã xa nhau ba tháng rưỡi rồi mà nó vẫn nhớ anh ư!"
Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy! Ký ức khắc sâu, chỉ bởi vì giữa đám người nhìn lâu hơn một chút."
Triệu Dật một lời hai nghĩa, Tần Băng Lạc mím môi cười nhẹ, nhưng trong lòng lại khá ngọt ngào.
"Anh đã hứa với em, giúp em huấn luyện ngựa rồi đấy."
Triệu Dật cười tủm tỉm đáp: "Chuyện nhỏ, cứ giao cho anh."
Huấn luyện ngựa đối với Triệu Dật là chuyện nhỏ, thậm chí không tốn nhiều thời gian. Hơn nữa số 369 vốn dĩ hiền lành ổn định nên càng dễ huấn luyện.
Triệu Dật cưỡi số 168 chạy điên cuồng trong trang trại ngựa. Số 168 đã bị nhốt ở đây trong vài tháng, bây giờ nhìn thấy Triệu Dật lại đạt được niềm tự do vui chơi, lập tức lao nhanh như một tia chớp màu đen.
Triệu Dật cũng không ngăn cản, mặc cho nó giải phóng sự bức rức trong cơ thể. Sau khi Số 168 điên cuồng chạy tới chạy lui mấy lần, lúc này hắn mới bắt đầu thuần phục con ngựa.
Sau một giờ, số 168 và Triệu Dật đã có một sự ăn ý.
Triệu Dật đã giúp Tần Băng Lạc huấn luyện số 369 một lần nữa. Sau đó Tần Băng Lạc nhìn thấy một cảnh tượng đáng kinh ngạc.
Triệu Dật cưỡi lên số 369, trong trường đua ngựa với đủ loại chướng ngại vật khác nhau lại dễ dàng vượt qua tất cả các chướng ngại vật như không có gì trước mặt. Không chỉ động tác cưỡi ngựa siêu chuẩn mà tốc độ còn cực nhanh và gọn gàng!
Tần Băng Lạc là một cao thủ kỹ thuật cưỡi ngựa nhưng khi nhìn thấy kỹ năng cưỡi ngựa và điều khiển số 369 của Triệu Dật thì lập tức vô cùng khâm phục.
Kỹ thuật cưỡi ngựa của Triệu Dật thậm chí còn tốt hơn so với chính cô!
Hắn thực sự rất tuyệt vời!
Huấn luyện ngựa rất phức tạp đối với những người không hiểu biết, thế nhưng lại rất đơn giản đối với những người có hiểu rõ.
Sau một số bài huấn luyện về giao tiếp tinh thần, bất kể là số 168 hay số 369, hai con ngựa đều trở nên dễ dàng điều khiển trên trường đua ngựa. Chờ đến lúc Tần Băng Lạc lại cưỡi lên ngựa của mình thì đã phát hiện vậy mà mình cũng có thể hoàn thành vô cùng chính xách và vượt qua các loại chướng ngại vật, cô hoàn toàn kinh ngạc.