Chu Lâm: Đi một mình. Như vậy mới có thể chơi thêm vài ngày nữa. Trần Vi phải đi học, cô ấy không tùy tiện nói đi là đi giống như mình được nha. Lần này cũng không phải là mình không muốn mang theo cô ấy mà là trước đó đã hỏi qua rồi. Cô ấy nói chúng ta là bạn học cũ gặp mặt, cô ấy không thích đi xem vào nên để cho tôi đi chơi một mình cho vui vẻ.
Triệu Dật: OK, vậy cậu gửi số căn cước cho mình, mình sẽ cho người mua vé.
Chu Lâm đồng ý và gửi cho hắn số thẻ căn cước. Triệu Dật phân phó Quan Tâm mua vé máy bay, đồng thời hỏi Quan Tâm có muốn đi cùng không.
Triệu Dật: Phùng Tiếu Tiếu sẽ tham gia buổi lễ cuối năm của Douyin Live. Cô ấy là người đầu tiên biểu diễn và hát. Hơn nữa dạ tiệc lần này có rất nhiều khách mời và ngôi sao có mặt. Cô có muốn đi xem không?
Quan Tâm: Tôi có thể đi không?
Triệu Dật: Đương nhiên có thể nha. Cô là trợ lý của tôi, có cô đi theo, tôi cũng nhàn hạ một chút, coi như là làm việc và giải trí đều không chậm trễ.
Quan Tâm: Được rồi, cảm ơn ông chủ!
Triệu Dật: Cảm ơn gì chứ, cứ coi như là đi công tác nên không cần khách sáo với tôi. Vậy cô mua vé máy bay thì mua luôn cả của mình đi, chỉ cần mua cùng chuyến bay với Phùng Tiếu Tiếu là được.
Quan Tâm: Được rồi, ông chủ!
Vé máy bay của Phùng Tiếu Tiếu là do Douyin Live mua, chỉ đến sớm hơn một ngày so với buổi tiệc. Sau đó buổi tối thì sẽ diễn tập, khi đó Triệu Dật và Chu Lâm có thể đi tìm Phạm Hưng chơi.
Mối quan hệ giữa Triệu Dật và Phùng Tiếu Tiếu không cần phải kiêng kỵ với Chu Lâm. Dù sao họ cũng là bạn thân của nhau, nên khi Chu Lâm kéo vali đến trường Đại học Công Thương Giang Châu để gặp Triệu Dật thì đã nhìn thấy Triệu Dật và hai người đẹp Phùng Tiếu Tiếu và Quan Tâm.
Trước khi gặp mặt, Triệu Dật đã kể cho cậu ta nghe về Phùng Tiếu Tiếu. Vì vậy khi họ gặp nhau, Chu Lâm không hề biểu hiện ra bất kỳ thứ gì kỳ lạ. Nhưng lại lén lút thừa dịp lúc hai cô ấy không chú ý điên cuồng phàn nàn.
Chu Lâm: Mẹ nó! Triệu Dật, cậu cũng quá khoa trương rồi đó. Ngoài Liễu Vu Phi ra không chỉ có một cô bạn gái khác mà ngay cả trợ lý cũng xinh đẹp như vậy hả?
Triệu Dật nở nụ cười: "Nếu năng lực làm việc như nhau thì cậu muốn nhìn người đẹp hay là nhìn đàn ông hả?"
Chu Lâm: "Đương nhiên là người đẹp rồi?"
Triệu Dật vòng tay qua vai Chu Lâm cười nói: "Vậy không phải đúng rồi sao?"
“Tôi là bạn học cấp ba của Triệu Dật, Chu Lâm.”
Ánh mắt của Phạm Hưng nhìn về phía Phùng Tiếu Tiếu, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Phùng Tiếu Tiếu và Chu Lâm chào hỏi nhau, trong lòng cô có chút vui mừng.
Bạn học cấp ba, bạn thân, hiển nhiên là quan hệ vô cùng thân thiết. Triệu Dật có thể không chút kiêng kị nào mà giới thiệu cô với Chu Lâm thì bất kể như thế nào, ít nhất có thể chứng minh rằng hắn đối với cô vẫn rất coi trọng và quan tâm.
Trực giác của phụ nữ rất nhạy cảm. Mặc dù ở trước mặt cô Triệu Dật chưa từng nhắc đến bất kỳ người phụ nữ nào, cũng không có bất cứ vấn đề gì. Nhưng mà trực giác của Phùng Tiếu Tiếu nói với cô rằng Triệu Dật còn có bạn gái khác, hoặc là người phụ nữ khác.
Phùng Tiếu Tiếu cũng không tức giận, có lẽ đã xác định từ ban đầu chính là được bao nuôi nên Phùng Tiếu Tiếu cũng không nghĩ quá nhiều.
Người sống trên đời có rất nhiều chuyện, mơ hồ một chút thực ra chưa chắc đã là chuyện xấu.
Ít nhất thì Triệu Dật đối với mình thật sự không có gì để chê trách.
Trong công việc thì tận tâm tận lực, tốn một khoản tiền khổng lồ hỗ trợ. Trong sinh hoạt thì cẩn thận quan tâm, vậy thì còn muốn cái gì nữa đây?
Bây giờ mình có vị trí streamer tuyến đầu, triển vọng ca sĩ sáng giá, tất cả đều là do Triệu Dật cho.
Nếu như không phải nhờ Triệu Dật, mình sẽ có thể ra khỏi giới livestream không? Có thể mưa dầm thấm lâu hay không? Cuối cùng có thể bởi vì tiền mà giống nhiều nữ streamer khác. Vì tiền và khen thưởng mà a dua nịnh hót những người đàn ông khác, dùng cơ thể mình để làm bọn họ vui lòng sao?
Nhóm bốn người bọn họ bay đến Vũ Hán, ở cổng sân bay lập tức gặp được Phạm Hưng đến đón.
Phạm Hưng nhìn thấy Triệu Dật và Chu Lâm, lập tức cười vui vẻ tiến lên: “Hai tên học dốt! Hoan nghênh đã đến Vũ Hán!”
Triệu Dật khinh thường nói: “Phạm Hưng! Tôi cho phép cậu tổ chức ngôn ngữ lại lần nữa. Nếu không, đến lúc bị tôi đánh cho sưng mặt thì đừng trách vì sao anh em mà lại ra tay độc ác đó nha!”
Chu Lâm bật cười: “Phạm Hưng! Nhóc con cậu nói tôi thì cũng thôi đi, nhưng tôi rất muốn biết ai cho cậu cái dũng khí dám châm chọc Triệu Dật là học dốt đó nha? Bộ trước khi ra cửa cậu đã hát mười lần bài 'Dũng Khí' rồi sao?”
Trong ba người, Triệu Dật luôn là người có thành tích tốt nhất. Hơn nữa Chu Lâm biết Triệu Dật đã thông qua tất cả các giáo viên để nhận được đặc cách. Nói Triệu Dật là học dốt, không sợ bị đánh sưng mặt hay sao?