Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 309: Tôi có khả năng làm được như vậy!



Hệ thống thương thành được mở ra, cái này còn chưa nói đến. Chỉ riêng phần thưởng thẻ hoàn tiền cao cấp thì cũng không tính là kém rồi, hơn 10 triệu lận đấy. Hơn nữa còn có kế hoạch kinh doanh hạng A, chỉ cần trong tay hắn có đủ vốn dể vận dụng thì kiếm được mấy chục triệu thậm chí mấy trăm là đều dễ dàng. Nếu như vận dụng kém thì cũng vẫn có thể kiếm được mấy chục triệu.

Trước mắt, vấn đề quan trọng nhất vẫn là gia tăng tài chính trong tay. Nếu như tài chính vẫn không đủ, đến lúc đó hắn lại gọi mọi người tụ họp một trận giống lần trước, dẫn theo bọn họ kiếm tiền. Nhưng điều tiên quyết là hắn vẫn đạt được quyền khống chế tiền của bọn họ.

Triệu Dật rất muốn tự mình thực hành thao tác một đợt.

May mắn là, hiện tại trong tay Triệu Dật vẫn còn có một thẻ dự đoán thông tin cổ phiếu.

Triệu Dật lấy điện thoại di động ra, chú ý một chút tình thế bên nước Mỹ. Bỗng nhiên phát hiện khoảng hai ngày nữa, chính là thời gian nước Mỹ bầu cử tổng thống, ánh mắt của Triệu Dật lập tức sáng lên.

Chuyện lớn như vậy, khẳng định sẽ dẫn đến biến động rất lớn của các ngành công nghiệp liên quan trên thị trường chứng khoán. Cơ hội lớn thế này, nhất định phải cọ được một khoản lớn mới được.

Tính toán thời gian,thì cũng đã gần kề, ngày mai có thể sử dụng thẻ dự đoán thông tin chứng khoán rồi sau đó bắt đầu kế hoạch nhổ lông cừu của riêng mình.

Tiếp đó, Triệu Dật chìm vào giấc ngủ say.

Tiếng chim hót líu lo, đánh thức Triệu Dật từ trong giấc ngủ say. Khi hắn mở mắt, nghiêng đầu nhìn một chút thì thấy Liễu Vũ Phi vẫn còn đang ngủ say. Khuôn mặt xinh đẹp mang theo vài phần tươi cười nhàn nhạt, xem ra đêm qua hẳn là có một giấc mộng rất ngọt ngào rồi.

Triệu Dật cầm lấy đồng hồ đeo tay ở đầu giường, hắn nhìn đồng hồ thì thấy chỉ mới tám giờ rưỡi sáng, vẫn còn rất sớm.

Động tác của Triệu Dật làm kinh động Liễu Vũ Phi đang ở bên cạnh, lúc này cô cũng mở mắt ra, nhìn Triệu Dật trước mặt. Trên mặt mang theo mấy phần tươi cười hơi và ngượng ngùng.

"Chào buổi sáng."

Triệu Dật hôn lên trán Liễu Vũ Phi một cái, mỉm cười nói: "Vẫn còn rất sớm, em có thể ngủ thêm một chút. ”



Liễu Vũ Phi nhếch miệng lên nói: "Không khí nơi này còn rất lạnh, em cũng không muốn thức dậy nhưng mà em có hơi đói bụng. ”

Triệu Dật cười nói: "Không sao! Để anh gọi đồ ăn, để cho bọn họ đưa đến phòng chúng ta là được. ”

Liễu Vũ Phi tựa vào trên người Triệu Dật, thoáng có chút làm nũng nói: "Ừm, như vậy cũng tốt, em không muốn rời giường. ”

Triệu Dật đưa tay nhéo cái mũi nhỏ của Liễu Vũ Phi một cái rồi đứng lên, hắn cầm lấy menu hướng dẫn của khách sạn đặt trên bàn, bên trong có thực đơn có thể gọi đồ ăn.

Triệu Dật trở lại giường, hỏi ý kiến Liễu Vũ Phi, sau đó thì nhấc điện thoại gọi bữa sáng.

Triệu Dật ôm Liễu Vũ Phi, quan tâm hỏi: "Còn có chỗ nào không thoải mái hay không? ”

Liễu Vũ Lâm cắn cắn môi, khẽ giật mình rồi vỗ Triệu Dật một cái: "Còn có chút đau, đều do anh cả đấy..."

Triệu Dật cười cười đáp: "Không có việc gì, vậy buổi sáng chúng ta ở trong phòng xem phim, không ra ngoài đi dạo nữa. ”

Liễu Vũ Phi mặt ửng đỏ đáp: "Bọn họ nhất định sẽ cười chúng ta. ”

Triệu Dật chớp chớp măt nói: "Không có việc gì! Anh sẽ nói với bọn họ là tối hôm qua thời tiết trở lạnh, em bị cảm nhẹ cho nên không muốn ra ngoài, còn anh thì ở trong phòng chăm sóc cho em..."

Liễu Vũ Phi khẽ ừ một tiếng đáp: "Cũng được. ”

Nếu mà nói là cái gì lần đầu tiên, cho nên không tiện đi lại thì thật sự quá xấu hổ rồi.



Quay đầu lại, Liễu Vũ Phi ôm Triệu Dật nói: "Hiện tại, thân thể hay trái tim của em đều là của anh, sau này anh phải đối xử tốt với em, tốt với em cả đời có biết không hả?"

Triệu Dật mỉm cười đưa tay vuốt ve mấy sợi tóc rối trên trán Liễu Vũ Phi, sau đó nhẹ nhàng hôn lên mặt cô một cái, rồi nói: "Nhất định, cả đời này anh sẽ tốt với em! ”

Trên mặt Liễu Vũ Phi lúc này lộ ra nụ cười vui vẻ cùng thỏa mãn, cô nắm chặt tay Triệu Dật rồi ngửa mặt lên nói: "Hiện tại em cảm thấy rất vui vẻ và hạnh phúc! ”

Triệu Dật mỉm cười nói: "Em sẽ mãi mãi hạnh phúc. ”

Tôi có khả năng làm được như vậy!

Tôi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, tôi sẽ chăm chỉ hơn, làm cho em mãi hạnh phúc!

Giờ khắc này, thể xác và tinh thần Triệu Dật cũng đều toàn bộ đặt ở trên người Liễu Vũ Phi, đối với cô âm thầm hứa hẹn trong lòng.

Bữa sáng được đưa đến, hai người mặc áo ngủ cùng nhau ăn sáng, sau đó cuộn tròn trên giường rồi bắt đầu xem phim.

Trong nhóm hoạt động vang lên tin nhắn của Ngụy Xuyên hỏi thăm.

Ngụy Xuyên: Vẫn còn ngủ sao, buổi sáng không phải đã nói là sẽ đi dạo sao?

Lục Đào: Đang ăn sáng ở nhà hàng, đợi lát nữa đi dạo.

Triệu Dật: Phi Phi có chút cảm lạnh, không muốn ra ngoài, tôi đang chăm sóc cô ấy có lẽ buổi trưa sẽ gặp mọi người

chapter content


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv