Nhậm Phi Long nói chính là sự thật.
Trong giới đua xe ở Thượng Hải, đường đua vòng quanh núi Tây Sơn chính là nơi mọi người thường xuyên tụ tập khiêu chiến. Kỷ lục này của Hướng Hoa vẫn luôn duy trì đến hiện tại, thế nhưng bây giờ đã bị một người ở bên ngoài đến phá vỡ.
Cái kỷ lục truyền thuyết này chỉ cần không bị phá vỡ, thì tên của Triệu Dật và chiếc xe McLaren sẽ được mọi người mãi mãi lưu truyền.
Việc này đối với bất kỳ người nào trong giới đua xe ở Thượng Hải, đều sẽ cảm thấy mất mặt. Thế nhưng nếu có thể trở thành bạn với người này, thì xem như là hai vấn đề riêng biệt.
Nhậm Phi Long chợt nhớ tới một chuyện, hắn hỏi: "Cậu ở Giang Châu ngày thường lái gì xe?”
Triệu Dật sảng khoái hồi đáp: “Cayenne Turbo.”,
Nhậm Phi Long ánh mắt sáng lên, cười nói: “Xe tốt!”
Triệu Dật cười nói: “McLaren GT cũng rất tốt!”
Nhậm Phi Long cười nói: “Tôi thấy lão đệ cậu dường như không có lái xe đến, vậy xe chắc không ở Thượng Hải đúng không?"
“Đúng vậy!”
Nhậm Phi Long móc ra chìa khóa xe của mình trực tiếp đặt ở trước mặt Triệu Dật, nói: "Lúc trước cậu lái chiếc McLaren làm cho danh tiếng của nó nổi bật, cậu chịu khó cầm lấy chạy mấy ngày. Đi lại cũng thuận tiện hơn, khi nào rời đi thì trả lại cho tôi là được." . Ngôn Tình Trọng Sinh
Triệu Dật khẽ ngây người, hắn cùng Nhậm Phi Long quen biết cũng chỉ hơn hai, ba tiếng. Chiếc xe này giá trị cũng hơn 2 triệu, vậy mà hắn lại trực tiếp cho mình mượn?
Mượn xe cũng không chỉ có liên quan đến giá trị, lỡ như xảy ra vấn đề gì thì không chỉ là xe, mà cả người chủ xe cũng phải chịu trách nhiệm liên đới. Bởi vậy mới có câu nói, xe và vợ tuyệt đối không thể cho người ngoài mượn.
Ông anh này, lại là người rất sảng khoái!
Triệu Dật không có đưa tay ra nhận lấy, hắn cười nói: “Anh Phi Long, anh không sợ tôi lái xe xảy ra vấn đề gì, tiếp đó lại đổ lỗi cho anh sao?"
Nhậm Phi Long cười ha ha nói: “Một cái xe thần, lái trên cao tốc đều không cao hơn 120 thì có thể xảy ra chuyện gì chứ. Cầm lấy, đừng khách khí!”
Tất nhiên, khi nghe được kiểu nói này của Nhậm Phi Long, Triệu Dật cũng không khách khí nữa. Giữa bạn bè với nhau, tình nghĩa chính là vì như vậy mà tạo dựng nên. Không thể lúc nào cũng cho người khác, mà không muốn tiếp nhận ý tốt của người khác.
Triệu Dật tiếp nhận chìa khoá, cười nói: “Được! cảm ơn anh.”
Nhậm Phi Long không thèm quan tâm bĩu môi nói: “Việc nhỏ! Như vậy đi, chúng ta cùng nhau tạo một cái nhóm chat, có chuyện gì tốt cũng chia sẻ một chút."
“Tốt!”
Mọi người đều lấy ra điện thoại di động, thêm nhóm.
Một bữa ăn khuya này cả nhóm ăn đến gần rạng sáng, lúc này mới chịu giải tán.
Tần Băng Lạc từ trong tay Triệu Dật nhận lấy chìa khoá xe, cô nói: “Để tôi lái cho! Tôi đưa anh về lại khách sạn.”
Triệu Dật cười nói: “Được! Đưa tôi đến nơi cô cứ lái xe trở về, ngày mai lại đến đón tôi là được."
Tần Băng Lạc cũng không khách khí, sảng khoái đáp ứng: “Được.”
Tần Băng Lạc lái xe rất ổn định, không vội không chậm. Rất nhanh, xe đã tới khách sạn Triệu Dật ở.
Triệu Dật mở dây an toàn, cười nói: “Kỳ thực cô cũng không cần một mực bồi tiếp tôi như vậy, nếu như cô có chuyện gì khác, cứ việc đi xử lý là được."
Tần Băng Lạc cười nói: “ Một sinh viên như tôi, có thể có việc gì mà xử lý đây. Việc chính của tôi bây giờ chính là làm tròn trách nhiệm địa chủ. Được rồi! Hôm nay cũng đã đi cả ngày, giờ cũng mệt mỏi. Hiện tại cũng không còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi thật tốt hết buổi sáng. Buổi trưa cùng nhau ăn cơm chung, tiếp đó buổi chiều tôi dẫn anh cùng đi tham quan trường học của tôi, có hứng thú hay không?”
Triệu Dật cười nói: “Được thôi! Việc này tôi rất có hứng thú.”
“Được! Ngày mai tôi sẽ thông báo.”
Triệu Dật xuống xe rời đi, Tần Băng Lạc ngồi ở trên ghế lái. Cô nhìn theo bóng lưng Triệu Dật, khóe miệng bỗng nhiên nhếch lên một chút, trong mắt có mấy phần vui vẻ.
Hắn vừa rồi nói có hứng thú ư.
Tần Băng Lạc khẽ cắn môi một cái, suy nghĩ chuyện tối hôm nay. Cô không khỏi cảm thấy trên người Triệu Dật có rất nhiều sự thần bí.
Kỹ thuật huấn luyện thú?
Kỹ thuật lái xe siêu việt?
Hắn còn biết cái gì nữa?
Ngoài năng lực cá nhân, hắn còn là người rất quyết đoán, rất rộng rãi.
Lúc trước, hắn rõ ràng có thể tự mình đặt cược hết 3 triệu, trực tiếp thắng hết 3 triệu. Thế nhưng hắn lại chia cho mọi người, chính mình chỉ kiếm lời 1,2 triệu. Theo lý thuyết, hắn kiếm lời cũng 1,8 triệu.
Một triệu tám không phải là một con số nhỏ, thế nhưng hắn lại không hề để ý. Thậm chí nếu như không phải bọn người Mộc Dao hỏi hắn, hắn đều không muốn đặt cược......
Hắn đi đến Nhậm Phi Long mượn xe, rồi dùng kỹ thuật lái xe của mình chinh phục tất cả mọi người. Thế nhưng không hề có một chút kiêu căng nào, vẫn giống như trước vừa ôn hoà lại khiêm tốn. Giống như gió xuân ấm áp, khiến người ta không tự chủ mà sinh lòng hảo cảm. Đến ngay cả Nhậm Phi Long còn chủ động đem chiếc xe hơn 2 triệu cho hắn mượn, còn sợ hắn từ chối không nhận.
Điều này hiển nhiên không phải là do chiếc xe hơn 2 triệu này có vấn đề, mà là có người dù cho gia tài hơn trăm triệu, hắn cũng chưa chắc nguyện ý cho mượn xế yêu.
Đây là do Triệu Dật có mị lực.
Triệu Dật mới tới đây có một ngày, thế mà Chu Văn Tĩnh, Trương Tử Sơn cùng Nhậm Phi Long tranh nhau mời Triệu Dật uống rượu. Rõ ràng họ đều hy vọng tiến một bước trong mối quan hệ bạn bè.
Đây cũng không phải là ai cũng có thể làm được.
Tất nhiên, ở trong đó có Chu Văn Tĩnh và Trương Tử Sơn được Triệu Dật dẫn đi kiếm lời, cho nên bọn họ muốn biểu đạt sự cảm kích. Thế nhưng là Trương Tử Sơn ngay từ đầu đều dám nghe theo Triệu Dật, toàn bộ đặt cược 1 triệu cho Quan Trạch. Không phải bởi vì Triệu Dật thể hiện năng lực sao?
Người này thật sự rất lợi hại…