Trước nhà thờ lúc này nhóm Kuro đang từ biệt các tu nữ ở đây.
“Chúc con mau gặp lại chị của mình.” Một vị tu nữ trong đó nhìn Yukino nói.
“Vâng.” Yukino tràn ngập vui vẻ và mong chờ gật gù
“Hẹn gặp lại.”
“Nếu có cơ hội thì sẽ gặp lại.”
Sau đó cả bốn người cùng bắt đầu rơi đi.
Kuro lúc này trái ôm phái ấp hai nữ Erza, các nàng cũng tràn ngập hạnh phúc dựa vào người hắn cả ba tràn ngập tình tứ đi phía trước, không giống như hồi còn ở đảo Tenrou tranh nhau, khiến cho Yukino phía sau nhìn thấy bĩu môi, trong mắt tràn ngập ước ao lẫn phiền muộn như có như không.
“Sao vậy ?” Kuro dù chìm trong ôn nhu nhưng vẫn rất quan tâm đến chúng nữ nên cảm nhận cảm xúc khác thường từ nàng liền lại quan tâm hỏi.
“Không có ạ.” Yurino vội lắc đầu xấu hổ cúi đầu, trong lòng có chút vui vẻ khi được hắn quan tâm.
“Vậy à…”
Kuro thấy vậy liền trầm ngâm một cái rồi buông hai nữ Erza bước tới nắm lấy tay nàng trong sự ngạc nhiên của đối phương cười nói.
“Đi thôi.”
Hắn sau đó liền năm tay dẫn phía trước, khiến Yurino vui vẻ ra mặt khiến hai nữ Erza nhìn thấy liền nhìn nhau thầm cười một tiếng. Đối với sự ngây thơ biểu hiện rõ ràng của nàng khiến cả hai cảm giác thú vị.
Kuro còn chớp mắt với hai nữ vài cái khiến hai nữ mỉm cười hiểu ý nằm tay nhau theo sau.
Rất nhanh sau đó cả nhóm liền thuê xe ngựa lên tới thị trấn tiếp theo.
Ở làng nhỏ thì xe ngựa chỉ có thể lên thị trấn mà thôi, còn từ những thị trấn lớn mới có thể thuê xe ngựa đi đường xa được.
Dù lộ trình trở về Nữ Thần Hội có hơi rắc rối một chút nhưng Kuro vẫn vui vẻ nhận, hắn đang tận hưởng khoảng thời gian lúc này trước khi trở về kế thừa sức mạnh của Nữ Thần Tối Cao.
Trên đường khá là tẻ nhạt nhưng có hắn pha trò khiến tam nữ cười không ngừng nên cũng tràn ngập thú vui.
Khi xe ngựa tiến vào thị trấn không lâu thì từng đợt âm thanh vang lên không ngừng, khiến nơi đây ngập tràn sức sống khác với những ngôi làng nhỏ.
“Thơm quá.”
Vừa bước xuống xe ngựa Yukino hít một hơi hương khí thức ăn phiêu đãng trong không khí liền vui vẻ kêu lên, đặc biệt nhìn từng dòng người qua lại khiến nàng tràn ngập mới lạ.
Dù sao đây lần đầu nàng ra thế giới bên ngoài.
“Vậy chúng ta tham quan một chút rồi về Nữ Thần Hội.” Kuro thấy vẻ thích thú của nàng liền nói, hai nữ Erza cũng nhìn ra vẻ thích thú của Yukino liền đồng ý.
“Tốt quá.” Yukino nghe vậy liền vui vẻ.
Thế là hắn cùng các nàng bắt đầu tham quan vui chơi ở đây.
Chủ yếu là vì Yukino tận hưởng, từ đi dạo chơi, mua sắm, xem ma thuật,… trải qua vô cùng nhẹ nhàng.
Sau một lúc thì cả nhóm đang dừng lại trước một quầy bánh nướng.
Trong lúc chờ đợi thì Kuro lơ đãng nhìn xung quanh thì bất ngờ nhìn thấy một thiếu nữ kế bên với đôi mắt nhìn miếng bánh khát khao, nhưng cũng vì nhìn thấy nàng ở đây thì Kuro mới kinh ngạc.
Mái tóc đỏ thả dài phía sau, gương mặt ngây thơ cùng vẻ sợ hãi lo lắng, trên người mặc như quần áo thiếu nữ nông thôn.
Nàng không ai khác chính là Flare Corona.
Sau đó mới chợt nhớ lại trong nguyên tác là có đề cập nàng rời làng người khổng lồ của mình để ra khám phá thế giới bên ngoài. Không ngờ lại trùng hợp gặp được nàng, nghỉ tới nàng cũng đáng thương bị lừa gạt gia nhập hắc hội làm điều xấu nhưng đã cải tà quy chính sau đó, đương nhiên đã gặp ở đây thì phải thu nàng vào công hội rồi, không thể để nàng bước vào con đường sai trái được, đã vậy sở hữu ma pháp đặc biệt còn là đại mỹ nữ sau này.
Nghĩ tới đây Kuro liền càng chắc ý định của bản thân, đương nhiên là vì muốn thay đổi số phận của nàng tốt hơn và công hội lớn mạnh hơn, chứ không hề có suy nghĩ khác. (Tin ngươi mới có quỷ )
Cho nên Kuro liền mỉm cười bắt chuyện: “Em có muốn ăn cùng bọn anh không ?”
Hắn nhớ trong nguyên tác nàng rời làng của mình không hề có tiền, nên mới gia nhập công hội để kiếm tiền nuôi bản thân, cho nên muốn từ chổ này làm quen với nàng một cách tự nhiên.
“Chuyện này… được ư ?”
Flare nghe vậy liền kích động, nhưng do lần đầu ra thế giới bên ngoài nên nàng còn sợ người lạ không giống như sau khi gia nhập hắc hội vô cùng cá tính, tuy nhiên nhìn nam nhân xa lạ mỉm cưới trước mắt như quang minh tỏa sáng khiến nàng cảm giác an lòng và ấm áp.
Nên cảm giác sợ hãi cũng ít đi lớn gan nói.
“Tất nhiên.” Kuro cười rồi ngoắc Flare tới rồi quay sang nói với ông chủ bánh làm thêm một cái cho nàng.
Ông ta vui vẻ gật gù.
Đối với thói quen này của Kuro thì hai nữ Mira chỉ biết nhìn nhau cười khổ, tuy nhiên các nàng cũng biết nhờ như vậy thì các nàng mới gặp được hắn và hạnh phúc như bây giơ nên không có ý kiến gì ngược lại nghĩ tới công hội nhờ vậy càng đông vui hơn.
Bởi vì nếu như ghen tuông và ngăn cấm thì sẽ là tứ nữ Irene, nhưng như vậy thì các nàng đã không có cơ hội. Cũng giống như Kuro nuông chiều các nàng thì các nàng cũng nuông chiều thói quen này của hắn.
Yukino thì đơn giản hơn càng đông người thì cô bé càng vui.
Sau đó cả nhóm cùng nhau vui vẻ ăn bánh nướng thơm ngon.
Flare lúc đầu còn sợ sệt và không biết nói gì, nhưng có Kuro không ngừng trò chuyện cùng pha trò khiến nàng cảm giác thân thiết và thoái mái cũng tham gia vào họ một cách tự nhiên mà không hề có sự gượng ép.
Sau một lúc trò chuyện vui vẻ thì Kuro cùng dò hỏi thân phận của nàng dù đã biết, Flare lúc này ngây thơ cùng với hắn đối xử tốt nên có gì đều đem lòng nói ra không hề che dấu, từ xuất thân cho đến được ban ân ma pháp rồi kể cả việc bản thân rời làng để tìm hiểu thế giới bên ngoài.
Lúc này Kuro cũng lộ ra mục đích của bản thân nói: “Nếu thì em hãy gia nhập hội của anh đi.”
“Hội ?” Flare nghiêng đầu một bên với vẻ mờ mịt.
Kuro sau đó đơn gian giải thích hội là gì, rồi cho Flare biết họ cũng giống nàng sở hữu ma thuật để cô bé không cảm giác lạc lỏng vì đều là những người sở hữu phép thuật, rồi diễn tả thế giới này đặc sắc thế nào cho nàng.
“Em gia nhập.”
Flare sau khi nghe xong liền kích động và vui vẻ vì không có cảm giác di biệt như hồi còn ở làng khổng lồ tộc, vì nơi đây có những người giống như nàng.
“Chào mừng em gia nhập Nữ Thần Hội.” Hai nữ Mira bên mỉm cười nói.
“Tốt quá lại có một người giống em rồi.” Yukino vui vẻ vỗ tay.
Flare thấy nhóm người họ đối xử với nàng rất tốt thì vui vẻ không còn cảm giác sợ hãi như lúc đầu vô cùng tự nhiên trở thành một phần trong đó.
“Chúng ta trở về tổ chức tiếc chào mừng hai thành viên mới của công hội nào.” Kuro càng không cần phải nói vô cùng vui vẻ, không ngờ một chuyện này đi thu hoạch nhiều cái ngoài ý muốn thế này nên vô cùng hưng phấn.
Cuối cùng thì trải qua ba ngày sau đó thì cả bọn cùng về đến thị trấn Magnolia.
“Anh trở về rồi.”
Kuro hai tay đẩy cánh cửa công hội quen thuộc kêu lớn môt câu.
Vù!
Chợt có một bóng người từ bên trong lao ra ôm lấy hắn thật chặt, khiến bản thân lui về mấy bước mấy bước, dù không cần nhìn hoặc đoán cũng biết là ai.
“Xin lỗi, vì đi quá lâu như vậy.”Kuro ôm lấy nàng cười khổ nói.
“Không sao, chỉ cần chàng về là tốt.” Irene ôm lấy tham lam hít mùi hương trên người đôi phương nói. Đây lần đầu nàng và hắn xa cách như vậy khiến nàng có cảm giác lo lắng và sợ hãi một khoảng thời gian dài cũng may là có Erza và Mira gửi thư trở về.
Khiến các nàng ở công hội an tâm phần nào, đã vậy trong khoảng thời gian dài không có hắn ở đây khiến các nàng có cảm giác không quen.
“Kuro ca ca…”
Chúng nữ lúc này cũng chạy ra ôm lấy hắn khóc không ngừng.
Kuro đàng cười khổ cho chúng nữ phát tiết cảm xúc của mình một chút.
Chuyện này cũng hấp dẫn ánh mắt mọi người xung quanh khi thấy cảnh này, cứ tưởng là có việc gì xảy ra.
Cho khi Sorano ôm lấy hắn thì Yukino ở phía sau hai mắt trợn tròn với vẻ khiếp sợ và kích động.
“Đúng rồi anh có điều bất ngờ cho em này.” Kuro một bên ôm Sorano cười nói.
“Là gì vậy ?” Sorano lau nước mắt nói với vẻ mong chờ.
“Nhìn xem đây là ai ?” Kuro cười cười né qua một bên cho nàng nhìn thấy Yukino.
“Đây là…”
Sorano vừa nhìn thấy bé gái ấy thì hơi nghi hoặc một chút, nhưng khi nhìn bộ dạng của kích động của nàng thì chợt nghĩ tới một khá năng hai mắt trợn tròn.
“Nee-chan…” Yukino liền chạy tới ôm lấy khóc lên trong sự kích động mình.
“Yukino…” Sorano lúc này cũng hoàn hồn ôm lấy đối phương khóc cùng nàng.
Nữ Thần Hội bao trùm không khí sum vầy.