“Carla… ngươi về rồi” Wendy vừa thấy hai người họ trở về liền vui vẻ chạy ra.
“Ngu ngốc… chỉ ra ngoài một chút thôi…” Carla lúc này bay lên ra vẻ trách móc nàng như mọi lần.
Sau đó cả hai liền cùng nhau tụ một chổ vô cùng vui vẻ, Kuro thấy vậy nhún vai mỉm cười.
“Bọn em về rồi…”
Lúc này Lissana và Mira từ bên ngoài trở về.
Cả hai sáng sớm đã ra ngoài đi thăm mộ của Elfman vì hôm nay là dỗ của hắn, dù cả hai đang tươi cười nhưng hắn vẫn nhìn ra được sự buồn bã trong đối mắt của họ.
Sau đó trước sự bất ngờ cả hai thì Kuro bắt ngờ bước tới ôm lấy hai nữ vào lòng và nói: “Đừng buồn… vì hôm nay là lần cuối các em làm như vậy.”
“Ý anh là gì ?”
Hai nữ Mira được hắn chủ động ôm ấp vừa ngượng ngùng vừa vui vẻ chỉ là câu nói của đối phương lại các nàng sửng sốt.
“Đó là một bất ngờ…rồi các em sẽ biết…” Kuro nở nụ cười bí hiếm với hai nữ.
“Mau nói cho bọn em biết đi…”Hai nữ nghe vậy thì long như mèo cào vô cùng ngứa ngáy và hiếu kỳ liền ôm lấy hắn làm nũng nói.
“Không nói…”Kuro liền ra vẻ vô lại quay mặt đi cười không ngừng.
Mira thấy hắn như vậy liền đảo mắt một cái rồi trước sự kinh ngạc của đối phương, liền hai tay ôm mặt ngọc khóc lên như thiếu nữ bị khi phụ:“Ô… Kuro ca ca thật độc ác… trêu đùa trái tim thiếu nữ…”
Kuro một bên trợn mặt há hốc mồm nhìn chiêu vô lại của nàng.
Trước kia trong công hội hắn thường luôn nói những bí mật với tứ nữ Irene mà thôi, và luôn giấu chúng nữ Erza vài thứ, nhưng chỉ có Mira là một ngoại lệ.
Vì nàng có trực giác của nữ nhân chỉ cần mà thấy hắn và tứ nữ Irene có bí mất là bắt đầu giở chiêu vô lại này ra để moi thông tin từ miệng hắn và đương nhiên không đành lòng nhìn nữ nhân khóc thì bản thân liền trúng chiêu.
Sau khi biết được thì nàng hoàn toàn vui vẻ bỏ đi cứ như lợi dụng hắn xong thì vứt đi vậy khiến Kuro nghiến răng liền bí mật đánh mông nàng một trận vì dám trêu đùa bản thân như vậy.
Nhưng nàng trước đây bị hắn đánh cho thức tỉnh thuộc tính kỳ quái thành ra biến thành vừa xấu hổ vừa hưởng thụ, từ đó nàng vài lần còn cố tính như thế để khiêu khích hắn làm thế.
Và đương nhiên là không thiếu việc nàng bạo gan hôn hắn một cái rồi bỏ chạy, để lại hắn ngớ người không kịp phản ứng giống như trước đây.
Lissana một bên thấy vậy liền bắt trước giống nàng ôm lấy Mira giả vờ khóc cùng với vẻ thảm thương: “Kuro ca ca thật độc ác mà…”
“Này thì giả bộ…”Kuro khóe miệng co giật vài cái liền đưa tay nhéo má của các nàng.
“A… đau…” Hai nữ bị nhéo liền bĩu môi làm nũng.
Thấy hai nữ không vẻ đau khổ liền xoa đầu cả hai rồi nói: “Bất ngờ anh sẽ cho các em biết sau… nghỉ ngơi đi…”
Hai nữ được hắn vuốt ve như vậy liền con mèo nhỏ vô cùng ngoan ngoãn hưởng thụ dù hiếu kỳ điều Kuro nói nhưng vẫn nghe theo vào nghỉ ngơi.
Kuro lúc này quay người thì thấy Minerva đang ngồi một góc nhìn hắn với hai nữ nãy giờ đầy vẻ hâm mộ liền mỉm cười bước tới.
Minerva thấy như vây liền xấu hổ cúi đầu xuống với vẻ mong chờ.
Hắn sau đó ôm nàng giống như hai nữ Mira vào lòng rồi cúi đầu xuống hỏi: “Thích không ?”
“Thích…”Minerva cái nhận cái ôm ấm áp quen thuộc tràn ngập hạnh phúc lẫn vui vẻ nói.
Chúng nữ xung quanh thấy liền mỉm cười.
Kuro cũng cười cười vuốt đầu nàng, so với nguyên tác bị người cha của mình tác động khiến nàng phải trở nên độc ác và thành thục còn khi sống với hắn thì nàng giống như một thiếu nữ đang trưởng thành.
Nàng thích nhất là được ôm vì nó khơi lại cho nàng cảm xúc lần đầu gặp hắn giúp bản thân thoát khỏi nơi địa ngục trước đây.
Đương nhiên là hắn không nặng bên này nhẹ bên kia sau đó liền lần lượt ôm chúng nữ khiến các nàng vui vẻ không thôi.
Trong lúc hắn cùng các nàng trong công hội sinh hoạt hạnh phúc thì cảm nhận ma lực khác thường bên ngoài xuất hiện, cùng đó thì trời bắt đầu đỗ mưa. Kuro liền biết ma pháp Anima sắp được kích hoạt.
“Để anh đưa các em đi một nơi…”Kuro bất ngờ đưa từng người các nàng vào tiểu thế giới của mình và cả bản thân cũng vậy.
Ngay khi hắn vừa vào tiểu thế giới thì không bao lâu sau trên bầu trời xuất hiện một lỗ xoáy ở giữa đám mây và nó bắn ra một tia sáng vào thắng thị trấn Magnolia.
Cả thị trấn và người dân đều bị nó hút vào lỗ xoáy, để lại một mảng đất hoang và âm u.
…
Trong tiểu thế giới.
Chúng nữ lúc này phát hiện bản thân đang đứng một nơi xa lạ, xung quanh chỉ toàn là cỏ xanh, hoàn toàn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
“Nơi này đẹp không ?” Kuro lúc này xuất hiện trước mặt các nàng mỉm cười hỏi.
“Kuro… Đây là cố hữu kết giới sao của chàng sao?” Irene phát hiện đây là một thế giới khác liền nhớ tới việc hắn từng nói dùng phép thuật cao cấp đánh với tam thành Isghar liền hỏi.
“Không… đây là chân chính một thế giới… đây là thế giới của ta…”Kuro lắc đầu rồi gianh hai tay ra vô cùng nhẹ nhàng nói rằng.
“Cài gì ?!” Chúng nữ nghe xong liền kinh hãi.
Kuro sau đó liền giải thích cho các nàng tiểu thế giới cũng giống như thế giới mà các nàng đang sinh sống, chỉ là không có sinh vật sống nào tồn tại mà thôi.
“Kuro ca ca… anh là thần sao ?” Wendy một bên nhìn hắn vô cùng khiếp sợ hỏi.
Câu này gần như điều mà chúng nữ điều muốn hỏi hắn.
“Anh là gì có quan trọng sao ?” Kuro nhún vai một cái rồi bước tới xoa lấy đầu đối phương mỉm cười: “Anh vẫn là Kuro ca ca của các em đó thôi không phải sao ?”
“Ưm…” Wendy và chúng nữ nghe vậy liển ngẩn người ra một cái rồi mỉm cười ôn nhu gật gù.
Vì hắn nói đúng, dù hắn có là gì thì vẫn là Kuro của các nàng.
Elizabeth liền lấy làm lạ hỏi: “Nhưng sao đột nhiên anh lại đưa các em tới đây ?”
Câu hỏi này của nàng lấp tức khiến chúng nữ nhìn phía hắn với vẻ hiếu kỳ, chỉ có Carla biết lý do tại sao.
“Thực ra…”
Kuro cũng không có ý định dấu giếm liền nói ra chuyện ma thuật Anima cùng thế giới Edolas cho các nàng biết.
Hắn thu các nàng vào đây là vì an toàn cho chúng nữ, bản thân không muốn các nàng giống như Fairy Tail và thị trấn biến thành Larima không lồ nào đó, hắn không muốn đem sinh mạng của các nàng ra đùa giỡn và xem nhẹ cho nên thu các nàng vào tiểu thế giới này.
Mục đích là tránh bị Anima chiếu vào biến thành Larima, thứ hai là trong lúc hắn tới Edolas giải quyết thì các nàng ở tiểu thế giới này xây dựng quốc gia hay cài gì đó vân vân, vì chổ này tương lai sẽ là nhà của hắn và các nàng.
Dù sao hắn không ở lại thế giới này vĩnh viễn, mà sau khi thu hết phần thưởng sẽ phiêu lưu đến thế giới tiếp theo.
Chúng nữ sau khi nghe Kuro nói xong thì vô cùng vui vẻ và hạnh phúc khi có hắn quan tâm và bảo vệ như vậy.
Sau đó các nàng ngồi trên một cái bàn lớn do Irene tạo ra, lên kế hoạch tạo nên ngôi nhà mới như thế nào vô cùng hăng say, hắn thấy như vậy liền mỉm cười hài lòng quay lại thế giới bên ngoài.
“Tạch…”
Qủa nhiên đến khi qua hắn quay lại thì thị trấn đã biến mất, xung quanh chỉ toàn là đất hoang đầy âm u, nhìn lên trên bầu trời thì thấy vòng xoáy ma thuật như một cánh cống đang mở đến thế giới khác.
Trước đó có hệ thống đảm bảo rằng, bản thân miễn nhiễm ma thuật này giống với các Dragon Slayer, thứ hai khi tới đó thì ma lực của bản thân không biến mất vì hệ thống phép thuật của hắn không giống với thế giới này, nó cũng như chú thuật của Tartaros.
Đây là hệ thống pháp thuật bên Nanatsu no Taiza do chính hệ thống cung cấp nên không có vấn đề gì.
Sau đó liền tiến vào trạng thái Thiên thần của mình bay lên cánh cống Anima để tới Edolas, hắn muốn giải quyết cho sớm khôi phục lại thị trấn tận hưởng khoang khắc yên bình mọi ngày của mình.
Rất nhanh một khung cảnh thần tiên đập vào mắt hắn, nhũng hòn đảo bay lơ lững trên trời, dòng sống chảy uốn lượn khăp nơi không có một quy tắc nào cả, từ sinh vật đến khu rừng đều có hình dạng khác lạ so với Earth Lane.
Thế là hắn lại vào tiểu thế giới để mang Carla ra để gặp lại mẹ của mình.
“Em cũng muốn nhìn thấy quê hương của Carla…” Wendy một bên nghe vậy liền có ý muốn đi theo.
“Cũng được…” Kuro nghe liền gật gù, dù sao tình cảm cả hai rất tốt nên cũng có gì mà từ chối cả.
“Em cũng muốn đi nữa…” Lissana bất ngờ chạy tới ôm lấy một cánh tay của hắn làm nói với vẻ mong chờ.
Kuro khá là ngạc nhiên vì nàng chủ động muốn đi với bản thân, đây là một hành động khá là hiếm có chỉ là nghĩ tới vấn đế khác liền nhíu mày nói: “Nhưng tới đó em sẽ không dùng được phép thuật…”
“Không phải có anh bảo vệ em rồi sao…” Lissana mỉm cười nhìn hắn.
“Tốt vậy đi cùng thôi…”Kuro nghe vậy liền nở nụ cười.
“Tuyệt…”Lissana liên vui vẻ như một thiếu nữ nhún nhảy.
Chúng nữ xa xa nhìn thấy liền cười cười, nhất là Mira mỉm cười ôn nhu nhìn thấy hình ảnh này, chỉ là nghĩ tới tương lai cả hai cùng hắn liền đỏ mặt.