Trước khi nàng đi thì hắn có hứa với nàng sẽ thay đổi phương trả thù tên Brain vì đã tra tấn lúc nhỏ, khiến Ultear cảm động không thôi.
Ultear thì quay về công hội của Hades chuẩn bị dẫn Meredy rời khỏi đó tới gia nhập Nữ Thần hội, trước khi đi hắn có cho một viên ngọc màu vàng, nếu như gặp nguy hiểm thì bóp nát nó, hắn sẽ tới giúp đỡ cả hai.
Dù sao hắn lo lắng là Hades sẽ phát hiện dẫn đến cả công hội truy sát cả hai nên đề phòng chuyện đó xảy ra.
Viên ngọc đó là do ám quan và không gian phép thuật của hắn tạo nên chỉ cần bóp nát nó thì hắn có thể dịch chuyển tới bên nàng ngay lập tức.
Đây là ly do tại sao hắn có hứng thú với không gian ma pháp như vậy.
Ngoài việc dùng nó tìm hiểu xây dựng Cổ Hữu Kết Giới thì còn có thể kịp tới bên các nàng cứu giúp.
Đương nhiên ngoài viên ngọc ấy ra thì hắn còn lưu giữ ám quan trong cơ thể nàng một cách bí mật, khi nguy hiểm thì nó tự phát động ma pháp cứu nàng một mạng.
Sau khi hắn phá vỡ lớp nguyệt lệ bên trên ngôi làng thì họ cũng khôi phục lại ký ức, Lucy sau đó nhận được chìa khóa cung Nhân Mã.
Cứ thế thì hành trình đến đảo Galuna làm nhiệm vụ cũng kết thúc, tất cả đều có cái kết tốt đẹp.
Bọn hắn liền rời đi sau đó, liền được Bobo đảm nhiệm chèo thuyền quay về. Nhóm Lyon và Natsu thì ở lại dân làng.
Tên Lyon này sau khi bị Gray thông não chi thuật cũng hiểu đạo lý làm người tốt, đương nhiên là ước mơ vượt Ur vẫn không thay đổi, trước khi đi Ur còn khuyên hắn gia nhập một công hội nào đó để trở nên mạnh mẽ.
…
Chuyến đi lần này thu hoạch tốt nhất là Lucy và Ur.
Sau khi vừa trở về thì Ur liền lôi hắn vào phòng đến ngày hôm sau mới thả ra.
Chúng nữ sau đó biết được nàng gặp lại đệ tử và con gái của mình đều chúc mừng.
Vẫn như mọi ngày hắn liền ngồi trên quầy bar quen thuộc thưởng thức ly trà mật ong thơm ngon của mình, từ phía sau có một âm thanh vang lên.
“Kuro ca ca…”
“Kagura và Milliana đó à… có chuyện gì ?” Kuro liền quay lại thì thấy các nàng liền mỉm cười hỏi.
Kagura sau đó liền xấu hổ cúi đầu, một tay đưa một tay vé màu xanh cho hắn nói:“Bọn em vừa nhận được tấm vé khu nghỉ mát ở khách sạn… vừa hay còn dư một vé muốn rủ anh đi cùng… không biết cuối tuần này anh có rảng không ?”
“Được… anh sẽ đi với các em…” Kuro nhận lấy nó rồi mỉm cười nói.
“Tuyệt quá… meow…” Milliana thấy vậy liền vui mừng kêu lên.
“Bọn em đi trước…”
Nhìn thấy hắn đồng ý thì Kagura cũng vui vẻ vô cùng chỉ là quá xấu hổ liền vội kéo Milliana bỏ trốn sau đó.
Chúng nữ còn lại thấy vậy thì hai mắt chợt nhảy, liền biết được mọi người đã nhịn không được bắt đầu chủ động rồi.
Kuro nhìn tấm vé trên tay liền nở nụ cười cổ quái, vì đây là tắm vé tới khu nghỉ mát ở Akane Resort.
Đây là nơi gần với tháp thiên đường của Jella.
Mà đối phương vừa hay đạt tới trinh độ để hắn thu lấy phần thưởng nên lần này đi có nói một công đôi việc. Vừa hay có thế tạo cơ hội cho Kagura gặp lại Simon, dù sao đây là mong ước của nàng.
“Ara… Ara… Kuro ca ca… có số hưởng quá nha… được đi biển với hai thiếu nữ xinh đẹp…” Mira từ một bên xuất hiện với điều cười quen thuộc nhìn hắn cầm tấm vé trên tay mỉm cười nói.
Kuro nghe được bên trong lời nói của nàng có sự hâm mộ lẫn ghen tỵ không kém vang lên liền cười khổ một cái rồi bất ngờ một tay kéo lấy nàng vào lòng nhìn đẩy nguy hiểm nói: “Nếu muốn… anh sẽ dành thời gian chỉ riêng hai chúng ta đi biển mà thôi… em có muốn không ?”
“Kuro ca ca…”
Mira không ngờ hắn sẽ làm như vậy, gương mặt liền ửng đỏ xấu hổ vô cùng, tim như muốn nhảy ra ngoài, tránh né ánh mắt nguy hiểm của hắn nhưng trong lòng lại mừng thầm không thôi.
Dù bình thường nàng ra tỏ ra to gan và hành đồng thân mật, nhưng khi gặp hắn chủ động thế này khiến nàng luốn cuống tay chân không thôi.
“Khục khục…”
Lúc này một âm thanh khác vang lên chỉ thấy Erza gần đó ăn bánh kem nhìn hai người với vẻ nguy hiểm.
Lissana một bên nhìn mà hâm mộ không thôi.
Mira nghe âm thanh của nàng liền nhớ tới lúc này cả hai có bao nhiều thân mật liền vội đứng lên rồi xấu hổ nói: “Đúng rồi... ở bên ngoài có một người muốn gặp Irene hội trưởng… để bàn bạc chuyện gì đó.”
“Người đó là ai ?” Kuro liền hỏi.
“Hội trưởng của Phantom Lord… Jose.” Mira nói.
“Ồ…” Kuro hoàn toàn bất ngờ rồi suy nghĩ một chút nói: “Để thay nàng ấy xem đối phương muốn nói gì…”
Hắn sau đó liền rời khỏi chổ bước ra ngoài thì thấy được đối phương đang đừng đợi ở bên ngoài trong bộ trang phục pháp sư máu tím của mình.
“Thật vinh hạnh cho ta khi nhìn thấy ngài… Thần Y pháp sư” Jose khi thấy hắn bước ra thì hoàn toàn bất ngờ rồi vội khom người nói.
“Ta sẽ thay mặt Irene… có gì thì qua kia nói…” Kuro bình thản nói chuyện với đối phương rồi bước khu vườn bên cạnh dành cho khách nhân.
Sau đó cả hai liền ngồi xuống đối diện với nhau.
“Ngươi có việc gì ?” Kuro hỏi với vẻ bình thản.
Hắn không có tý gì ác cảm với đối phương, dù sao mỗi người đều có lý tưởng của mình, tên này muốn công hội trở thành mạnh nhất không sai chỉ là hành vi quá tàn nhẫn, nhưng chỉ là đối với Fairy Tail mà thôi.
Nếu như hắn gia nhập Fairy Tail có lẽ đã không ưu gì đối phương, tiếc là không phải, nên nói chuyện với đối phương vô cùng bình thản.
Trong khi Kuro quan sát hắn thì hắn cũng đang quan sát đối phương.
Tên này biết được người thanh niên trước mặt có sức ảnh hưởng lớn thế nào, nghĩ tới trước đây Irene vì hắn mà nổi giận đồ sát cả liên minh hắc hội.
Nên việc đối phương thay thế Irene thì hắn cũng chẳng có ý khiến gì ngược lại vô cùng hạ thấp tư thế rồi từ bên dưới cấm lấy một túi thật lớn đặt lên bàn rồi đẩy về phía đối phương.
Kuro thấy vậy liền nhướng mày không chút lo lắng mở ra, thấy được bên trong toàn là vàng và đá quý với giá trị rất cao.
Hắn liền khá là bất ngờ nhìn đối phương hỏi.
“Đây là ý gì ?”
“Là một chút lòng thành của công hội chúng tôi đến với các vị.” Jose mỉm cười nói.
“Chắc ngươi không phải chỉ tới để đưa ta những thứ này đâu nhỉ ?... nói ra mục đích thực sự đi nào…” Kuro không hề nhìn túi trước mặt mà ngược lại nhìn phía đối phương hỏi.
Tiền của hắn đã nhiều tới mức có thể mua cả một quốc gia luôn rồi, túi này với hắn mà nói có cũng được không có cũng chẳng ảnh hưởng gì cả, nhưng khiến Kuro hứng thu là mục đích của đối phương khi hối lộ chúng.
“Ta thích nhưng người thẳng thắn như ngài…” Jose nói: “Chuyện là công hôi của tôi vừa nhận được một uy thác là phải đem một người trở về…”
“Cho nên…” Kuro nghe vậy liền nhìn đối phương đầy nguy hiểm.
“Ngươi này là một thành viên của Fairy Tail… vì vậy có thể sẽ xảy ra cuộc chiến giữa hai bang hội... trong lúc đó có thể sẽ gây ảnh hưởng không tốt nên thứ này dùng để bồi thường trước…” Jose nhìn thấy gương mặt nguy hiểm của hắn liền vội giải thích.
“Ồ…” Kuro liền ô lên một tiếng.
Hắn vốn cử tưởng sẽ như nguyên tác đối phương sẽ muốn Lucy do ủy thác của cha nàng gửi tới, nhưng không ngờ lần này là một người khác trong Fairy Tail.
Kuro cũng biết việc đối phương nhận của ủy thác của ai không quan trọng, vấn để là có một lý do quanh minh chính đại đánh bại Fairy Tail trở thành hội pháp sư mạnh nhất ở chính quy.
Hắn sau đó liền nhún vai một cái rồi nhận lấy túi của đối phương tỏ thái độ: “Việc các ngươi làm gì ta không quan tâm… tuy nhiên chỉ cần không gây nguy hiểm cho người dân trong trấn và buôn bán của ta là được.”
“Tất nhiên rồi… xin ngài cứ an tâm…” Jose thấy hắn tỏ thái độ liền hai mắt tỏa sáng vô cùng hưng phấn nói rồi nhịn không được nói tiếp: “Ngài biết đấy… sau khi Fairy Tail bị đánh bại có lẽ chúng tôi sẽ thay chúng đến thị trấn này… việc buôn bán của ngài sẽ bị ảnh hưởng cho nên nếu ngài không ngại…”
“Chỉ cần ngươi có thể thay thế Fairy Tail ở đây thì ta sẽ cho công hội của ngươi cơ hội…” Kuro thản nhiên nói.
“Vậy tôi sẽ không làm phiến ngài nữa…” Jose sau khi đạt được mục đích của mình liền đứng lên chào hắn một cái chuẩn bị rời đi thì Kuro lại lên tiếng.
“Còn một việc…”
“Không biết là việc gì xin Thần Y-sama cứ nói…” Jose liền khựng lại hỏi.
“Các ngươi đánh nhau thế nào thì ta không quan tâm” Kuro nói: “nhưng có một người trong Fairy Tail thì không được gây tổn thưởng tới nàng.”
“Không biết người đó là…” Jose nghe vậy liền ngạc nhiên vội hỏi.
“Cornelia…” Kuro nhìn thẳng đối phương nói: “Nàng là mẹ của Cana và Cana là thành viên của Nữ Thần hội.”
“Ngài cứ an tâm… nàng sẽ không có vấn đề…”Jose nghe vậy thì đôi mắt chợt nhảy một cái vội đảm bảo với đối phương.
“Nhớ lời của người… nếu như mà nàng có vấn đề gì thì… ta sẽ khiến cho công hội của người trở thành lịch sử.”Một luồng sát khí từ trong Kuro bạo phát mà ép tới đối phương.
Jose lúc này tràn ngập sợ hãi, cứ như bản thân đáng đứng trước một con hung thú viễn cổ đáng sợ nào đó, cảm giác tử vong gần ngay trước mặt khiến hăn có cảm giác như nghẹt thở vậy.
“Nhớ lời của ta nói… ngươi có thể đi rồi…” Kuro sau đó thu hồi lại sát khí của mình.
Jose sau đó khôi phục lại tinh thần nhìn Kuro với vẻ vô cùng sợ hãi.
Hắn cứ tưởng chỉ có Irene và một nữ Vampire nào đó mới đáng sợ mà thôi, nhưng không ngờ chính cả đối phương cũng vô cùng đáng sợ, cảm nhận được sát khí và ma lực từ đối phương tỏa ra khiến ông vô cùng khiếp đảm.
Liền vội rời đi ngay lấp tức.