Hắn sau đó liền bước tới phòng của Erza.
Nàng lúc này đang nằm trong lòng của Irene khóc không ngừng vì cảm thấy có lỗi vì hành vi của mình.
“Kuro…” Irene vừa nhìn thấy hắn liền vui vẻ kêu lên.
Ez nghe thấy như vậy liền run mạnh ôm chặt lấy đối phương không dám ngẩng đầu lên. Nàng lúc này không dám nhìn mặt của Kuro vì cảm giác tội lỗi lẫn sợ hãi, nếu gặp phải ánh mắt thất vọng hoặc chán ghét của hắn thì bản thân sẽ chịu không được mất.
Kuro lúc này hình ảnh mẹ con nàng thân thiết như vậy liền cảm giác hai lòng, đây là thứ hắn muốn thấy sau khi cải biến tương lai của hai nàng.
Sau đó bước tới chỗ hai nữ, cảm nhân bước chân của hắn đi tới khiến Erza căng cứng run rẩy lợi hại tràn ngập lo lắng.
“Hài...”Kuro thấy nàng như vậy liền thở dài rồi ôn nhu vuốt lấy mái tóc của nàng nói: “Đừng có buồn, đó không phải lỗi của em mà.”
Erza vốn còn đang sợ hãi thì cảm nhân bàn tay quen thuộc vuốt lấy mái tóc cùng lời nói ôn nhu như lần đầu nàng sợ hãi liền thở ra an lòng vì không nghe thấy hắn trách móc.
“Nhưng nếu không phải em bày ra chuyện đó thì mọi chuyện sẽ không như thế này.” Nàng lúc này mới dám ngẩng đầu lên nhìn với đôi mắt ẩm ướt nói.
Kuro thấy nàng cảm giác áy náy với chuyện này như vậy liền suy nghĩ một cái rồi nói: “ Nếu cảm thấy có lỗi thay vì khóc ở đây thì ngay mai hãy đi chuộc lỗi với chị em các nàng đi.”
“Chuộc lỗi với các nàng ?” Erza liền ngạc nhiên ra mặt nhìn hắn, sau đó liền nhìn hắn tràn ngập cảm kích nói: “Cảm ơn Kuro ca ca, em biết nên làm thế nào rồi.”
“Thế thì tốt…”Kuro nghe vậy liền thở ra một hơi, hắn sợ chuyện này sẽ khiến nàng áy náy cả đời, nên cho nàng lối thoát để tha thứ bản thân.
Khẽ ôm lấy hai mẹ con nàng một cái rồi quay đi, để lại hai nữ nhìn theo hắn cảm giác thật ấm áp. Erza sau một lúc nhìn theo bóng lưng hắn biến mất thì quay sang thấy Irene nhìn nàng với dáng vẻ cười như không cười một dạng, nhất thời liền xấu hổ không dám nhìn đối phương.
Kuro sau đó liền tới phòng của Mira, từ đằng xa nhìn thấy Gelda đang đứng bên ngoài kêu nàng.
“Mira mở cửa ra cho ta nhanh lên.” Gelda đừng bên ngoài gõ cửa không ngừng kêu lên: “Ngay cả lời của ta mà ngươi cũng không nghe phải không ?”
“…”
Thế nhưng dù nàng có kêu thế nào thì bên trong vẫn tràn ngập im lặng không hề có một âm thanh đáp lại.
Kuro thấy như vậy liền lắc đầu từ phía sau ôm lấy nàng nói: “Chuyện này với nàng mà nói là đả kích lớn, đừng có tức giận nữa.”
“Em chỉ lo lắng cho con bé thôi.” Gelda cảm nhận cái ôm quen thuộc liền ôn nhu nói.
“Được rồi, chuyện này để anh lo.” Kuro khẽ nhéo má nàng một cái.
“Ừ…” Gelda nghe vậy liền an lòng tin tưởng nam nhân của mình liền quay lại ôm hắn rồi rời đi.
“Cạch…”
Kuro nhìn cánh cửa trước mắt cảm giác liền không chút do dự dùng một ma pháp liền thay đổi kết cấu của nó một chút liền mở khóa.
Đây là ma pháp của Irene, có một lần nhờ nàng dạy để biết, không ngờ lần đầu sử dụng lại cho tình huống này. Khi đẩy cánh cửa phòng vào trong liền nhíu máy, căn phòng u tối, không khí nặng nề cùng tang thương tràn ngập khắp nơi.
Lúc này hắn thấy được Mira đang cuộn mình trong một góc nhìn vô cùng đáng thương. Gương mặt ngây ngốc, hai mắt nhìn phía trước vô hồn, bên trong ửng đỏ chứng tỏ đã khóc rất nhiều.
Mira trong lúc ngơ ngác nghe thấy tiếng động theo bản năng nhìn qua thì thấy hắn đừng cách đó không xa, đôi mắt vô hồn liền có tiêu cự ngay sau đó nàng liền kích động khóc lên: “Tất cả là lỗi của em… nếu không phải kéo em ấy đi thì… Elfman đã không chết…”
“Chỉ là không may mắn mà thôi đừng tự trách mình.” Kuro thấy nàng đáng thương như vậy liền đau lòng ôm lấy nàng nói.
“Nhưng nếu không phải em kéo Elfman đi theo thì em ấy đã không chết… ồ…” Mira nghe hắn an ủi cái khiến nàng càng cảm giác tội lội khóc nói.
“Anh hỏi em nhé… nếu một ngày nào đó Elfman cùng một người trong hội Fairy Tail cũng cá cược như vậy, sau đó tìm tới em với Lissana thì hai em có theo em ấy để giúp không ?” Kuro liền đặt ra một ví dụ hỏi nàng.
“Đương nhiên là có rồi.” Mira nghe vậy liền không chút do dự nói.
Dù sao cha mẹ chết đi chỉ còn ba chị em với nhau, tình cảm càng thêm thấm thiết, vì niềm vui của em trai mình, nàng tất nhiên ra sức giúp đỡ rồi và Lissana cũng thế.
Bằng chứng là bốn năm nay dù hai nàng không cùng Elfman chung một công hội, nhưng tình cảm không hề bị phai nhạt, các nàng và hắn thường ra ngoài đi dạo hoặc làm nhiệm vụ nhỏ với nhau thường xuyên.
“Nếu vậy trong lúc cả hai giúp em ấy nhưng chuyện không may xảy ra khiến cả hai chết đi, Elfman sau khi tỉnh lại phát hiện liền tự trách cả đời, em có muốn em ấy như vậy không ?” Kuro sau đó hỏi tiếp.
“Tất nhiên là không rồi… em muốn em ấy hãy sống tốt đừng tự trách vì chuyện…” Mira lúc đầu nghe vậy liền theo bản năng nói, chỉ là càng nói thì nàng dần ý thức được gì liền im lặng.
“Đã như vậy thì đừng tự trách bản thân nữa.” Kuro nói: “Hãy xem nó là một bài học cho tương lai và trường thành hơn để không lập lại sai lầm đó.”
“Cảm ơn Kuro ca ca… em cảm giác tốt hơn rồi.” Mira sau một hồi trò truyện cùng hắn cảm giác đè nặng trong lòng cùng tan biến dần.
Hắn sau đó liền nắm tay nàng dẫn đến phòng của Lissana.
Kuro đừng trước cửa nói với nàng: “Anh nghĩ các em nên ở chung với nhau trải qua chuyện này mới tốt.”
“Em hiểu rồi…” Mira nghe vậy liền gật gù.
Nhìn nam nhân trước mắt giống bốn năm trước giúp bản thân vượt quả nổi sợ hãi tran ngập ấm áp khiến nàng rung động liền kiếm chế không được cảm xúc.
Sau đó liền làm ra một hành động khiến hắn bất ngờ.
Chỉ thấy nàng hai tay móc lấy cổ hắn kéo xuống, nhón chân.
Kuro liền ngơ ngác nhìn nàng một cái, cảm nhận đôi môi mềm mại áp phía trước hoàn toàn kinh ngạc.
“Cạch…”
Hắn theo bản năng muốn đưa hai tay ra ôm lấy nàng, thì bất ngờ đối phương buôn ra, gương mặt tràn ngập ửng đỏ mê người không cho hắn kịp phản ứng liền đóng cửa lại.
Đứng hình trong tư thế giang hai tay vài giây liền nhìn căn phòng trước mắt rồi lắc đầu cười bước xuống.
“Tình hình sao rồi ?” Ur thấy hắn bước xuống liền quan tâm hỏi.
Chúng nữ một bên cũng nhìn hắn tràn ngập lo lắng cùng quan tâm với tình trạng của tam nữ bên trên.
“Ổn thỏa cả rồi.” Kuro mỉm cười nói.
“Thật tốt quá…”
Chúng nữ nghe vậy liền thở ra một hơi an tâm.
“Quả nhiên chỉ cần có Kuro ca ca không việc gì là không làm được làm được” Jenny liền tràn ngập tự hào nói.
Các nàng nghe thấy cũng cảm giác như vậy nhìn hắn tràn ngập sùng bái.
Kuro thấy các nàng nhìn mình như vậy trong lòng có chút đắc ý, sau đó hắn liền tới Fairy Tail một cái, dù sao Elfman là em trai của Mira, nhưng vẫn là thành viên của họ cùng phải qua nói xin lỗi một tiếng.
Đương nhiên đối với chuyện này đáng tiếc này Fairy Tail không hề trách cứ gì Mira với Lissana dù sao cả hai nữ cùng thường tới chổ họ chơi, cũng biết tình cảm ba chị em rất tốt.
Hắn cũng phát hiện ra Natsu và Gray đã có dấu hiệu xuất hiện dấu hỏi đen liền tran ngập hưng phấn.
…
Chớp mắt một cái liền ba ngày trôi qua.
Nữ Thần hội vẫn sinh hoạt như bình thường chỉ thiếu bóng hai tử muội Mira.
“Cạch…”
Không lâu sau mọi người nghe được âm thanh bước chân bên trên đi xuống liền bị hấp dẫn thì thấy được hai chị em Mira xuất hiện với dáng vẻ tươi cười.
Khiến người hiểu được hai nữ cuối cùng cũng vượt qua được nổi đau mất Elfman.
Nhưng khiến mọi người kinh ngạc chính là Mira.
Từ cách ăn mặc đến khí chất và mái tóc của thiếu nữ bất lương lúc đầu biến thành thiếu nữ ôn nhu và dịu dàng như nguyên tác.
Kuro sau khi nhìn thấy liền thở ra một hơi, đối chuyển biến này của nàng thì hắn không mấy bất ngờ, dù sao mọi chuyện xảy ra giống như nguyên tác chỉ chuyển từ Lissana sang Elfman.
Đối chúng nữ còn lại là quá bất ngờ.
“Mira ?… người thật là Mirajane ư ?.” Erza nhìn thiếu nữ thường hay tranh cãi với bản thân chuyển biến dịu dàng như vậy liền như thấy quỷ một dạng kêu lên đầy kinh hãi.
“Là Erza đó à.” Mira nhìn nàng rồi mỉm cười khen ngợi “ ngươi hôm nay thật xinh đẹp.”
Chúng nữ hoàn toàn mộng bức, phải biết hai nàng mỗi lần gặp nhau là như nước với lữa, mà bây giờ nhìn Mira khen ngời Erza như vậy không khiếp sợ sao cho được.
Erza hoàn toàn đứng hình, chỉ có Minerva là hơi ngây ngốc một chút khi thấy mọi người biểu hiện như vậy, dù sao nàng chỉ mới gia nhập nên không rõ tình huống của Mira.
“Ara… Ara…” Mira thấy mọi người như vậy liền cười nhẹ nói: “Mọi người sao thế ? không lẽ do đi làm nhiệm vụ mệt mỏi quá phải không ?”
“Uống một tách trà cho khỏe nhé.”
Nàng sau đó liền bước vào Bar làm vô sô chén trà thơm ngon mời tứ nữ Irene trước rồi đến chúng nữ còn lại. Các càng nhìn Mira như thế, đối mắt càng trợn tròn như bất cứ lúc nào cũng có rớt xuống đất vậy.
“Kuro ca ca! uống trà.”
Mira lúc này bưng lấy một chén tràn tới trước mặt Kuro mỉm cười nói.
Kuro nhớ lại chuyện tình ba ngày trước liền nhìn nàng một cái, Mira cảm nhận được ánh mắt của hắn hơi đỏ mặt một chút nhưng lại không chút e thẹn mà nhìn hắn tràn ngập ôn như như muốn chảy ra nước.
“Hihi…”
Hắn bị nhìn như vậy liền run lên theo bản năng tránh né một cái thì nghe thấy tiếng cười ma mị của nàng lập tức ngẩn người liền biết bản thân mắc bẫy, nhìn lên thì thấy ánh mắt đầy giảo hoạt của Mira thì hiểu biết bản thân bị trêu ghẹo.
Gương mặt khẽ co giật một cái, hắn không ngờ Mira còn có sinh ra nhân cách này liền đưa tay ra tiếp chén trà của nàng.
Nhưng rất nhanh mí mắt của hắn liền nhảy lên một cái thật mạnh, vì trong lúc tiếp chén trà của nàng, Mira vô cùng to gan đầy bí mật dùng ngón tay nạo lấy lòng bàn tay của bản thân.
Mọi chuyện xảy ra rất nhanh nên chúng nữ không thấy gì khác thường.
“Con bé này…”
Đương nhiên có ngoại lệ là Irene, nàng luôn yêu thích nhìn Kuro lúc bình thường nên nhìn thấy thần sắc ngạc nhiên của hắn và vẻ tươi cười của Mira liền chú ý tới hai tay của cả hai liền ý thức được việc gì, nhỏ giọng nói.