Kuro nhìn tất cả người dân trong trấn thấy được họ tràn ngập giận dữ lẫn sợ hãi liền nhíu mày, hắn xem ra có chuyện đã xảy ra ở đây liên quan tới Vampire.
“Xin lỗi hai vị, xem ra bữa tiệc không thể tổ chức được rồi.”
Lão nhân nghe người dân nhắc nhở liền rùng mình một cái nhìn phía họ đầy vẻ xin lỗi, sau đó ra hiệu cho một người phía sau.
Người đó hiểu ý liền biến mất.
Không bao lâu liền trở lại với túi tiền lớn trên tay đưa cho ông.
“Đây là phần thưởng như đã hứa, mong hai vị nhận lấy rồi đi nhanh giùm.” Lão nhân cầm lấy rồi đưa tới trước mặt Kuro nói với vẻ lo lắng và sợ hãi như có như không nhìn Gelda phía sau.
Kuro nhận lấy túi tiền thưởng không chút do dự đồng ý chỉ là lấy làm lạ hỏi: “Được… chỉ là trước khi đi có thể cho ta chuyện gì đã xảy ra khiến mọi người sợ hãi Vampire đến vậy ?”
“Hài… chuyện là…”
Lão nhân khi nghe hắn hỏi liền run lên một trận sau đó liền thở dài nghĩ tới hai người họ cũng mới giúp đỡ họ xong nên cũng nói cho rõ ràng.
Sau đó theo như lời của ông kể lại thì hai mươi năm trước ở đây từng xảy ra một thảm họa trong trấn, câu chuyện bắt đầu khi ông gặp được một thanh niên trong bộ dạng tàn tạ liền thương ngươi mang về.
Lúc đầu tên này còn bộ dạng sợ hãi, sau này thì liền thân thiết với mọi người luôn giúp đỡ ngươi khác dân dần được họ yêu mến, chỉ niềm vui không được bao lâu thì thảm họa bắt đầu xảy ra khi bắt đầu có người trong thị trấn chết.
Họ vốn xem la tại nạn, nhưng khi bắt đầu có nhiều người chết hơn khiến họ khủng hoảng thì trong một đêm có người thấy được tên thanh niên kia hút màu người.
Liền biết được hắn là Vampire.
Sự thật được hé lộ khiến người dân trong sợ hãi, thảm sát bắt đầu xảy ra khi hắn bị bại lộ liền không cố kỵ hút màu người dẫn đến hơn một nửa trấn bị hắn giết chết.
Cũng may có một nhóm pháp sự đi nhanh qua biết được liền ra giúp họ diệt trừ tên Vampire đó.
Chỉ là thị trấn vốn phồn thịn đông dân thành ra như bây giờ, người trẻ thì chết gần hết, đa số chỉ còn lại trung niên và người già là chủ yếu.
Vì tên Vampire chủ yếu nhắm tới những người trẻ tuổi.
“Đó chính là thảm họa ở nơi đây… cho nên mong ngài dẫn ngươi này đi nhanh đi.” Lão nhân cuối cùng thở dài, phức tạc nhìn nữ nhân phía sau Kuro nói.
Không nghĩ tới Vampire vốn mong tới thảm họa cho trước đây, giờ lại biến thành ân nhân cứu họ nghĩ đến cảm giác có bao nhiêu phức tạp.
“Ồ… ta hiểu rồi, cảm ơn.”
Kuro sau khi nghe xong liền mỉm cười nói liền hiểu tại sao người dân lại sợ hãi và tức giận rồi.
Gelda một bên vẫn im lắng, do mũ che trên đầu nên không nhìn thấy được biểu hiện của nàng như thế nào.
Sau đó Kuro liền dẫn nàng đi, vốn người dân còn chuẩn bị xe ngựa đưa họ quay về, nhưng khi biết thân phận của Gelda thành ra cả hai tự tìm cách.
Rồi trước sự kinh ngạc của người dân trong trấn lẫn Gelda, chỉ thấy sau lừng hắn xuất hiện bốn đôi cánh trắng như môt thiên thần giáng lâm ôm lấy nàng bay đi.
Để lại mọi người ngơ ngác phía sau nhìn theo.
“Ngươi…” Gelda nhìn bộ dạng của hắn như thấy quỷ nói không nên lời lấp bắp.
“Ngươi có thể là Vampire còn ta không thể là Thiên Thần à ?”
Kuro thấy bộ dạng của nàng liền cười trêu hỏi ngược.
Cứ thể hắn ôm nàng lướt giữa bầu trời xanh, cảm nhận sự mêm mại ở trong lòng hưng phấn không thôi, giả vờ ôm đối phương chặt hơn với lý do sợ nàng té, dù biết Gelda có thể bay.
Bầu không khí ám muội cùng tĩnh lặng cứ thế trôi qua trên bầu trời.
Chỉ là không may cho họ sau đó, bầu trời dần trở nên u tối như sắp có bão, quả nhiên không lâu sau đó những cơn mưa đầu tiên bắt đầu rơi xuống thấm ướt cả hai.
“Ôi hết cách vậy tới đó chú ẩn tạm vậy.”
Kuro lúc này nhìn thấy một căn nhỏ bỏ hoàng liền ôm nàng bay xuống đó.
Do cơn mưa khiến cả hai trở nên ẩm ướt từ trên xuống dưới.
Sau khi cả hai vào trong căn nhà bị bỏ hoàng thì Gelda liền dùng ma pháp đốt lên ngọn lựa màu đen ở giữa căn nhà, do sự không chế của nàng không khiến nó không thiêu cháy thứ gì.
Kuro sau đó đảo mắt một dùng một lý do rất là gượng ép nói ra: “ Chúng ta bị ướt thế này rồi, nên cởi bỏ trang phục trên người để phơi với sưởi ấm cơ thể, nếu không sẽ bị cảm lạnh.”
Gelda sau khi nghe hắn nói thế liền gương mặt ửng đỏ trở nên im lặng thật lâu rồi nói: “Ngươi không được quay lưng lại.”
“Được.”
Dù cả hai biết được hắn có không gian ma pháp chứa đồ nhưng đều không nhắc tới, còn về tại sao thì chỉ có hai người mới biết.
Sau đó hắn tìm được một cây treo, đầu tiên cởi bỏ trang phục trên người treo lên trước rồi quay lưng đi, sau đó liền tới Gelda, trong đó nàng như có nhưng không nheo mắt nhìn bóng lưng của hắn phòng hờ quay lại.
Chỉ là nhìn bờ vai to lớn cùng ký hiệu công hội sau lưng đối phương mang tới cảm giác vững chắc cùng gánh vác khiến nàng rung động nhìn ngẩn người trong giây lát.
Cơn mua bên ngoài cứ dần một lớn hơn, bên trong tràn ngập ấm áp cùng không khí tĩnh lặng đến ám muội.
Gelda vốn còn ngượng ngùng khi cùng hắn trong hoàn cảnh xẩu hổ thế này, nhưng đột nhiên nghĩ tới lời nói của cư dân lúc này liền trở nên buồn bã.
Khiến cho bầu khí liền biến đổi như có như không tràn ngập tan thương.
“Gelda… không cần buồn vì lời nói của họ, dù sao người đó không phải là nàng mà đúng không ?”
Kuro dường như cũng phát giác ra được điểm này liền mở miệng nói.
“Thế nhưng đúng như họ nói, Vampire cần phải hút máu người để có thể sống thọ cùng với thời gian cứ như bất tử vậy.”
Gelda hai chân co vào trong người hai tay ôm lấy chúng buồn bã nói.
“Kuro… thật ra ta đã sống hơn ba trăm năm rồi…”
Nàng được sinh ra trong hoàng tộc, từ nhỏ bị dạy phải hút máu người để trở thành là một Vampire chân chính, sau đó nàng cứ thế như một cái xác không hồn nghe theo mà sống không mục đích.
Dần dần việc hút máu của Vampire chọc giận con người và pháp sư khiến họ hợp sức tiêu diệt, đế quốc bị tan rã mọi người phải bỏ trốn.
Theo thời gian nàng cũng hiểu tại sao lại bị con người căm ghét, liền cảm giác tội lỗi lẫn tự trách nhiều lần muốn tự sát để giải thoát nhưng không được, muốn chuộc lại lỗi lầm nàng cố thử mọi cách nhưng không thành công bị họ phát hiện rồi đuổi giết, thậm chí có lần còn bị lừa gạt mếm nữa phải bỏ mạng.
Nhưng cảm giác tử vong khiến nàng sợ hãi nên vẫn hút máu người để sống, chỉ là nàng hút của những người sau khi chết mà thôi, cứ thế nàng liền sống không mục đích tới tận bây giờ cô đơn một mình, dù muốn hòa nhập với con người đều không được.
Cái cảm giác tội lỗi ấy vẫn bám theo nàng tới tận giờ, vốn tưởng rằng cứ phải sống như thế chu du khắp nơi thì không ngờ gặp được hắn, một cảm giác kỳ lạ xuất hiện khiến nàng muôn thân cận đối phương sau đó liền thanh ra như bây giờ.
Việc được hắn đối xử tốt cùng mang tới cho nàng một nơi được gọi là nhà lần nữa rất hạnh phúc.
Nàng một bên kể lại quá khứ của mình một bên rơi lệ, dù chúng chỉ là ký ức được hế thống lấp vào cải biến giống như ở thế giới cũ mà thôi.
“Cho nên việc ta hút máu sẽ không thế tránh khỏi, ta hỏi người một lần nữa, người không sợ một ngày đó ta lên cơn thèm khát hút máu ngươi ư ?” Gelda lúc này mới lớn tiếng hỏi hắn một lần nữa trong cơn sơ hãi lần cô đơn hỏi.
Nàng sợ sau khi đối phương nghe xong liền chán ghét rồi bỏ lại bản thân một mình ở đây, dù sao chính nàng còn chán ghét bản thân nữa mà.
Bất ngờ Gelda cảm giác có một đôi tay ấn lấy vai của bản thân, sau đó liến xoay nàng lại đối mặt với đối phương, thứ nàng thấy không phải vẻ mặt chán ghét hay tức giận mà vẫn là nụ cười ấm áp đó.
Sau đó trước sự kinh ngạc của nàng hắn liền hôn xuống.
Nhất thời Gelda liền trợn tròn con mắt ngơ ngác nhìn đối phương cảm thấy đôi môi mềm mại lạnh lẽo bị áp lên, một cảm giác ấm áp từ đối phương truyền tới lan tỏa khắp cơ thể của nàng.
Không biết kéo dài bao lâu thì dừng lại Kuro buôn ra đối phương, nhưng hai tay lại ôm lấy mặt nàng vô cùng nghiêm túc cùng ôn nhu nói: “Nếu muốn hút máu, ta cho nàng hút cả đời… nếu muốn chuộc lỗi, ta thay nàng gánh vác… muốn có mục đích thì ta cho nàng… đó là sống bên cạnh ta mãi mãi.”
“Kuro…” Gelda bị lời nói của hắn làm cho chấn động mạnh mẽ, một cảm xúc tuông trào cảm động và hạnh phúc nói không nên lời mà dâng lên trong lòng.
Sau đó nàng liền không chút do dự ôm lấy đối phương đẩy ngã ra phía sau điên cuồng hôn xuống cứ như thể hiển cảm xúc trong lòng vậy.
“A…”
Sau đó vang lên một tiếng kêu đau đớn của nữ nhân, trong phòng sau đó tràn ngập khúc hòa tấu êm tai nhưng lại bị che dấu bởi cơn mua to lớn bên ngoài.
Hơn một giờ trôi qua thì cơn mưa bên ngoài cũng dần ngừng lại, mây đen tan đi để lộ ra một bầu trời xanh, cứ như nó vừa trải màn đem u tối tìm tới ánh sáng vậy.
Trong căn phòng hoang lúc này cũng đã yên tĩnh chỉ còn tiếng hít thở của đôi nam nữ.
Lại bị đẩy ngược !!!
Kuro nằm dưới đất ôm mỹ nữ nằm trên người vuốt ve bóng lưng mềm mại của nàng mà khóc không ra nước mắt.
Phải biết lần đầu Irene cũng làm vậy với bản thân, nhưng sợ không ổn định nên mới ngăn cản nàng, sau khi xong cũng không thoát khỏi vận mệnh. Bây giờ hắn vừa chủ động một chút lại tiếp tục bị Gelda cho lên.
Đương nhiên là sau đó hắn cũng trấn áp lại nàng cho biết thế nào là lễ độ, nhưng cũng không thoát khỏi sự thật này.
Gelda nằm trên người hắn cảm nhận bàn tay ấp áp vuốt ve phía sau khiến nàng tràn ngập hạnh phúc cùng vui vẻ, dùng một ngón tay vẽ vẽ trên ngực hắn hỏi:
“Những gì ngươi nói lúc nãy là thật chứ ?”
“Nàng đáng lý ra nên hỏi câu này trước khi làm chuyện này mới đúng.”
Kuro chỉ đơn giản hôn nàng một cái rồi cười nói.
Tuy chỉ đơn giản như vậy nhưng cũng như một dạng câu trả lời.