*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau khi đến sủng vật cửa hàng, Lâm Hạ có chút rảnh liền đi xem mấy thương phẩm mình hôm qua lướt Taobao thấy ưng ý, đồ ăn vặt có lượt mua cùng đánh giá ăn ngon cơ hồ đều bị anh thêm vào giỏ hàng.
"Ngao ô?" Ba ba, người đang làm gì vậy? Cục Bột Trắng nằm ở trên sô pha một hồi, thật sự nhàm chán liền tới đây tìm Lâm Hạ chơi.
Liễu Thời Hoán đi theo Mông Chính cùng Vương Tử Ngọc vào trường đại học chơi, Liễu Thời Hoán sợ bị người khác nhận ra, hóa trang rất cẩn thận giống như biến thành một người khác. Bọn họ đi rồi, chỉ có Cục Bột Trắng cùng Lâm Hạ ở sủng vật cửa hàng.
"Ba đang xem hàng trên Taobao." Lâm Hạ đem Cục Bột Trắng bế lên, để Cục Bột Trắng dựa vào anh rồi cùng nhau xem di động.
"Ngao ô!" Thật nhiều đồ ăn ngon! Cục Bột Trắng nhìn thấy giỏ hàng đều là đồ ăn vặt, nhịn không được hưng phấn hẳn lên.
"Sắp đến sinh nhật Tử Ngọc ca ca rồi, ba muốn tặng cho hắn chút lễ vật, bảo bảo giúp ba chọn đi." Lâm Hạ sờ sờ đầu Cục Bột Trắng, ôn nhu nói.
"Ngao ô!" An An cũng muốn tặng Tử Ngọc ca ca lễ vật! Cục Bột Trắng cùng Vương Tử Ngọc có tình "hữu nghị" thâm hậu, Vương Tử Ngọc sắp sinh nhật Cục Bột Trắng muốn tặng cho hắn một phần lễ vật.
"Con muốn tặng cái gì?" Lâm Hạ khá tò mò tiểu lão hổ sẽ đưa cái lễ vật gì.
"Ngao ô!" An An không biết đưa cái gì! Cục Bột Trắng lắc lắc đầu, biểu tình rõ ràng rối rắm hẳn lên.
"Thế tặng đồ ăn cho Tử Ngọc ca ca thì thế nào, hắn thích nhất ăn."
"Ngao ô!" Ba ba nói đúng, Tử Ngọc ca ca thích nhất ăn đồ ăn vặt! Cục Bột Trắng tán đồng gật gật đầu, đôi mắt nhìn về phía di động. "Ngao ô?" Ba ba cũng muốn tặng Tử Ngọc ca ca đồ ăn sao?
"Đúng vậy, đồ ăn vặt trong giỏ hàng là mọi người đề cử, hẳn là không tồi đi." Lâm Hạ tính toán từ trong giỏ hàng lựa chọn đồ mình muốn mua.
"Ngao ô!" An An có thể tặng hàng hãng Ba con sóc! Cục Bột Trắng nhìn thấy trong giỏ hàng có quả hạch hãng Ba con sóc, Ba con sóc là hãng nhóc quen mắt.
"Tặng cái này không tồi, Tử Ngọc rất thích ăn quả hạch." Quả hạch của hãng Ba con sóc cũng được Lâm Hạ lựa chọn, bởi vì Vương Tử Ngọc thích ăn quả hạch.
"Ngao ô!" Vậy thì An An liền tặng quà hãng Ba con sóc! Cục Bột Trắng theo thói quen tính vẫy vẫy cái đuôi, nhưng không vẫy được, bởi vì cái đuôi nhóc bị ngăn chặn. Cục Bột Trắng đành phải giật đầu mình. "Ngao ô?" Ba ba, tiền của An An đủ mua Ba con sóc không?
Cục Bột Trắng có tiền tiêu vặt của chính mình, vào dịp tết Cục Bột Trắng sẽ thu được rất nhiều lì xì, mẹ Trần chơi mạt chược thắng cũng sẽ đem tiền phân cho Cục Bột Trắng. Đi đến nhà ông bà ngoại Đường Ân Lãng thì Tống lão đầu cùng Triệu Phượng Anh cũng cho nhóc bao lì xì rất lớn. Số tiền này Lâm Hạ đều giúp nhóc thu lại, bảo quản cho nhóc.
"Đủ, có thể mua rất nhiều." Lâm Hạ trả lời. Cục Bột Trắng thu được tiền đều là những tờ một trăm đồng, có mấy ngàn đồng liền, Lâm Hạ đều đem tiền gửi vào ngân hàng.
"Ngao ô?" Ba ba, An An phải mua bao nhiêu? Cục Bột Trắng lần đầu tiên tặng quà sinh nhật cho Vương Tử Ngọc, toàn bộ hổ đều có chút ngốc lăng.
"Có thể đưa một túi lớn." Lâm Hạ giúp nhóc click mở cửa hàng, để chính nhóc chọn lựa.
Cục Bột Trắng xem không hiểu văn tự nhưng có thể xem hình ảnh, có rất nhiều quả hạch chính là túi lớn. Cục Bột Trắng chọn một phần lớn, thêm vào giỏ hàng.
"Ngao ô!" Ba ba, An An chọn xong rồi! Cục Bột Trắng cọ cọ Lâm Hạ, hưng phấn hô lên.
"Được, kế tiếp đến ba chọn." Lâm Hạ lại một lần nữa xem từ đầu đến cuối giỏ hàng, một bên xem một bên cùng Cục Bột Trắng nói đây là cái gì, tham khảo ý kiến của Cục Bột Trắng.
"Ngao ô?" Ba ba, vì cái gì gọi là thịt đại đao vậy? Cục Bột Trắng nghiêng đầu, nghi hoặc hỏi. Thịt đại đao có phải là dùng đại đao làm thịt không?
"Cái này ba cũng không biết, bất quá thịt đại đao là một loại que cay." Lâm Hạ cũng không biết thịt đại đao vì cái gì gọi là thịt đại đao, thành thành thật thật mà hướng Cục Bột Trắng nói.
"Ngao ô!" An An không thích cay cay! Cục Bột Trắng lập tức lắc đầu, không lựa chọn thịt đại đao nữa. Cục Bột Trắng không thích đồ vật cay.
"Que cay thì thế nào?" Lâm Hạ tiếp tục hỏi, anh chắc chắn Cục Bột Trắng sẽ không chọn cay, nhưng vẫn muốn chọc Cục Bột Trắng.
"Ngao ô!" Không cần cay cay! Cục Bột Trắng nhìn đến hình ảnh có cay, đầu lắc giống như cái trống bỏi.
"Thế còn kẹo dẻo vị trái cây thì sao?" Lúc này là đồ ngọt, Cục Bột Trắng hẳn là sẽ thích.
"Ngao ô!" Muốn kẹo bông gòn! Cục Bột Trắng nhớ tới vị ngọt tư tư của kẹo bông gòn, nhịn không được liếm liếm khóe miệng. "Ngao ô!" Ba ba, An An cũng muốn ăn kẹo bông gòn!
"Được mua cho con." Lâm Hạ đối Cục Bột Trắng là sủng nịch vô điều kiện, Cục Bột Trắng muốn, Lâm Hạ có thể sẽ tận lực đáp ứng. Bất quá, mua thì sẽ mua về rồi, nhưng ăn nhiều hay ít vẫn là từ Lâm Hạ tới quyết định.
"Ngao ô!" Cảm ơn ba ba! Cục Bột Trắng lại cọ cọ Lâm Hạ, cái đuôi của nhóc được giải thoát, vẫy đến thập phần vui sướng.
Lâm Hạ cuối cùng xem như minh bạch, Cục Bột Trắng nơi nào là ở giúp Vương Tử Ngọc chọn lễ vật, mà là chọn đồ ăn vặt nhóc con thích ăn. Vương Tử Ngọc thích ăn đồ vặt vừa thơm vừa cay, điểm này Lâm Hạ vẫn hiểu rất rõ.
Lâm Hạ không có tiếp thu ý kiến của Cục Bột Trắng, anh chọn đồ ăn vặt hợp khẩu vị của Vương Tử Ngọc, còn có túi lớn hãng Ba con sóc mà Cục Bột Trắng chọn nữa.
Chuyển phát nhanh không đến nhanh như vậy, Lâm Hạ chốt đơn xong liền không quản nữa. Chờ chuyển phát nhanh đến tự nhiên sẽ có người gọi điện thoại cho anh.
"Ngao ô?" Ba ba, An An còn có bao nhiêu tiền? Cục Bột Trắng thấy Lâm Hạ chốt đơn, tức khắc cảm thấy chính mình tiền thiếu đi một ít. Cục Bột Trắng có chút đau lòng tiền của mình, tiền của nhóc còn chưa có cầm nóng tay liền giao cho Lâm Hạ, nhóc cũng chưa thấy bao giờ.
"Còn có...... Còn có thể mua sáu cái ván trượt." Lâm Hạ biết Cục Bột Trắng đối với số không có quá nhiều khái niệm, liền cấp cho Cục Bột Trắng một ví dụ dễ hiểu.
Cục Bột Trắng nghe xong toàn bộ hổ muốn héo luôn, nguyên bản nhóc cho rằng mình còn có thật nhiều tiền, thế mà tiền chỉ có thể mua sáu cái ván trượt. Cục Bột Trắng biết đếm tới mười rồi, sáu với nhóc mà nói rất nhỏ.
"Ngao ô......" Ba ba, An An thật nghèo, An An muốn kiếm tiền...... Cục Bột Trắng có tiềm chất tham tiền, tuổi còn nhỏ đã muốn kiếm tiền.
"Con muốn làm như thế nào kiếm tiền?" Lâm Hạ bởi vì Cục Bột Trắng nói nhịn không được bật cười. Cục Bột Trắng không lo ăn không lo mặc, cũng không có gì cần tiêu tiền, căn bản không cần phải kiếm tiền.
"Ngao ô!" An An có thể làm thuê! Cục Bột Trắng lập tức nhớ tới Mông Chính cùng Vương Tử Ngọc, hai người bọn họ chính là ở cửa hàng sủng vật làm thuê kiếm tiền.
Lâm Hạ không khỏi chọc chọc đầu Cục Bột Trắng, cười nói: "Con nhỏ như vậy có thể làm cái gì? Đi làm công nhân cũng không ai muốn thuê con."
"Ngao ô......" Cục Bột Trắng chen chân vào nhìn nhìn móng vuốt của mình, lại nhìn nhìn lại thân thể của mình. Ba ba nói đúng, nhóc cái dạng này là không có biện pháp làm thuê.
Cục Bột Trắng chán nản cúi đầu, nhưng rất nhanh nhóc đã khôi phục ý chí chiến đấu.
"Ngao ô!" Ba ba, An An có thể đi bán nghệ!
Cục Bột Trắng vẫy vẫy cái đuôi, biểu tình sung sướng. An An thật là quá thông minh, nghĩ được biện pháp tốt như vậy.
"...... Bán nghệ?" Lâm Hạ khóe miệng giật giật, mệt cho Cục Bột Trắng nghĩ ra được. "Con muốn biểu diễn cái gì?"
Cục Bột Trắng ánh mắt sáng lên, nhớ tới nhóc từ trong TV nhìn thấy kĩ năng phi thường huyễn khốc. "Ngao ô!" Ngực đập tảng đá lớn!
"......" Lâm Hạ đã không còn lời gì để nói, cáo thân thể gầy yếu đó của Cục Bột Trắng nơi nào có thể ngực đập tảng đá lớn......