Thời tiết càng thêm lạnh hơn, có lẽ là do ảnh hưởng của hình thái hóa thú của Harry, làm cậu cũng giống như một con tiểu hồ ly, vào mùa đông cũng trở nên lười lên.
Trừ bỏ thời gian đi học, Harry cơ hồ đều ở trong hầm cùng giáo sư của cậu ở bên nhau.
Mặt trời trên cao treo ở trên bầu trời, ánh nắng cho thấy bây giờ cũng là giữa trưa. Chính là, tiểu Harry của chúng ta còn nằm ở trên giường, trong tay cầm quyển sách, dựa vào đầu giường nghiêm túc mà đọc.
Từ lần trước Snape mới phát hiện Harry thế nhưng còn ăn vạ nằm trên giường, bước nhanh lên trước, lấy đi quyển sách trong tay Harry.
Tên cuốn sách được in lớn trên bìa: Romeo và Juliet.
Trán của Snape liền nổi lên gân xanh, "Em nằm trên giường cả một buổi sáng, chỉ vì xem tiểu thuyết của Muggle?"
Harry đoạt lại cuốn sách từ trong tay Snape, không vui mà giơ lên, "Severus, cái này chính là trí tuệ của Muggle, bên trong là câu chuyện rất hấp dẫn lòng người."
Snape không cho là đúng, "Muggle trước sau đều là Muggle, nếu có thông minh đến mấy cũng không thể trở thành phù thủy."
Những lời này của Snape xác thật không có nói sai, nhưng là vẫn làm Harry có chút không vui, "Severus, anh đây là khinh thường Muggle sao?"
"Không phải." Snape trả lời làm Harry rất là ngoài ý muốn, "Ta tuy rằng chán ghét Muggle. Nhưng là ta không thể không thừa nhận, trí tuệ của bọn họ làm chúng ta vĩnh viễn không thể hiểu thấu được."
Trên mặt Snape đột nhiên treo lên biểu tình trào phúng, "Mà Chúa Tể Hắc Ám thế nhưng vọng tưởng muốn thống trị thế giới Muggle, thật là không biết nên nói hắn thông minh, hay là vô tri."
Harry nói tiếp lời của Snape, "Hắn ta là tự đại." Voldemort rất tự đại, tự cho là mình rất cường đại, không coi ai ra gì, càng khinh thường Harry còn nhỏ tuổi. Khinh địch, là nguyên nhân thất bại lớn nhất của Voldemort.
Snape gật gật đầu, rõ ràng là đồng ý với quan điểm của Harry.
"Di ∼" Harry đột nhiên lên tiếng, Snape theo ánh mắt của Harry, thấy được một con rắn nhỏ. Con rắn nhỏ này toàn thân xanh biếc, nhìn qua là biết con rắn này có kịch độc, trên trán còn có một cái lông chim màu đỏ.
[ Haier! ] Harry kinh hỉ mà kêu tên xà quái, [ ngươi đã trở lại. ]
Haier đã trở lại, nói không chừng sẽ cho Harry một cái kinh hỉ gì nữa.
[ chủ nhân, ta đã trở về. ] Haier bò đến trên cánh tay Harry.
Snape ở bên cạnh phát hiện, chính mình tuy rằng không thể nói ra xà ngữ, nhưng là lại có thể nghe hiểu bọn họ nói chuyện. Ngẫm lại liền có thể biết, này nhất định là hiệu quả do linh hồn giao hòa mang lại.
"Haier, ngươi đã đi đâu?" Snape hỏi chuyện đương nhiên có thể hỏi được điểm mấu chốt.
[ tìm Nagini. ]
Harry muốn giúp Snape phiên dịch, nhưng Snape lại ngăn lại, "Ta nghe hiểu được."
Harry có chút vui vẻ, "Là bởi vì linh hồn giao hòa sao?"
Snape gật gật đầu, từ đây sau này khi gặp con rắn nào, hắn không bao giờ cần Harry phiên dịch lại nữa, Snape càng ngày càng phù hợp với tên tuổi xà vương này.
"Tìm được rồi sao?" Snape lên tiếng dò hỏi Haier, kỳ thật căn bản không cần phải hỏi cái vấn đề này, nếu Haier không tìm được, nó cũng sẽ không trở về.
[ ta đem nó vào Rừng Cấm rồi. ] Haier dùng sức giơ đầu lên, bộ dáng đắc ý dào dạo kia có chút mắc cười.
"Ngươi không có giết nó?" Snape nhướng mày, Harry có thể cảm nhận được Snape không vui cùng bất an.
[ các ngươi cùng ta đi Rừng Cấm nhìn, liền biết rõ thôi. ]
Haier cũng không có trực tiếp nói cho bọn họ biết nguyên nhân vì sao không giết Nagini, mà đem bọn họ đưa tới Rừng Cấm.
Ở sâu trong Rừng Cấm, dưới một cái cây tương đối ẩm ướt có một cái động sâu không thấy đáy.
[ Nagini. ] Haier hướng về phía cửa động mà gọi Nagini.
Một con rắn dài từ trong động chậm rì rì mà bò ra tới, toàn thân màu trắng, xinh đẹp cực kỳ. Nagini vừa ra tới liền bổ nhào vào Haier, hai con rắn cọ cọ đầu nhau.
Harry lập tức phát hiện, bụng Nagini to ra. Khóe miệng cậu không khỏi có chút run rẩy, [ Haier, ngươi sẽ không làm nó mang thai chứ. ]
Haier kiêu ngạo mà gật gật đầu, mà Nagini thẹn thùng mà cúi đầu.
Một bên Snape cũng có chút không biết nói cái gì cho tốt, căn cứ ký ức Harry, hắn là bị Nagini giết chết, mà hiện tại, Nagini trở thành lão bà của tiểu sủng vật của bọn họ.....
Này, thật là hài kịch a....