Mười phút trước.
Trong thế giới hư không, vô số ánh sáng xanh đang quay tròn xung quanh hắn, tựa như một vũ trụ nhỏ đang tự vận động, mỗi một quả cầu sáng là một thế giới.
Vô số người chơi được chọn lựa sẽ tiến hành trò chơi ở trong những thế giới này.
Mỗi khi những quả cầu xanh lập loè nhảy nhót, thể hiện cho thế giới này chính thức bắt đầu trò chơi, hắn chỉ cần nhẹ nhàng đụng vào một quả cầu sáng trong đó là có thể tiến vào thế giới này.
Mặc dù là hắn là Thần, có thể tùy ý ra vào từng thế giới, nhưng quy tắc chính là quy tắc, cho dù người tạo ra quy tắc là hắn, cũng tuyệt đối không thể đảo lộn trật tự trò chơi.
Cho nên hắn tùy ý để mỗi thế giới tự do vận chuyển, giao quyền cho quy tắc và trật tự điều khiển thế giới trò chơi.
Khi có Bug xuất hiện, hắn mới tiến vào trò chơi để bắt giữ, bởi vì Bug cũng là một phần lực lượng của hắn phân hoá thành, đôi mắt lớn - quy tắc duy trì trật tự thế giới - căn bản không thể phát hiện Bug, càng không thể tiêu diệt nó.
Hắn cần phải không ngừng tiến vào những thế giới có Bug, xoá bỏ những tai hoạ ngầm không công bằng với con người.
Lúc này, một quả cầu xanh không ngừng chớp tắt, mang theo một chút ánh đỏ quỷ dị, hắn vừa nhìn qua, quả cầu xanh kia lập tức chậm rãi bay tới trước mặt hắn, ngón tay nhẹ nhàng đụng vào, trong chớp hắn hóa thành vệt sáng rồi biến mất không thấy.
Tiến vào thế giới Trò Chơi của quả cầu sáng.
******
Người chơi lâu năm im lặng không tiếng động quan sát xung quanh, trong mắt tràn đầy cảnh giác.
Mà vài người trong đó lại hoàn toàn ngược lại, lộ ra biểu tình nghi hoặc bất an, có lẽ là vì trước mắt là công viên trò chơi, khắp nơi đều là du khách hoan thanh tiếu ngữ, ít nhiều gì cũng giúp những người chơi mới bớt đi chút sợ hãi.
Nhưng vẫn cảm thấy kinh ngạc như cũ.
Đột nhiên một người chơi mới xuất hiện, các tân nhân nhìn người này hiện ra từ hư không thì sợ tới mức xoay người đào tẩu.
Quá mức hoảng sợ làm các tân nhân không kịp tự hỏi vì sao mình đột nhiên xuất hiện ở đây.
Nhưng không chờ bọn họ chạy được vài bước, đã tông vào một bước tường không khí.
Tân nhân lập tức hoảng sợ, thử sờ soạng trên dưới, phát hiện phạm vi 3m xung quanh thế mà lại xuất hiện một vách ngăn vô hình.
Một người chơi mới hốt hoảng không yên: "Đây là thứ gì?"
Các tân nhân khác cũng vội vàng nhào qua đập đập vách tường, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Ngay sau đó, một chuyện càng đáng sợ hơn xảy ra làm các tân nhân nhận ra không thích hợp.
Mấy người bọn họ bị nhốt trong một cái lồng không khí, thậm chí có người bắt đầu liều mạng đấm đá la hét, nhưng cố tình du khách xung quanh hoàn toàn không để ý bọn họ, vẫn từng người hi hi ha ha đi tới đi lui.
"Bọn họ không thấy chúng ta sao?" Một người chơi nữ hoảng sợ nói.
Một người chơi nghe vậy, lập tức thử quơ tay múa chân với người vừa vặn đi ngang qua, nhưng người kia vẫn cứ thong thả đi đường của mình, làm như không thấy.
Khó hiểu, mờ mịt, cùng cảm xúc kinh sợ tràn ngập trong lòng mỗi tân nhân.
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì....
Những người chơi lâu năm cũng lần đầu tiên gặp phải sự tình này, nhưng họ không chút kinh hoảng, ngược lại trầm tư suy đoán nguyên nhân trò chơi thiết kế kiểu này.
Cùng lúc đó, những người chơi lâu năm cũng âm thầm đánh giá người chơi lâu năm khác.
Thế giới này có tất cả mười người chơi tham gia.
Sáu nam, bốn nữ.
Đáng chú ý nhất là một người đàn ông mặc tây trang đơn giản, vẻ mặt lạnh nhạt, chỉ đứng ở nơi đó thôi cũng khiến người khác nhịn không được ngước nhìn, rồi lại sinh lòng kính sợ không muốn tiếp cận.
Trừ cái này ra, còn một người chơi nữ khí chất tương đối uyển chuyển, làm không ít người chơi nam nhìn nhiều thêm vài lần, rất nhanh lại thu hồi ánh mắt.
Vốn dĩ vẻ ngoài của Hạ Nhạc Thiên cũng không tồi, nhưng lại có Thích Lệ Phi làm thước đo chuẩn, toàn bộ nam người chơi đều tự động hoá thành người qua đường Giáp.
Một thanh niên mặc áo sơ mi thấy những người chơi lâu năm khác không đứng ra, dứt khoát tiến lên, nói với những người chơi mới có thể phân biệt rõ ràng từ biểu tình: "Các người bình tĩnh một chút, không cần hoảng hốt, tôi sẽ nói rõ ràng tỉ mỉ nguyên nhân."
Các người chơi lâu năm còn lại không nói một lời.
Điều này khiến những tân nhân đang lo sợ bất an cảm thấy có chút không thoải mái, mỗi người ngậm miệng không dám nói chuyện, bọn họ vừa mới tận mắt nhìn thấy tới có người từ hư không xuất hiện, một màn này thật sự quá mức quỷ dị.
Thấy các tân nhân đều bình tĩnh lại, thanh niên áo sơ mi trắng mới bắt đầu nói: "Đầu tiên xin tự giới thiệu, tôi là Trần Đỉnh, trải qua ba lần Trò Chơi Tử Vong, các người hẳn là nhớ rõ những chuyện xảy ra trước khi tiến vào Trò Chơi Tử Vong đúng không?"
"Anh, anh nói cái trò chơi kia...... Là đang nói app Trò Chơi Tử Vong trên điện thoại sao?" Một người phụ nữ mặc đồ công sở mang giày cao gót đột nhiên nhớ ra, vội vàng hỏi.
Trần Đỉnh lập tức cười gật đầu, "Đúng vậy, khi điện thoại chúng ta đột nhiên xuất hiện app Trò Chơi Tử Vong, chứng tỏ chúng ta đã bị lựa chọn trở thành người chơi, sau đó phải tiến vào thế giới trò chơi để chơi game kinh dị."
Nói tới đây, các người chơi càng trở nên bất an hơn.
Đột nhiên một người chơi nữ trong đó run bần bật, lẩm bẩm nói: "Là trò chơi kinh dị vô hạn lưu sao?"
Trần Đỉnh lập tức nhìn về phía nữ sinh này.
Người chơi khác cũng đồng loạt nhìn qua, trên mặt lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Sắc mặt Trần Đỉnh trở nên nghiêm túc, hắn nhìn chằm chằm nữ sinh, hỏi: "Cô nói vô hạn lưu là có ý tứ gì?"
Nữ sinh a một tiếng, lắp bắp giải thích: "Chính là thể loại mà người chơi không ngừng tiến hành đủ loại trò chơi kinh dị, sau đó tìm ra biện pháp sống sót, mấy tháng gần đây đột nhiên xuất hiện rất nhiều tiểu thuyết loại này, gọi là vô hạn lưu."
Sau khi nói xong, nữ sinh có chút xấu hổ cúi đầu.
Người chơi khác sửng sốt, lộ ra vẻ mặt suy tư.
Mấy tháng gần đây?
Xem ra có khả năng là người chơi nào đó tranh thủ thời gian viết.
Người chơi tự hỏi hồi lâu, trong đó có một người phụ nữ trung niên trang điểm bình thường nhịn không được nói: "Các người nói gì đi, chuyện này rốt cuộc là thế nào?"
Nam trung niên bên cạnh lập tức kéo bà ta lại, nhỏ giọng: "Bà đừng nói chuyện."
Nữ trung niên thấy thế, không cam lòng ngậm miệng lại, chỉ gắt gao kè kè bên người nam trung niên, thái độ vô cùng ỷ lại người chơi này.
Mấy người chơi lâu năm hơi ngạc nhiên đem ánh mắt đặt trên người hai người chơi trung niên.
Hai người tựa hồ nhận ra ánh mắt bọn họ hơi là lạ, có chút cảnh giác bất an rụt về sau vài bước, nam trung niên lập tức nói: "Các người nhìn bọn tôi làm gì?"
"Vợ chồng?" Trần Đỉnh hỏi ngược lại.
"Đúng, đúng vậy... Có vấn đề gì sao?" Nam trung niên cảnh giác hỏi.
Trần Đỉnh làm như không thấy vẻ đề phòng trong mắt nam trung niên, chỉ cười lắc đầu, "Tôi rất ít nhìn thấy cặp vợ chồng cùng nhau bị chọn làm người chơi."
Xác suất này vô cùng thấp, mới làm những người chơi lâu năm nhịn không được giật mình nhìn qua.
Trần Đỉnh tiếp tục nói: "Các người có thể mở điện thoại ra, tìm app Trò Chơi Tử Vong, trên màn hình sẽ hiện lên yêu cầu nhiệm vụ mà chúng ta cần phải hoàn thành, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ mới có thể trở về thế giới Hiện Thực."
"Ngại quá, tôi ngắt lời một chút."
Một thanh niên ăn mặc trào lưu giơ tay lên, "Cái gì gọi là trở về thế giới Hiện Thực, nơi này không phải thế giới Hiện Thực sao?"
Trần Đỉnh tốt tính nói: "Nơi này không phải thế giới Hiện Thực, đây chỉ là một trong những thế giới do Trò Chơi Tử Vong sáng tạo ra mà thôi, thân phận của chúng ta tương đương với là nhân vật trong game hành động, nhưng một khi chúng ta chết trong thế giới trò chơi, ngoài hiện thực sẽ tử vong."
Thanh niên nghe vậy thì trợn mắt há mồm, nhịn không được nhéo tay mình thật mạnh, sau đó đau đến hút khí, "Thiệt hay giả vậy?"
Thanh niên nghi ngờ cũng đúng.
Thật sự là chuyện Trần Đỉnh nói quá mức rợn người, làm người nghe không thể tin nổi thế giới trước mắt lại là giả, ngay cả cảm giác đau đớn cũng chân thật kiểu này, sao có thể giả được?
Trần Đỉnh nói: "Tôi không cần biết các người tin hay không tin, việc tôi đứng ra nói rõ ràng tỉ mỉ cho các người, mục đích là hy vọng các người có thể phối hợp với người chơi lâu năm, cố gắng an phận, không nên làm chuyện táy máy làm kích phát điều kiện giết người của lệ quỷ."
"Các người nghe theo hắn đi, tỉ lệ tử vong của tân nhân chơi rất cao, nếu chúng ta không đi theo người chơi lâu năm, nhất định sẽ bị lệ quỷ giết chết trước tiên." Nữ sinh luôn bày ra vẻ mặt thấp thỏm kia nhịn không được khuyên nhủ các tân nhân khác.
Trần Đỉnh tò mò nhìn nữ người chơi, "Cô biết mấy thứ này từ cái vô hạn lưu gì kia à?"
Đạo lý này, chỉ có người chơi lâu năm sau khi trải qua ít nhất một trò chơi mới có thể hiểu được.
Người chơi nữ lập tức gật đầu, lo sợ bất an nói: "Đúng vậy, tôi đọc rất nhiều đề tài vô hạn lưu, cho nên cũng biết một ít kiến thức liên quan, không nghĩ tới... Vô hạn lưu thật sự tồn tại."
Nữ sinh nói những lời này, trên mặt hiện rõ sợ hãi bất an về tương lai, đồng thời lại kèm theo vẻ kích động.
"Cô tên là gì?" Trần Đỉnh hỏi.
Hình như người chơi nữ không quá am hiểu trò chuyện cùng người khác phái, nghe xong thì đỏ mặt, lắp bắp nói: "Tôi, tôi tên Trần Khả Mạn."
Nữ trung niên âm thầm mắt trợn trắng.
Trần Đỉnh cười càng tươi hơn, gật đầu nói: "Tốt, vậy những người khác còn câu hỏi gì không?"
Người chơi khác không nói chuyện nữa.
Lúc này Trần Đỉnh mới quay đầu nhìn những người chơi lâu năm nói: "Xem ra, chúng ta vẫn nên tự giới thiệu giản với nhau. Dù sao sau này chúng ta cũng cần bắt tay hợp tác hoàn thành nhiệm vụ."
Vẻ mặt từng người chơi khác nhau, nhưng đều đồng ý lời Trần Đỉnh.
Trong tất cả mười người chơi, tỉ lệ giữa người chơi lâu năm và tân nhân gần bằng một nửa, dĩ nhiên không ai biết Thích Lệ Phi cũng không phải người chơi chân chính, cho nên số người chơi lâu năm thật sự là bốn, còn lại đều là tân nhân.
Mọi người bắt đầu tự giới thiệu.
Không ai để ý đối phương nói tên hay giả, không loại trừ trường hợp có người chơi lâu năm giống Hạ Nhạc Thiên, che giấu ID trò chơi của mình, dùng tên giả để giới thiệu.
Người chơi lâu năm mặc quần da tên là Nhậm Minh Lượng, trong đó có một nữ người chơi diện mạo thanh tú cùng khí chất độc đáo tên là Bùi Anh, mặc kệ tên này là thật hay giả, vẫn làm mấy nam người chơi nhịn không được ghé mắt nhìn.
Trong các tân nhân còn lại, nữ nhân viên công sở tên là Vương Thu Lệ, nam trung niên gọi là Triệu Đức Tài, mà vợ của gã - nữ trung niên kia, tên Vương Phương.
Thanh niên mặc theo trào lưu là Hứa Xuyên.
Cuối cùng là Hạ Nhạc Thiên, cậu cười cười: "Tôi tên là Vương Tiểu Minh."
Thích Lệ Phi lời ít ý nhiều: "Thích Lệ Phi."
Hứa Xuyên nhịn không được nhìn Thích Lệ Phi từ trên xuống dưới, ngắm nghía dáng người thon dài cao ngất của hắn, nhịn không được chậc lưỡi, "Người so với người quả thật tức chết người."
Thích Lệ Phi lạnh lùng liếc mắt Hứa Xuyên.
Hứa Xuyên lập tức quay đầu đi, giả vờ như không có gì xảy ra.
Tuy rằng mấy tân nhân vẫn bán tin bán nghi lời nói của Trần Đỉnh, nhưng những chuyện xảy ra trước mắt lại không phải giả, mỗi người đều lựa chọn trầm mặc, im lặng xem biến.
Ngay sau đó, những người chơi lâu năm đều lấy điện thoại ra, xem xét nhiệm vụ và manh mối lần này.
Các tân nhân thấy thế, cũng lần lượt làm theo.
Hạ Nhạc Thiên mở khóa điện thoại, nghiêm túc nhìn giao diện trò chơi.
[Công Viên Tử Vong]
...Ốc tù và nho nhỏ, tích tích tích thổi vang, người nghe xong mất hồn mất vía.
Ốc tù và nho nhỏ, tích tích tích thổi vang, lệ quỷ nghe xong cười hà hà...
• Giới thiệu nhiệm vụ: Công viên giải trí có rất nhiều hạng mục vui chơi thú vị, xin các người chơi nội trong một ngày hoàn thành ba hạng mục, không giới hạn trò chơi.
• Yêu cầu nhiệm vụ: sau khi chơi xong hãy đem vé có ba con dấu [Đã tham gia] đến cổng ra vào để tiến hành kiểm tra, xác nhận xong có thể hoàn thành trò chơi.
• Thỉnh chú ý: Nhất định phải giữ gìn vé của ngài, đây là chứng cứ duy nhất chứng mình ngài đã hoàn thành trò chơi.
• Khen thưởng nhiệm vụ: 4 điểm sinh tồn.
Ánh mắt Hạ Nhạc Thiên ngừng lại chỗ dòng chữ khen thưởng nhiệm vụ, trong lòng trầm xuống.
Không xong.
Trò chơi lần này, có khả năng sẽ bật chế độ khó địa ngục.