Địa điểm buổi họp báo được tổ chức ở trung tâm của một tòa nhà cao tầng dưới trướng Dạ thị.
Cuộc họp sẽ diễn ra ở phòng hội nghị ở tầng ba. Những phóng viên hay nhà báo họ đều đến rất đông ở bên ngoài và ngóng trông vị Dạ tổng kia đến. Hiếm khi mới có dịp nhìn thấy được trực tiếp vị Dạ tổng được cho là lập dị quái đản kia trong lời đồn thì sao mà họ không tranh nhau săn tin hot gì đó cho được chứ.
Khoảng chừng năm phút sau, một chiếc Rolls-Royce màu đen sang trọng từ từ lăn bánh đến trước cửa ra vào. Ngay lập tức liền có hơn chục người vệ sĩ cao to gương mặt hùng hổ đứng xung quanh chặn các phóng viên, nhà báo kia lại.
Bạch Cửu Ngôn nhìn thấy đông người đang đưa máy ảnh về hướng này với khí thế hóng hớt sôi sục như kia cô có phần lo lắng. Hình như nó còn hơn là những gì cô tưởng tượng nữa.
Nhìn ra được sự lo lắng trong lòng vợ mình, Dạ Minh Hàn cất giọng dịu dàng bảo:
- Đừng lo, nếu em khó chịu tôi sẽ cho người tống hết bọn họ đi khỏi đây.
Nghe giọng điệu thì dịu dàng nhưng từng câu từng chữ của anh cứ như lưỡi dao ấy! Rõ ràng ánh mắt anh nhìn ra ngoài kia không hề có sự nhượng bộ hay vui vẻ nào cả. Biểu cảm với lời nói cũng quá là mâu thuẫn rồi anh à!
Bạch Cửu Ngôn xua tay, cô gượng cười:
- Không, tôi ổn mà. Chúng ta vào trong thôi, tôi nghĩ nếu anh đến muộn thì không hay đâu.
- Em đấy! Suốt ngày chỉ biết nghĩ cho người khác thôi!
Dạ Minh Hàn gõ nhẹ lên mũi cô, anh nhíu mày nói. Cái cô vợ ngốc nghếch nhà mình tại sao đến bây giờ vẫn chưa biết nghĩ cho bản thân mình nữa chứ?!!!
Khoảng cách của hai người rất gần với nhau, Bạch Cửu Ngôn dùng ánh mắt trong trẻo long lanh kia nhìn Dạ Minh Hàn như vậy cứ khiến anh muốn vượt giới hạn thật đấy!
- Em còn nhìn tôi như vậy nữa thì cẩn thận tôi ăn mất em đấy.
Bạch Cửu Ngôn đỏ mặt, cô quay ngoắt đi. Anh ấy nói gì vậy? Muốn…muốn ăn…cái gì cơ?!!
- Anh xấu xa!
Bạch Cửu Ngôn lẩm bẩm.
- Tôi nghe thấy hết đấy.
Dạ Minh Hàn nhếch mép cười, không hiểu sao mỗi khi trêu Bạch Cửu Ngôn đỏ mặt anh lại thấy vui vô cùng, sở thích cũng lạ ghê.
- À…khụ…Dạ tổng. Tuy không muốn xen vào nhưng còn mười phút nữa buổi họp báo bắt đầu rồi ạ.
Thư ký Đinh giả vờ ho khan rồi nhắc nhở.
Bạch Cửu Ngôn giật mình, cô quên mất sự hiện diện của thư ký Đinh ở đây luôn đấy!!! Mất mặt, xấu hổ chết đi được. Tất cả đều tại Dạ Minh Hàn hết đấy!
Dạ Minh Hàn lườm thư ký Đinh qua gương chiếu hậu khiến cậu ta lạnh sống lưng. Mấy người cũng kì nhỉ? Muốn tình tứ thì đi chỗ khác đi chứ ngồi trong xe làm gì bây giờ thái độ với người thư ký kiêm tài xế nhỏ bé này chứ!!!
Dạ Minh Hàn đẩy cửa ra, anh bước xuống xe. Ngay lúc này máy ảnh liền phát ra tiếng chụp lách tách tứ hướng, điều đó anh chả thèm quan tâm. Dạ Minh Hàn vòng qua bên kia, anh mở cửa xe cho Bạch Cửu Ngôn.
- Nào.
Cánh tay anh chìa ra trước mắt Bạch Cửu Ngôn, cô nhìn anh rồi sau đó có chút lưỡng lự. Nhưng sự lo lắng trong mình quá lớn, Bạch Cửu Ngôn không nghĩ nữa mà nắm lấy tay Dạ Minh Hàn.
Tiếng lách tách vang lên không ngừng, bọn họ được một phen kinh ngạc.
- Dạ tổng! Người đi bên cạnh ngài là ai vậy? Phu nhân của ngài sao?
- Vị kia là phu nhân của ngài sao? Cô ấy là ai mà lại xinh đẹp đến thế?
- Tiểu thư, cô là người vợ trong tin đồn của Dạ tổng sao?
Quá nhiều câu hỏi vang lên, bọn họ nháo nhào trước cái khung cảnh chói mắt trước mắt mình.
Dạ Minh Hàn tuy bị bảo là lập dị nhưng khí chất, vẻ đẹp trai, tiền của…thì anh lại chẳng thiếu thứ gì. Quả thật là người chồng trong mơ nhưng chẳng ai dám tiếp cận một người “lập dị” như anh. Cô đứng cạnh cũng toát lên khí thế và sự xinh đẹp của mình không thua kém gì Dạ Minh Hàn cả.
Bạch Cửu Ngôn có phần e dè trước ống kính và hơi sợ vì phản ứng thái quá, nháo nhào của những người phóng viên, cô trong vô thức lại nắm chặt lấy tay Dạ Minh Hàn như đang tìm chỗ dựa cho bản thân mình ở chỗ này vậy.
- Đừng sợ.
Dạ Minh Hàn khẽ thì thầm với cô. Bàn tay to lớn của anh như nắm trọn lấy tay cô, anh nắm chặt như đang thể hiện sự che chở của mình đối với Bạch Cửu Ngôn vậy.
Hai má cô hơi đỏ, Bạch Cửu Ngôn hít sâu lấy lại vẻ mặt vô cùng bình tĩnh và sải bước đi cùng anh vào bên trong.
______________
Ở phòng hội nghị, Bạch Cửu Ngôn được sắp ngồi ở hàng đầu, bên cạnh cô là Dạ Vũ và Trần Uyên. Hôm nay họ diện đồ cũng rất sang trọng, toát lên khí chất cao quý vô cùng.
Bạch Cửu Ngôn liếc nhìn xung quanh. Có khoảng hơn một trăm người ở đây, họ đều là những người giữ các chức vụ khác nhau ở công ty, hôm nay đều có mặt đầy đủ cả.
Dạ Minh Hàn sau khi đưa Bạch Cửu Ngôn đến đây thì anh cũng đã rời đi để chuẩn bị rồi. Nghe anh nói sau buổi họp báo thì còn tổ chức tiệc mừng nữa. Hình như là ở trên tầng bốn thì phải.
Đang suy nghĩ một số việc, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai cô.
- Cửu Ngôn!
Doãn Dĩ Hiên nhìn cô, anh mỉm cười.
Bạch Cửu Ngôn ngước lên thì thấy Doãn Dĩ Hiên, cô hơi khó hiểu vì Doãn Dĩ Hiên sao lại xuất hiện ở đây? Anh là ngôi sao chứ đâu phải thương nhân đâu?
Doãn Dĩ Hiên khoác trên mình bộ âu phục màu xám trông rất chính chắn, anh ta thân là một ngôi sao nên khỏi phải nói đến nhan sắc rồi, đẹp cứ như tỏa hào quang luôn ấy!