Editor: Nguyetmai
Có lẽ trong lòng Hứa Hi Ngôn vẫn giữ lại một chút chống đối, cho nên cô thà đối đầu với tất cả mọi người cũng phải giữ được dự định ban đầu của mình.
Cô có thể cả đời không kết hôn, nhưng nếu nhất định phải cưới thì cô phải gả cho người đàn ông mà cô thích, đây chính là cái tính thà không có chứ không chọn bừa của cô.
"Sao thế? Giận cậu rồi à?"
Không dễ gì mới gặp mặt, Cảnh Chiến Nam cũng không muốn mối quan hệ của hai cậu cháu trở nên căng thẳng nên tìm cách xoa dịu bầu không khí: "Cháu nói cậu nghe, cháu làm thế nào quen biết ngài Hoắc vậy?"
"Cháu với anh ấy chỉ tình cờ quen nhau thôi."
Hứa Hi Ngôn nếu nói là không giận thì là nói dối, cô cong môi thể hiện ý không hài lòng: "Cậu, nói đến giờ rồi mà cậu vẫn chưa nói cho cháu biết tình hình hiện tại của anh ấy."
"Ngài ấy không có vấn đề gì đáng ngại cả, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng là khỏe thôi."
"Cậu cho người dẫn cháu đi thăm anh ấy được không?"
"Được, để cậu sắp xếp."
Cảnh Chiến Nam lấy điện thoại ra gọi một cuộc, không bao lâu sau, từ phía xa xa một chiếc xe Jeep chạy tới, chiếc này không phải là chiếc ban nãy.
Lúc xe dừng ở trước mặt, Hứa Hi Ngôn mới phát hiện người lái xe là Diệp Tầm.
"Đại ca!"
Tay Diệp Tầm gác trên cửa xe chào hỏi Cảnh Chiến Nam sau đó nhìn Hứa Hi Ngôn: "Tiểu Hi Hi, muốn đi bệnh viện thì mau lên xe!"
Nghe giọng điệu cũng biết anh ta không hề tình nguyện đưa cô đi chút nào, nhưng đành phải tuân theo mệnh lệnh của Cảnh Chiến Nam. Hứa Hi Ngôn cũng chẳng hề do dự, lập tức kéo cửa xe bên ghế phụ rồi ngồi vào.
Lúc xe sắp chạy, Cảnh Chiến Nam nhoài người về phía cửa sổ dặn dò: "Ngôn Ngôn, nếu ngài Hoắc mà hỏi quan hệ giữa hai chúng ta, cháu tuyệt đối không được nói cậu là cậu ruột của cháu đâu đấy."
"Cháu biết rồi."
Hứa Hi Ngôn tất nhiên luôn có ý thức giữ bí mật, trong JS có một quân lệnh là không cho phép tiết lộ bất kì tin tức nào của căn cứ ra ngoài, nếu không thì sẽ bị xử theo quân pháp.
Hứa Hi Ngôn mặc dù không chính thức gia nhập JS, nhưng mà dù gì cô cũng rất thân thuộc tổ chức này, theo lí thì phải tuân thủ mệnh lệnh ở đây.
Đưa mắt nhìn theo chiếc xe Jeep đã chạy xa, Cảnh Chiến Nam vứt đầu mẩu thuốc lá xuống đất, dùng giày dụi tắt.
Nếu như bảo ông làm mối, thì ông thà làm mối cho cháu gái mình với tên nhóc Diệp Tầm còn hơn, cậu ta dù ngày nào cũng chơi bời, thế nhưng một khi mà nghiêm túc thì sẽ rất chung tình và yêu vô cùng sâu đậm.
Diệp Tầm đã từng nói với ông, nếu như Hứa Hi Ngôn đồng ý gả cho cậu ta, cậu ta sẽ rút khỏi Tập đoàn JS, cùng với con bé xây dựng gia đình, sống cuộc sống của người bình thường, cho con bé một cuộc sống yên ổn hạnh phúc.
Hi vọng sẽ không phải là chàng có tình mà nàng không có ý! (Tương vương có mộng, thần nữ vô tình!)
Trên đường đi Hứa Hi Ngôn luôn nhớ mong Hoắc Vân Thâm, nôn nóng muốn đến bệnh viện nhanh hơn nữa, nhưng mà ai đó lại cứ cố tình biến xe Jeep thành xe bò.
"Nhị sư huynh, anh lái nhanh chút được không?" Hứa Hi Ngôn sốt ruột hỏi.
"Không được, đại ca đã giao phó, an toàn là trên hết."
"..." M* nó, cậu cô nói câu này khi nào sao cô không hay biết vậy?
Cả đoạn đường, sắc mặt của Diệp Tầm không hề vui vẻ gì, chỉ cần nghĩ đến việc sắp phải đưa người con gái mà mình thích tới trước mặt tình địch, trong lòng anh ta lại dâng lên một cái cảm giác bực bội chán ghét.
Anh ta đã cố ý lái xe chậm thật chậm để vừa khớp với thời gian, bởi vì anh ta đã âm thầm thông báo cho người nhà họ Hoắc rồi.
Đợi khi người nhà họ Hoắc tới bệnh viện, Hoắc Vân Thâm và Hứa Hi Ngôn sẽ không có cơ hội ở riêng với nhau nữa.
Không biết Diệp Tầm lề mề mất bao lâu, cuối cùng mới chịu lái xe đến Bệnh viện Quân khu nước E.
Lúc Hứa Hi Ngôn xuống xe, chân cô ngồi lâu nên tê cứng, cô lắc lắc chân, nói: "Nhị sư huynh, mau dẫn em vào đi!"
Diệp Tầm nhìn cô một cái, mặt lạnh tanh bước vào cổng lớn của bệnh viện, Hứa Hi Ngôn cũng vội vã chạy theo sau.