Editor: Nguyetmai
Chơi xong, Hứa Hi Ngôn châm cứu và xoa bóp giúp Hoắc Vân Thâm. Cô mang thiết bị điện châm cứu từ nhà họ Cảnh đến để điều trị cho anh, làm vậy có hiệu quả hơn rất nhiều so với việc châm cứu như bình thường.
Sau khi chăm sóc cho Hoắc Vân Thâm xong, cô quay về căn hộ 102 của mình qua cánh cửa thủy tinh trên tủ âm tường.
Bây giờ còn đang sớm, cô vẫn chưa ngủ được nên ngồi trước bàn làm việc, mở máy tính lên. Theo thói quen, cô đăng nhập vào tài khoản trò chuyện trực tuyến.
Tài khoản Yim vừa online đã có một thông báo nhảy ra, một tài khoản tên "Níu Giữ Sắc Đẹp Vì Anh" đã để lại lời nhắn cho cô.
Hứa Hi Ngôn nhấn vào, thì ra là tin nhắn của Tiết Nhã Đình.
Nhớ lại cuộc gặp gỡ với Tiết Nhã Đình ở nhà hàng Tây Memory lần trước, lúc đó cô bị cô ta quấn lấy xin số điện thoại nên đã để lại thông tin tài khoản Yim này cho cô ta.
Tiết Nhã Đình để lại tin nhắn rằng, vào ngày 22 tới cô ta có một buổi biểu diễn âm nhạc ở Trung tâm Nghệ thuật Bái Kinh, vì muốn mời anh Diệp đến tham dự nên cô ta đã giữ lại một tấm vé, đến lúc đó sẽ bảo trợ lí đứng ở cửa đưa vé cho anh ta.
Hứa Hi Ngôn tính toán lại thời gian, ngày 22 chính là ngày mai, đó cũng là ngày Anh Bảo tham gia vòng loại của cuộc thi đấu tài năng, vừa khéo cũng được tổ chức ở Trung tâm Nghệ thuật Bái Kinh.
Cuộc thi tài năng của Anh Bảo được tổ chức vào buổi chiều, mà buổi biểu diễn của Tiết Nhã Đình lại được tổ chức vào buổi tối, thời gian không bị chồng chéo.
Hứa Hi Ngôn quyết định buổi chiều sẽ đến cổ vũ Anh Bảo tham gia cuộc thi tài năng, còn buổi tối sẽ đến buổi biểu diễn âm nhạc.
Thật ra cô cũng chẳng mấy quan tâm đến lễ hội âm nhạc, chủ yếu là vì có điều kiện được tiếp xúc với Tiết Nhã Đình, cô chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.
Chỉ khi tiếp xúc với Tiết Nhã Đình, cô mới có cơ hội chuộc lại cây đàn violon kia của mẹ.
Hứa Hi Ngôn ghi lại cách thức liên lạc của Tiết Nhã Đình, sau đó mở trang web Văn học Tinh Duệ ra.
Bây giờ chính là lúc cô có nhiều cảm hứng nhất, cô nghĩ mình nên viết một cái gì đó, nhanh chóng ghi chép lại những cảm xúc trong đầu mình.
Hai tay cô đặt lên trên bàn phím, bắt đầu gõ lách cách. Một dòng chữ nhanh chóng hiện ra trước mắt cô.
"Anh như những vì sao xa xôi…"
Từ lúc quen biết Hoắc Vân Thâm, Hứa Hi Ngôn rất muốn viết một quyển tiểu thuyết liên quan đến anh. Cô đã nghĩ kỹ về tựa đề quyển sách, cuối cùng đặt tên là "Anh như những vì sao xa xôi"
Hứa Hi Ngôn nghĩ đi nghĩ lại, nhanh chóng gõ ra tên của nam chính: Tần Dĩ Thâm.
Nữ chính thì sao nhỉ, đặt là Lâm Như Nhất vậy.
Khi gắn hai cái tên này lại với nhau, đó chính là "tình yêu khắc sâu".
Nhân vật nam chính được xây dựng dựa trên hình ảnh của Hoắc Vân Thâm. Nam chính Tần Dĩ Thâm là ảnh đế quyền lực, là nam thần trong mắt hàng nghìn cô gái. Nhưng trong một tai nạn đáng tiếc, anh ta đã bị tàn tật cả hai chân, chỉ có thể làm bạn với xe lăn.
Từ siêu sao tỏa sáng nhất, anh đã rơi xuống vực sâu. Tần Dĩ Thâm phải cố gắng đấu tranh với hoàn cảnh khó khăn, cuối cùng bằng sự kiên trì không ngừng nghỉ của mình, anh đã thành công đứng lên, trở lại làm một ông hoàng trên màn ảnh.
Nghe có vẻ rất truyền cảm!
Sau khi xác định rõ tên nhân vật cùng những người liên quan, Hứa Hi Ngôn bắt đầu sáng tác nội dung tiểu thuyết.
Buổi tối yên tĩnh, cô ngồi trước máy vi tính chăm chú gõ bàn phím, biến những ý tưởng đã được nung nấu bao lâu nay thành câu chữ, hình thành nên một câu chuyện.
Tham khảo những trải nghiệm chân thực của mình và Hoắc Vân Thâm, Hứa Hi Ngôn viết lên quá trình quen biết của Tần Dĩ Thâm và Lâm Như Nhất.
Ngay sau đó, dàn ý của cuốn tiểu thuyết lãng mạn đầy cảm động đã được ra đời.
Hứa Hi Ngôn không khỏi suy nghĩ, nếu sau này Hoắc Vân Thâm đọc được cuốn tiểu thuyết này, liệu anh có vui mừng không?
...
Chỉ qua vỏn vẹn một đêm, trên mạng lại xuất hiện một mẩu tin với tựa đề: "Cảnh Hi bị gia đình người quá cố xúc phạm, Mã Hạo Đông vì người đẹp mà đứng ra bảo vệ". Tin tức này được lan truyền trên mạng với tốc độ chóng mặt.
Mã Hạo Đông là một hot boy mới nổi, tất cả những tin tức có liên quan đến anh ta đều bị thổi phồng lên rất lớn.