"Anh à, lúc nào em cũng vậy mà, chắc anh phải rõ chứ."
Vẻ mặt của Hoắc Vân Thâm rất bình thản, không nhìn ra được bất cứ cảm xúc nào.
"Trước đây em là người cực lực tán thành đầu tư cổ phần vào Tụ Tinh, bây giờ người bảo rút cổ phần cũng là em. Em đang làm bừa! Em đang xem Công ty Giải trí Vân Hải là trò đùa!"
Hoắc Cảnh Đường tức giận đập bàn, nói.
"Sao lại vậy được? Mỗi một quyết định em đưa ra cho Công ty Vân Hải, em đều suy nghĩ kỹ càng rồi."
Hoắc Cảnh Đường cười khẩy: "Đừng tưởng anh không biết, em làm vậy vì Cảnh Hi. Sở Vũ Hách động vào Cảnh Hi, cho nên em mới giúp đỡ Cảnh Hi mà tấn công Tụ Tinh. Anh nói không sai, đúng không!"
Thấy Hoắc Vân Thâm không nói gì, Hoắc Cảnh Đường lại tiếp tục phỏng đoán, nói: "Quan hệ của em với Cảnh Hi cũng không phải quan hệ bạn bè bình thường. Em thích cô ấy, đúng không?"
Anh ta nhìn thấy Hoắc Vân Thâm ở cùng với Cảnh Hi vài lần, hơn nữa ánh mắt Hoắc Vân Thâm nhìn Cảnh Hi rõ ràng giống một người đàn ông đang yêu thầm người ta.
Hoắc Cảnh Đường thật sự có hơi tò mò, rốt cuộc thì Cảnh Hi có điểm nào quyến rũ mà có thể có thể khiến cho người em trai mắc chứng ngại giao tiếp với người khác giới này cũng phải nghiêng ngả?
"Đúng, em làm vậy vì cô ấy."
Chỉ có Cảnh Hi là tốt nhất trên đời.
Vì Cảnh Hi, Hoắc Vân Thâm có thể không tiếc cả mạng sống, huống chi chỉ là một công ty nhỏ như Tụ Tinh?
Hoắc Vân Thâm thoải mái thừa nhận ngay trước mặt Hoắc Cảnh Đường, anh không cần phải che giấu gì hết, dù sao cũng bị Hoắc Cảnh Đường bắt gặp không chỉ một lần hai lần.
"Vân Thâm, em không thấy em đang làm việc theo cảm xúc à? Vì một người phụ nữ mà em bỏ cả một miếng thịt ngon như thế? Anh thật sự không hiểu nổi, cô ấy tốt ở chỗ nào? Lại có thể mê hoặc em đến mức này?"
Hoắc Cảnh Đường thật sự không thể chấp nhận được những gì mà Hoắc Vân Thâm đang làm.
Trên thực tế, trong việc quản lí công ty, hai người Hoắc Vân Thâm và Hoắc Cảnh Đường luôn khó mà thống nhất được ý kiến, không ai chịu nghe ai.
Đôi mắt sâu thẳm sáng ngời của Hoắc Vân Thâm nhìn chăm chú vào khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Cảnh Đường, anh không trả lời mà hỏi ngược lại:
"Anh cả, trước đây anh không coi Tụ Tinh ra gì, cũng khá gai mắt với tính cách của Sở Vũ Hách, nhưng mà vì sao bây giờ anh lại đứng về phía Tụ Tinh, bênh vực cho Sở Vũ Hách?"
Hoắc Cảnh Đường nhận được câu hỏi này thì hơi sửng sốt, có phải Hoắc Vân Thâm đã điều tra ra được manh mối gì rồi không?
Đúng, trước đây anh ta không coi Tụ Tinh bé nhỏ ra gì, lại càng coi thường việc giao lưu với hạng người như Sở Vũ Hách, nhưng sau khi Tụ Tinh đi vào quỹ đạo thì lợi nhuận hàng năm rất khả quan.
Hơn nữa, Sở Vũ Hách âm thầm dùng năm phần trăm lợi nhuận ròng mỗi năm của Tụ Tinh để hối lộ anh ta. Cho nên, Hoắc Cảnh Đường có được lợi lộc, sao có thể buông tha cho miếng thịt ngon Tụ Tinh này được?
Hoắc Cảnh Đường kịp thời phản ứng lại, nói với vẻ hơi xấu hổ: "Anh đang đứng trên quan điểm của Công ty Giải trí Vân Hải, anh xuất phát từ tình hình chung tổng thể."
"Nếu như anh xuất phát từ tình hình chung, vậy thì buổi xem mắt bảy giờ tối nay, anh đi đi!"
Hoắc Vân Thâm đưa tờ giấy note kia cho Hoắc Cảnh Đường.
"Xem mắt gì thế?"
Hoắc Cảnh Đường bị ý nghĩ thay đổi thất thường của Hoắc Vân Thâm làm chệch hướng.
"Cái này là ông nội sắp xếp đó, là con gái lớn nhà họ Tiết, Tiết Nhã Đình. Em chỉ có thể giúp anh đến vậy thôi."
Lần trước Hoắc Cảnh Đường đã nói rõ với Hoắc Vân Thâm, bảo anh đừng tranh đoạt Tiết Nhã Đình với anh ta. Bây giờ cơ hội đến rồi, anh dâng tặng cơ hội xem mắt với Tiết Nhã Đình cho anh ta. Còn thành công hay không thì phải dựa vào bản thân Hoắc Cảnh Đường.
Hoắc Cảnh Đường khá ngạc nhiên, anh ta muốn âm thầm hẹn gặp Tiết Nhã Đình, nhưng mấy lần đều bị người ta lấy lí do bận diễn mà từ chối. Bây giờ, Hoắc Vân Thâm lại đồng ý chủ động nhường cơ hội xem mắt cho anh ta?
Nể tình anh biết điều, Hoắc Cảnh Đường không tiếp tục truy xét điều gì nữa. Hiện tại anh ta đang tính toán xem tối nay phải làm thế nào để nắm được trái tim cô nàng tiểu thư kiêu ngạo nhà họ Tiết.
Bên ngoài, tin tức Vân Hải và Tụ Tinh tách ra cũng ầm ĩ xôn xao. Sau khi Hứa Hi Ngôn biết tin, cô cảm thấy lần chia tách này thật sự rất phù hợp với hoàn cảnh hiện giờ.
…