"Được thôi! Phải mời anh ăn bữa cơm chứ."
Hứa Hi Ngôn hẹn với Mã Hạo Đông xong, đợi sau khi lịch quay không còn dày đặc nữa thì cô sẽ mời anh ta một bữa hoành tráng.
Bước ra khỏi đoàn làm phim "Ngọn Nguồn Tội Lỗi", Hứa Hi Ngôn đi đến quán nước gần đó mua cà phê và nước uống cho tất cả mọi người trong đoàn làm phim. Cô dùng 2500 đồng kia, lấy danh nghĩa của Mã Hạo Đông.
Cho dù Mã Hạo Đông hào phóng không cần số tiền đó nhưng Hứa Hi Ngôn cũng không thể nhận ân huệ của anh ta được, cô mong rằng dùng cách này có thể khiến lòng mình cảm thấy thoải mái hơn.
Lúc ở trong quán nước, Hứa Hi Ngôn cảm thấy xung quanh có người chỉ chỉ trỏ trỏ, cô quay đầu nhìn thì thấy đó là bốn năm cô gái trẻ.
Khi Hứa Hi Ngôn rời khỏi quán nước, mấy cô gái kia cứ mãi đi theo cô, hơn nữa còn bao vây cô ở ngã rẽ gần đó.
"Chính là cô ta! Cô ta chính là Cảnh Hi!!"
"Ngoài đời còn giống hồ ly tinh hơn cả trong hình!"
"Vừa nhìn đã biết ngay là loại đàn bà lòng dạ xấu xa!"
...
Nghe bọn họ nói linh ta linh tinh, Hứa Hi Ngôn nghiêng đầu hỏi: "Tại sao các cô lại chặn đường tôi? Tôi đâu có đắc tội mấy người đâu nhỉ?"
Cô gái áo đỏ căm phẫn nói: "Mày không đắc tội với tụi tao, nhưng mày quyến rũ anh Tiểu Mã nhà tụi tao, mày lợi dụng anh ấy, mày chả phải thứ tốt đẹp gì!"
Cô gái áo đen hùa theo: "Đúng! Danh tiếng của anh Tiểu Mã nhà bọn tao đều bị mày hủy hoại hết rồi! Mày vẫn nên biết điều chút đi, tránh xa anh Tiểu Mã ra, đừng có mà quấn lấy anh ấy nữa!"
Cô tóc ngắn khác cũng nói: "Nếu mà mày không nghe theo, bọn tao sẽ kêu gọi nhiều fan hơn để giẫm đạp mày trên các trang mạng!"
Hứa Hi Ngôn hiểu rồi, mấy người này chắc là fan cuồng của Mã Hạo Đông, nhìn thấy scandal trên mạng thì đứng ra bênh vực thần tượng nhà mình đây mà.
Hứa Hi Ngôn chẳng có thù oán gì với bọn họ, cũng không muốn xảy ra chuyện không vui nên cô chỉ khuyên nhủ là chính:
"Các cô đều là fan của Mã Hạo Đông đúng không? Nếu như các cô thật lòng thích thần tượng nhà mình thì xin hãy lí trí một chút, thử tin tưởng anh ấy, đừng nghe tin đồn bậy bạ mà đổ oan cho anh ấy được không? Nghe lời tôi, mau về đi học đi!"
Hứa Hi Ngôn khuyên xong thì chuẩn bị đi nhưng lại có một cô gái khá kích động, cô ta thấy Hứa Hi Ngôn muốn rời đi, lập tức nổi giận tạt cà phê trong tay vào người cô: "Tránh xa anh Tiểu Mã ra! Nếu không tao mà gặp mày lần nào sẽ tạt mày lần nấy!"
"Á..."
Trong lúc nhất thời, Hứa Hi Ngôn không né kịp, trên đầu và khắp cả người bị dính không ít cà phê, cô không ngờ được rằng fan của Mã Hạo Đông lại kích động tới mức này.
Hứa Hi Ngôn bị vây tại chỗ, toàn thân dính đồ uống. Cô muốn nổi đóa lên nhưng lại phải nhịn xuống, bởi vì trước mặt là bọn nhóc vị thành niên, cô cũng đâu thể nào túm người ta đánh một trận được!
Thật ra Hứa Hi Ngôn không thể nào đoán được, mấy người này vốn chẳng phải là fan của Mã Hạo Đông, mà là người do Hứa Tâm Nhu sắp đặt tới để sỉ nhục cô.
Ngoài việc sắp đặt người tới công kích Hứa Hi Ngôn, cô ta còn sắp đặt paparazzi trốn ở gần đó để chụp ảnh, cô gái kia tạt cà phê xong, paparazzi lấy được tin tức đắt giá.
Thấy Hứa Hi Ngôn bị đám con gái vây quanh, tên paparazzi hài lòng rời khỏi đó, đi tìm Hứa Tâm Nhu đòi tiền công.
Đám con gái kia ỷ mình tuổi trẻ bồng bột, không ngừng nhục mạ Hứa Hi Ngôn, những lời khó nghe cỡ nào cũng nói ra được.
"Con điếm, đừng có giả bộ ngây thơ nữa! Tao nhìn mày là đã mắc ói rồi!"
"Mày không xứng với anh Tiểu Mã... Mau cút khỏi giới giải trí đi!"
"Thứ hèn hạ không biết xấu hổ, tránh xa anh Tiểu Mã ra..."
Bởi vì có kẻ tạt cà phê trước nên mấy người khác cũng kích động theo, ồ ạt bắt chước cô gái kia, tạt đồ uống lên người cô.
Hứa Hi Ngôn mắng không được, đánh cũng không xong, chỉ có thể giơ tay lên che.
Cô tưởng rằng không thể tránh khỏi được một màn tắm đồ uống hôm nay, nhưng đồ uống lại không tạt lên người cô như dự đoán mà là bị một chiếc ô ca-rô đen ngăn lại.