Khách sạn Hyatt, phòng 1109.
Trên chiếc giường lớn trắng tinh phủ kín những cánh hoa hồng đỏ tươi, ở giữa những cánh hoa chính là Hứa Hi Ngôn đang bị hôn mê bất tỉnh.
Trên người cô chỉ mặc một chiếc áo lụa mỏng tang màu hồng nhạt, có thể nhìn thấy rõ màu sắc vàđường nét hoa văn trên đồ nội y sẫm màu phía trong.
Da thịt Hứa Hi Ngôn trắng nõn nà, không có một chút tì vết nào. Dưới ánh đèn màu vàng ấm áp, trông cô dịu dàng như một viên trân châu sáng bóng đẹp mê người. Tư thế của cô như một nàng tiên cáđang nằm trên tảng đá, đẹp không sao tả xiết, vô cùng mê hoặc.
Hứa Hi Ngôn hoàn toàn bất tỉnh, không hề hay biết mình đã bị người ta đánh lén rồi biến thành món quà dâng tặng cho người khác.
Cũng không lâu sau, cánh cửa phòng 1109 mở ra, một người đàn ông đi vào...
Hoắc Vân Thâm bảo Dịch Tiêu đẩy cửa rồi tự mình điều khiển xe lăn di chuyển vào trong phòng.
Anh thật không hiểu tại sao Hứa Tấn Sơn lại đột nhiên hẹn gặp mình ở khách sạn Hyatt, còn nói có chuyện quan trọng cần bàn bạc. Cóđiều, cuối cùng anh vẫn tới!
Khách sạn quen thuộc, số phòng cũng quen thuộc, 1109.
Nhớđến cái đêm vào năm năm trước, cũng trong căn phòng này, anh và Hứa Hi Ngôn đã gặp nhau, hơn nữa còn trao cho nhau lần đầu tiên ởđây.
Anh nhẹ nhàng hít một hơi, dường như có thể ngửi thấy cả mùi hương thoang thoảng hệt như năm đó. Ánh đèn vàng ấm áp khiến cho căn phòng thêm cảm giác yên tĩnh nhẹ nhàng.
"Đạo diễn Hứa?"
Hoắc Vân Thâm gọi hai tiếng nhưng không có ai trả lời, bèn tiếp tục điều khiển xe lăn, tiến về phía trước. Lúc đi ngang qua một tấm mành chắn, đột nhiên anh phát hiện trên giường có một người phụ nữđang nằm.
???
Hứa Tấn Sơn cóýđồ gì vậy?
Hẹn mình đến đây nhưng lại không xuất hiện, còn sắp đặt một người con gái nửa kín nửa hở trong phòng?
Chẳng lẽ...
Hoắc Vân Thâm phỏng đoán, có phải Hứa Tấn Sơn định dùng mỹ nhân kế với mình hay không?
Vậy không phải là uổng công vôích sao?
Chẳng lẽông ta không biết, bây giờ anh hoàn toàn không có phúc hưởng thụ bất cứ người đẹp nào à?
Đầu tiên Hoắc Vân Thâm chỉ lơđãng liếc nhìn cô gái trên giường, nhưng vừa nhìn anh lại cầm lòng không đặng mà nhìn thêm lần nữa, sau đó kinh ngạc trợn tròn mắt.
Hứa Hi Ngôn?
Sau khi Hoắc Vân Thâm nhận ra cô gái trên giường là Hứa Hi Ngôn, anh vô cùng kinh ngạc. Tại sao có thể là Hứa Hi Ngôn chứ?
Rốt cuộc Hứa Tấn Sơn muốn giở trò quái quỷ gìđây?
Anh suy nghĩ kỹ lưỡng một hồi, rồi từ từ hiểu ra. Có lẽ năm đó anh âm thầm nói cho Hứa Tấn Sơn biết nguyên nhân mình giúp đỡông ta là vìđểýđến Hứa Hi Ngôn, thế nên bây giờ Hứa Tấn Sơn mới dâng con gái mình lên làm lễ vật tặng anh.
Muốn lấy lòng anh sao?
Ôi trời, chuyện này mà Hứa Tấn Sơn cũng có thể làm được à? Dù gìông ta cũng là cha ruột của cô, sao có thể nỡ dâng con gái mình ra làm quà tặng cho người khác chứ!
Nếu người giúp đỡông ta không phải là Hoắc Vân Thâm mà là một người khác, ông ta cũng giao con gái mình cho họ sao?
Thật quáđáng!
Hoắc Vân Thâm cảm thấy rất bất mãn trước hành động này của Hứa Tấn Sơn. Anh lăn xe tới cạnh giường, lặng lẽ quan sát cô gái đang ngủ say, tầm mắt đảo một lượt trên người cô.
Hứa Hi Ngôn rất đẹp, vóc dáng nhưẩn như hiện đẹp như tiên nữ trong tranh, có lẽ người đàn ông mạnh mẽ nhất trên thế gian này cũng không thể kháng cựđược sức mê hoặc của cô.
Đôi mắt dịu dàng của Hoắc Vân Thâm nhìn cô chăm chú. Mà không hiểu sao, chỉ nhìn cô như vậy mà anh lại có cảm giác cả người bỗng nhiên nóng rực lên.
Cổ họng anh hơi động, nuốt nước miếng theo bản năng. Phía dưới bụng và bắp đùi cũng có cảm giác nóng như lửa đốt, đáy lòng vốn bình lặng dường như cũng gợn sóng, cả người anh bị thứ cảm giác nóng bỏng và kích động chưa từng có bao trùm.
Anh... Hình như anh... Hình như anh đã có phản ứng rồi...
Hoắc Vân Thâm không nhịn được, cúi đầu nhìn xuống phía dưới của mình, sau đó che miệng kinh ngạc vui mừng. Thật không thể tin được, không thể tưởng tượng được, cuối cùng anh cũng có phản ứng với phụ nữ rồi!!!