Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 353: Người một nhà không thể có việc(1/3)



Mục Thiên Thành trong cơn tức giận, mua một chiếc xe thể thao mới ở A thị, trực tiếp “Chạy” về C thị! Chạy một đêm tới nội thành C thị, tốcđộ một chút cũng không giảm, đi ngang qua ngã tư đường, gặp một chiếc xe chạy ngang vượt đèn đỏ, anh mạnh phanh xe lại, nhưng căn bản không kịp, vẫn là đụng vào nhau!

Tiếp theo, các xe đi ngang qua hai bên cũng không phanh kịp mà đụng phải nhau, trên đường bị tắc nghẽn.

Tai nạn giao thông tổng cộng liên lụy đến năm chiếc xe, ba chiếc xe tai nạn sau thực rất vô tội. May mắn là, toàn bộ xe bị xảy ra tai nạn, trừbỏ hai chiếc xe đâm vào nhau đầu tiên ngươi trong xe bị thương nặng,những người khác cũng chỉ là vết thương nhẹ, không ai tử vong.

Cảnhsát giao thông vầ xe cứu thương đến cùng lúc, Mục Thiên Thành chưa cóhôn mê, chỉ là được thở bằng túi oxi không động đậy. Mấy năm nay, mạohiểm gì anh còn chưa trải qua, so với điện ảnh Hollywood còn hành độngnhiều hơn, cho nên dù có bị thương nặng vẫn có thể bảo trì độ cảnh giáccao, trung tâm mở 200 mã, hoàn toàn có thể tránh đi hết thảy động tĩnh,chướng ngại, không thể hoài nghi kỹ thuật; loại lực va chạm này, với anh mà nói không tính gì, không hôn mê mới tốt, hôn mê mới không bìnhthường!

Nhưng mà, anh xác thực chạy siêu tốc, hộ chiếu của anh…..Anh không có mang trên người! Xong đời!

Mục Thiên Thành bị giải cứu ra, cảm thấy đầu choáng váng lợi hại, chấtlỏng ấm áp chảy từ khóe mắt xuống, chảy tới khóe miệng, tinh ngọt khôngthôi. Không xong, bị vỡ đầu! Anh cảm thấy bản thân sắp hôn mê, thật sựtuổi đã lớn, không có biện pháp……

Mục Thiên Thành thừa lúc thanh tỉnh cuối cùng, dọi điện thoại cho Mục Thiên Dương: “Anh…..Em bị đâm xe…….”

Nói xong, anh liền hôn mê bất tỉnh. Điện thoại còn chưa tắt, cảnh sátgiao thông lập tức nhặt lên, gọi Mục Thiên Dương đến bệnh viện.

MụcThiên Dương không biết sự tình nghiêm trọng như thế nào, vạn nhất náoloạn quá lớn, cần phải vận dụng quan hệ xã hội. Loại sự tình này, vốngiao cho Văn Sâm là thích hợp nhất, không cần lo lắng để lộ tin tức, hơn nữa sẽ tận tâm tận lực làm coi như là chuyện của mình, nhưng hiệntại…….Không thích hợp nhất!

Mục Thiên Dương lắc cái đầu hai cái, vẫn không liên lạc được với Uyển Tình, tim của anh sắp héo rũ. Không cònbiện pháp nào khác, chỉ có thể đến bệnh viện trước. Đến bệnh viện mớibiết tình hình được, chỉ có bị thương, không có tử vong, anh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Chỉ cần không gây ra mạng người, tin tức không tiếtlộ cho phóng viên, chỉ cần dưỡng thương thật tốt là được.

Kết quả một lát sau cảnh sát giao thông đến tìm anh, sự tình đã náo loạn lớn!

Còn nhiều hơn nữa, chiếc xe hơn 400 vạn của Mục Thiên Thành đụng vàochiếc xa hơn 200 vạn của người ta. Muốn nói đúng sai, xác thực Mục Thiên Thành chạy xe tốc độ quá cao, nhưng đối phương vượt đèn đỏ, hai bên đều có sai, cho nên ai cũng đừng nghĩ trốn! Xem tình huống, khẳng định bọnhọ thắng, đối phương không có cơ hội ăn vạ! Nhưng mà…….Mục Thiên Thànhvận khí tốt, đụng phải một cục trưởng! Là một vị quan!

Nếu như đoán không sai, nhất định là một tham quan, mọi người lớn lên ở quốc gia này đều hiểu được.

Cho nên, đối phương hung hăng áp chế tin tức, cảnh sát, phóng viên đềubị chặn lại, không ai giám đến phỏng vấn. Nhưng trên mạng dường như rấtnóng nảy, chỉ có chiếc xe 400 vạn đâm chiếc xe 200 vạn cũng đủ để mọingười tưởng tượng một phen, huống chi còn có người bóc ra thân phận củacục trưởng.

Ngược lại, ở bên Mục Thiên Thành có vẻ an toàn, còn chưa có người phát hiện ra thân phân của anh, nhưng chỉ nhìn xe, cũng biếtcó lai lịch.

Mục Thiên Dương đau đầu, cũng bất chấp nhiều như vậy,gọi điện thoại cho Văn Sâm trước. Văn Sâm còn chưa khỏi bệnh, tuy rằngđi làm, nhưng không có hăng hái như trước kia, rồi đột nhiên nghe thấyMục Thiên Thành bị tai nạn xe cộ, tim bị dọa ngừng đập.

Anh tốt!Trong nháy mắt anh liền theo tôi gây ra án mạng? Không biết phân biệtnặng nhẹ sao, rốt cuộc là anh nghĩ gì? Văn Sâm gấp đến độ lồng ngựckhông ngừng phật phồng, tiếng nói cũng trở nên bối rối: “Tình huống hiện tại thế nào? Người khác có chuyện gì không? Chiếc xe là như thế nào?”

“Người không có việc gì, chỉ là bị thương ngoài da. Xe tôi không rõ ràng lắm……, nghe nói là xe mới.”

“Có bao nhiêu mới? Tốt nhất là chủ tịch không biết. Vạn nhất TV và tintức đưa tin, chỉ cần không có ảnh chụp của cậu ấy, chỉ nhìn xe, chủ tịch cũng không biết là cậu ấy.”

“Uh!” Mục Thiên Dương thiếu chút nữaquên Mục lão gia, “Nhất định không được để ông nội biết!” Lão nhân giamà biết sẽ bị dọa không dậy nổi.

“Lát nữa tôi sẽ đi dò hỏi. Bên cthị, A Thành có vẻ hiểu biết chuyện nhà của tổng giám đốc, để cho cậu ta ra mặt xử lý, bên này tôi sẽ sắp xếp tốt, để xem tình huống có đi quahay không.”

“Tốt!” Đầu óc Mục Thiên Dươngcũng mau chóng khởi động lên, vừa gọi A Thành tới đây, bảo cậu ta đi xửlý tất cả công việc, vừa liên hệ với Âu Kì Thắng.

Âu Kì Thắng là lão đại ở C thị, một cái cục trưởng nhỏ không là gì với hắn. Nếu cái cụctrưởng kia muốn lấy quyền áp người, anh sẽ khiến cho Âu Kì Thắng hộ trợxoay chuyển. Tóm lại, sống chết của tham quan anh mặc kệ, người trongnhà phải bảo vệ chu toàn.

Cục trưởng bên kia, ngay từ đầu là muốnthu thập Mục Thiên Thành. Ở anh xem ra, phỏng chừng là người nào giàu có thôi, khẳng định sẽ thu thập tốt. Anh mà nói ra, khẳng định có một đámngười đến trước cửa, sau đó ác độc để lại một số!

Mục Thiên Dươngđương nhiên sẽ không để người nhà bị ức hiếp, hơn nữa rút giây độngrừng, nếu Mục Thiên Thành bị nhúng chàm, cả tập đoàn cũng bị thả xuốngnước theo, phỏng chừng là nhiều năm cũng không thể yên tĩnh lại! Anhđương nhiên sẽ không để cảnh tượng đó xuất hiện ở trên người mình!

Vì thế thừa dịp cục trưởng còn chưa rục rịch, anh cấu kết với Âu KìThắng, hai người cùng nhau vận dụng quan hệ trên tay, áp chế chuyện lầnnày, thuận tiện hất nước bẩn lên người cục trưởng.

Lần trước haingười bọn họ là sụp đỏ một trưởng phòng, liên quan đến trưởng phòng Chulà lợi ích của một tập đoàn, hiện tại muốn làm một cái cục trưởng cấpbậc thấp, quả thực quá dễ dàng! Bất quá vẫn đang là rút giây động rừng,người ta là một cục trưởng nho nhỏ nhưng quen biết với những người cũngkhông phải đơn giản, vì thế chỉ cầu cho đối phương đừng đến cắn bảnthân.

Chờ cục trưởng phản ứng kịp, muốn vận dụng quan hệ báo thù,thì mạng lưới quan hệ của hắn đã bị Âu Kì Thắng trực tiếp hoặc gián tiếp lôi đi, toàn bộ đồng minh và chỗ dựa bị thu mua! Hiện tại muốn báo thùcũng không có biện pháp, mọi người trước mặt hắn đều là thuyết khách của Âu Kì Thắng, khuyên hắn quên đi.

Hắn cũng chỉ có thể quên đi.

Bên Mục thị, phóng tin tức chủ nhân của chiếc xe 400 vạn là một ngườinước ngoài, về phần những điều khác, để mọi người đoán đi. Mọi ngườiđoán đi đoán lại, lại bị người dẫn dắt sai hướng, đoán không ra là MụcThiên Thành. Mục gia và tập đoàn Mục thị tại sự việc lần này, hoàn toànkhông bị ảnh hưởng.

Thành quả rõ ràng nhất chính là, ba ngày sau,Thiên Tuyết và Uyển Tình cũng không biết Mục Thiên Thành xảy ra chuyệngì, còn đang chú ý tin tức trên mạng, đã đoán là họa nhân của Lý ThếDân……

Thời gian Mục Thiên Thành tỉnh lại khá sớm, chuyện thứ nhất là hỏi xe của anh, bị Mục Thiên Dương chửi bới một chút.

Anh không dám nói tiếp nữa, ngoan ngoãn nằm một ngày. Ngày hôm sau đứng lên, anh cân nhắc, Văn Sâm chắc sẽ lo lắng cho bản thân đi? Đương nhiên điều kiện kiên quyết là cậu ấy biết chuyện xảy ra, không biết anh họ có nói cho cậu ấy biết không…….

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv