Bánh Mì Và Tình Yêu Anh Đều Muốn

Chương 98: Quyền Lực.



Thấy người đàn ông vội vã chạy tới, Thích Từ cũng nhanh chóng xoay máy tính đến trước mặt anh, nói: “Có người đưa cô ấy đi rồi.”

Kiều Triết nhìn vào màn hình máy tính, ở lối vào đại sảnh, một người đàn ông mặc quần áo bình thường gọi Hạ Diệp lại, vì đội mũ lưỡi trai nên không nhìn rõ mặt đối phương, cũng không biết anh ta đã nói những gì, mà Hạ Diệp lại đi theo. Cảnh tiếp theo chuyển đến thang máy, người đàn ông đứng bên cạnh Hạ Diệp, hai người nối đuôi nhau đi xuống tầng hầm, sau đó, Hạ Diệp bị anh ta đẩy lên một chiếc xe thương vụ màu đen.

Hình ảnh cũng dừng lại tại đây, Thích Từ hỏi: “Anh cảm thấy sẽ là ai?”

“Không biết.” Lông mày người đàn ông nhíu chặt.

Kiều Triết thao tác chuột đểu chỉnh video giám sát lên tốc độ 0.5 lần. Khi người đàn ông mặc thường phục quay người và bước vào thang máy, anh ta vô thức đưa tay lên ấn vào vành mũ của mình, Kiều Triết tua lại đoạn video một lần nữa, sau đó dừng lại, cuối cùng cũng bắt giữ được hình ảnh lộ nửa khuôn mặt của đối phương.

“Sử dụng hình ảnh này có thể tìm được thông tin của người này không?” Kiều Triết chỉ vào hình ảnh mơ hồ trên màn hình nói với Thích Từ.

“Không chắc, có thể thử xem sao, nhưng chúng ta điều tra như vậy là bất hợp pháp.”

“Gọi người điều tra.”

“Được!!!”

Thích Từ lưu lại hình ảnh, đang định đóng lại trang tin tức thì phát hiện gì đó: “Anh xem nay!”

Danh sách đã xuất hiện thêm một tiêu đề mới: Nữ chính bị tấn công tình dục trong tiệc đính hôn nhà họ Lâm bị nghi là đã mất tích!



Tiêu đề ngắn gọn lại khiến người xem hoang mang bất định, sau khi nhấp vào nó, một trong các báo cáo truyền thông chính thức đã xếp lên hạng đầu tiên, điều đó có nghĩa là phóng viên của các tờ báo đã cố gắng liên lạc với người có liên quan và thử mọi cách nhưng không thành công, vì vậy mới xuất hiện tiêu đề thu hút sự chú ý này.

Kiều Triết càng nhìn sắc mặt càng tệ, thấy những bình luận đang không ngừng tuôn ra bên dưới, hầu như ai cũng ám chỉ rằng nhà họ Lâm đã làm gì đó với nạn nhân, nếu là người ngoài cuộc, không hiểu sự tình bên trong, thì chắc chắn sẽ có cùng suy nghĩ như vậy về nhà họ Lâm giống như dư luận hiện tại.

Nhìn bình luận liên tục tăng vọt, Thích Từ nói: “Chắc chắn là lực lượng của bên nào đó, tin tức vừa tung ra mà họ đã vội vàng kết luận và định hướng dư luận như vậy rồi.”

“Nhà họ Lâm gặp bất lợi thì ai là người được lợi nhất?” Kiều Triết hỏi anh ta.

“Uông Hữu Lương! Trong cuộc bầu chọn lần này, ông ta là đối thủ mạnh nhất của Lâm An Khang.”

“Ai là người đứng sau Uông Hữu Lương?” Người đàn ông theo phản xạ thốt lên câu hỏi.

Trước khi Thích Từ đưa ra câu trả lời, Kiều Triết lại đột ngột đứng dậy, bước nhanh ra ngoài mà không buồn nhìn lại, anh nói: “Tôi biết đó là ai rồi.”

Thích Từ nhìn bóng lưng người đàn ông vội vã rời đi, hỏi: “Vậy có cần điều tra người đàn ông trong video nữa không?”

“Không cần kiểm tra.”

Hạ Diệp nhìn chiếc xe chạy một vòng ra đến ngoại ô, người đàn ông bên cạnh hết lần này đến lần khác nhìn chằm chằm vào cô, có lẽ vì sợ cô sẽ có bất kỳ hành động bất ngờ nào đó. Trên đường ngày càng ít xe cộ, Hạ Diệp luôn cảm thấy con đường này dường như đã từng nhìn thấy trước đây, nhưng cô không nhớ rõ là khi nào, đến khi trông thấy căn biệt thự trước mắt, cô mới chợt nhận ra, đây không phải là biệt thự của ông cụ Kiều hay sao?



Quả nhiên là vậy, chiếc xe đã dừng lại ở bãi đậu xe mà lần trước anh và cô đã dừng, nhưng có thế nào Hạ Diệp cũng không thể nghĩ ra rằng ông cụ Kiều lại gọi mình đến. Mà lại chỉ là mời đến uống trà? Nếu nghĩ theo cách này, thì có hơi chuyện bé xé ra to thì phải.

Sau khi xuống xe, Hạ Diệp được mời lên phòng ngủ trên lầu hai, một người đàn ông nói thẳng: “Ông cụ Kiều ngủ rồi, ngày mai sẽ gặp cô, Hạ tiểu thư tạm thời nghỉ ở đây một tối vậy.”

Hạ Diệp đành phải bước vào căn phòng mới tinh dưới ánh nhìn của hai người họ, thấy người đàn ông chuẩn bị đóng cửa lại, cô nửa đùa nửa thật hỏi: “Nếu tôi bỏ trốn thì làm thế nào?”

Hai người họ rõ ràng là hơi khựng lại, không ngờ cô lại hỏi thẳng như vậy, một người lên tiếng, nói: “Cô trốn không nổi, tôi tin Hạ tiểu thư là người thông minh, không muốn tự tìm rắc rối cho bản thân.” Xung quanh khu biệt thự vô cùng thưa thớt nhà ở, đội tuần tra được sắp xếp trên mọi nẻo đường, không ai có thể yên lặng rời khỏi nơi đây, chứ đừng nói đến chuyện bỏ trốn.

Hạ Diệp nở nụ cười rạng rỡ, thức thời đáp lại: “Cảm ơn đã nhắc nhở.”

Sau khi cánh cửa đóng lại, cô đi loanh quanh trong phòng, bên trong có phòng tắm riêng, phong cách trang trí nội thất cổ điển, rèm cửa màu đỏ sẫm buộc ở hai bên, hai quả cầu tua rua buông thõng xuống hai đầu cửa sổ, bên ngoài khung cửa là một mảng cây cối đen kịt. Hạ Diệp lặng lẽ thở dài một hơi, tới đâu hay tới đó vậy, trước tiên phải tắm rửa sạch sẽ cái đã.

Kiều Triết phi nước đại về nhà ông nội, có lính gác ở ngoài cổng, sau khi nhìn ra đó là Kiều Triết mới mở cửa để anh vào. Bên trong khu biệt thự vẫn sáng như ban ngày, lúc này đến tìm ông nội có vẻ không mấy thích hợp, ông cụ chắc đã nghỉ ngơi từ sớm, Kiều Triết âm thầm quan sát nhân viên bảo vệ hôm nay, phát hiện có nghiêm ngặt hơn bình thường, anh yên lặng đi lên lầu hai, trông thấy bên ngoài một căn phòng đang có nhân viên đứng canh gác.

Kiều Triết chậm rãi đi tới, người đang đứng bên ngoài càng nhìn càng thấy quen mắt, không phải là người đàn ông vừa rồi trong video giám sát hay sao? Anh thậm chí còn không cần cân nhắc, trực tiếp lên tiếng hỏi: “Hạ Diệp ở bên trong đúng không?”

Người đàn ông mắt nhìn thẳng, tất nhiên là anh ta biết Kiều Triết, nhưng anh ta đang hành động theo lệnh của ông cụ Kiều, nên tự nhiên chẳng việc gì phải sợ sệt trước một người không tuân thủ theo quy tắc chính trị: “Đúng, ông cụ Kiều đã dặn từ giờ cho tới ngày tổng tuyển cử kết thúc vào tuần sau, thì Hạ tiểu thư không được xuất hiện tại bất cứ đâu.”

Anh chỉ cần suy nghĩ một chút cũng biết tình huống lúc này đang đi tới đâu, vốn dĩ Lâm An Khang không thể thăng chức, sự việc đang diễn ra lúc này chỉ như thêm chút củi góp lửa, khiến ông ta bại trận một cách danh chính ngôn thuận hơn mà thôi, trước giờ Kiều Triết luôn không thích đề cập đến vấn đề chính trị, bất luận là Kiều Vỹ Ngạn hay ông cụ Kiều, anh đều không có hứng thú tham gia.

Có thể dễ dàng kết luận Uông Hữu Lương là người của ông cụ Kiều và bọn họ muốn đưa ông ta lên cao. Vì các phương tiện truyền thông chính thức được sử dụng để mang lại sóng gió, nên vấn đề này không thể là ý kiến của một mình ông nội và quyền lực cốt lõi thực sự nằm trong tay một số thành viên thường ủy đã về hưu, sau khi suy nghĩ một cách cẩn thận, có thể hiểu tại sao Kiều Vỹ Ngạn lại thất bại, vì những người kế thừa phải là tầng lớp quyền lực nòng cốt, nếu không đủ tin tưởng, thống nhất lẫn nhau thì không thể thông qua, họ thà chọn một tên ngốc nghếch yếu ớt còn hơn là giao quyền cho bất kỳ ai có tham vọng. Một khi người nào đó có tham vọng lên nắm quyền, làm sao đối phương có thể sẵn sàng tiếp tục làm một con rối?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv