Trong lòng Lâm Hà Quân không ngừng to nhỏ một mình, sau đấy lại bĩu môi lắc đầu, cái bộ dạng như thế đang nói xấu ai vậy.
Khổng Bắc Trình nhướng nhướng mày nhìn Lâm Hà Quân một chút cũng không để ý gì đến anh ta nữa mà chăm chú nhìn chằm chằm Đỗ Dương Xuân Hy, môi anh không khỏi nhếch lên.
Có lẽ người nhìn thì sẽ không nhận ra, nhưng anh biết, tiểu bảo bối của anh hai mắt sắp trụ không nổi rồi.
Khổng Bắc Trình trong lòng bắt đầu đếm ngược.
" 5... 4... 3... 2... 1... " môi anh nhếch lên càng cao.
Đỗ Dương Xuân Hy vốn còn đang muốn chăm chú đọc cho thật kỹ lưỡng tài liệu hạng mục trong khi bay, nhưng cô lại không thể nào khống chế được cơn buồn ngủ của mình.
Hiện tại là đang bay... bốn cục thịt đã ngủ say, Đỗ Dương Xuân Hy không muốn ngủ nhưng không được, tay cầm tài liệu dần dần buông lỏng, mắt long lanh khẽ khép lại ngủ ngon lành.
Khổng Bắc Trình ngồi ở phía sau nhìn mà trong lòng không khỏi ngứa ngáy, anh muốn lên trên ngồi quá làm sao đây...
Long Điền Quân ngồi cách Đỗ Dương Xuân Hy không xa nên chính anh cũng thấy Đỗ Dương Xuân Hy ngủ, đang định đứng dậy đi về hướng Đỗ Dương Xuân Hy, chính là anh còn chưa kịp đứng dậy thì cảm nhận được ánh mắt nóng rực ở phía sau. Mày Long Điền Quân không tự chủ nhíu lại, tư thế muốn đứng dậy cũng khựng lại, thay vào đó là ngồi dựa vào ghế lén nhìn về hướng đằng sau.
" Lại là anh ta. " chủ tịch của Khổng Thị, Khổng Bắc Trình... sao anh ta lại ở đây? Trong đầu Long Điền Quân nghĩ một lúc, mắt trợn to.
Bốn cục thịt của Đỗ Dương Xuân Hy và anh ta... giống nhau... không lẽ...
Không... không thể nào... nhưng từ lúc hôm qua anh lần đầu gặp Chủ Tịch của Khổng Thị, thì anh liền nghĩ bốn cục thịt là con của anh ta...
Long Điền Quân nhìn Khổng Bắc Trình xong lại nhìn cô gái đang ngủ say ở cách anh vài ghế kia, môi không tự chủ mím lại.
Còn chưa được thả thính với người thầm thương nhớ suốt mấy năm, bây giờ... ngay cả cơ hội cũng chẳng có... ba của con cô ấy đã trở lại...