Chương 118:
Sư tôn Lăng Thần mắt to mà nhìn, nhưng mà đây không có linh thảo hắn cần phục dụng.
Hắn nhìn sơ qua cũng thấy được U Minh Dược Thảo, cùng với Hỏa Tinh Hoa, không có tăng về linh hồn linh thảo.
Làm sư tôn Lăng Thần rất không hiểu, ở đây có hơn năm mươi loại linh thảo, chủ yếu tăng về nguyên tố hệ.
Lăng Thần nhìn xem không có quang minh hệ, hắn thở dài còn tưởng rằng cho sự muội đồ tốt đây, nhưng ở trong đây. Không có cho ai đồ tốt, còn cho các nàng ngũ sư tỷ.
Hắn cũng quen biết các nàng, nên cũng không cần mang linh thảo cho các nàng. Nên chỉ hái lấy Hỏa Tinh Hoa rồi rời đi, sư tôn Lăng Thần lại truyền âm.
"Lăng nhi cơ duyên ngươi như phân cẩu vậy, gặp qua linh thảo như quan tiền trước mắt không nhặt được vậy." Sư tôn Lăng Thần bực tức không thôi.
Hắn cơ duyên như bằng không. Cơ duyên bằng không cho nên mang theo Hỏa Tinh Hoa giống như hoa bỉ ngạn này đi xung quanh hoa chủ đạo là thân hoa.
Mộc dài ra như Hoa bỉ Ngạn nhưng hoa của nó chỉ có vài cái, cho nên giống Hoa Bỉ Ngạn đỏ a. Lăng Thần sư tôn suy nghĩ: "Quả nhiên vẫn là sư muội ngươi, linh thảo hoa bỉ ngạn mạnh mẽ hơn rất nhiều."
"Ở đây chắc chắn kà một vị nào đó cao tầng Tiên Đạo Tông lúc lâm trung dùng tu vi cả đời tạo nên, nhờ thực vật trong hồ duy trì, nồng độ linh khí cũng rất hảo."
"So bên ngoài hơn mấy lần." Lăng Thần gật đầu, bỗng nhiên hai người vừa định lặn xuống nước thây trước mắt một bảng gỗ cũ nát.
Nhìn lại thấy: "Linh Thảo Bách Dược Của Ta Ha Ha." Lăng Thần cùng sư tôn hắn cạn lời, hóa ra nơi đây gọi là Linh Thảo Bách Dược.
Haha người đặt tên cho hang động toàn dược thảo cũng hảo. Nhưng mà không có thảo dược cho hắn a, cơ duyên cái gì đây. Ta thật sự cố gắng tu luyện còn tốt.
Sư tôn Lăng Thần cũng gật đầu.
Hai người liền rời khỏi, Lăng Thần quay trở lên hắn lặn xuống dưới nước. Bắt đầu bơi qua hang động quay về hồ cũ, như cũ vẫn có nhiều thực vật thủy sinh sống.
Hắn cũng không gặp trở ngại. Bởi vì hắn chỉ lấy đi một gốc Hỏa Tinh Hoa mà thôi, cho nên không dẫn động đến trong góc một thân hình khổng lồ.
Đầu rắn dài, ba mươi mét nhìn hắn rồi nhắm mắt lại. Chủ nhân từng nói nếu có người nào đó, may mắn vào trong nhưng mang ra một vài thảo dược.
Xà không thể ngăn cản, xà nghe lời chủ nhân nên không có tập kích. Xà ba mắt lại tiếp tục tu luyện, Lăng Thần hắn bơi lên ngoi lên mặt nước.
Lên bờ lại đi vòng quanh hồ mới có thể ra, sư tôn Lăng Thần cũng không thể chú ý tới đầu xà kia. Bởi vì hắn cảnh giới chưa bằng đầu xà a.
Lăng Thần liền nhảy xuống dưới, hắn nhanh chóng quay về. Hắn đang bước đi cùng lúc gặp Hoa Vũ nàng đi trên đường, Lăng Thần liền nhanh chóng đi tới.
"Hoa Vũ, Hoa Vũ." Hoa Vũ đang bước đi bỗng nhiên giật mình, quay đầu nhìn lại thấy Lăng Thần nàng liền lao tới ôm vào trong lòng hắn.
"Lăng Thần ngươi đi đâu nha." Lăng Thần đưa tay lên gãi gãi đầu, một tay còn lại ôm trong lòng: "Ta thật sự đi tìm cơ duyên, nhưng mà ta không có thấy. Nhưng ta có cho nàng."
"Nhưng không thể lộ ở đây, ngươi cùng ta trở về." Hoa Vũ gật đầu ân, Lăng Thần liền mang theo Hoa Vũ trở về nhà hắn.
Lăng Thần liền mang ra Hỏa Tinh Hoa, đưa trên tay nàng. Hoa Vũ nàng thân là hoàng triều công chúa, nhưng cũng chưa từng được nhìn thấy qua loại thảo dược này.
"Lăng Thần cái này là?" Lăng Thần giải thích: "này là Hỏa Tinh Hoa, phục dục có thể tăng nguyên tố hỏa của nàng."
Hoa Vũ lắc đầu: "Ta cũng không phải ngốc, tuy không biết Hỏa Tinh Hoa này là gì nhưng nó có thể tăng nguyên tố hỏa thêm nhiệt độ, Hỏa Tinh Hoa thực dự chân quý. Ta không thể nhận."
Lăng Thần cười khổ, Hoa Vũ a Hoa Vũ cơ duyên của ta nha, thế nhưng không có chuyên chức về hệ nguyên tố. Nên ta mới cho nàng đi.
Lăng Thần lại cố gắng giải thích: "Hoa Vũ ta cho nàng lý do đầu tiên thế nhưng là ta không thể dùng, thứ hai ta cho nàng thế nhưng nàng là đạo lữ của ta."
Hoa Vũ nàng cúi đầu, không biết nói cái gì lại ngước lên nhìn Lăng Thần ánh mắt bình tĩnh. Nàng không còn cách nào khác là nhận lấy.
Lăng Thần cười ha ha: "Hoa Vũ nàng phục dụng đi a." Hoa Vũ nàng muốn quay về động phủ rồi mới phục dụng, nhưng nhớ ra bản thân nên nuốt xuống hay làm ra nước canh để uống nha.
Nếu như Lăng Thần sư tôn nghe được câu này, hắn chắc chắn phải nôn ra máu đi. Lăng Thần liền giảng giải cách phục dụng theo như lời sư tôn hắn nói.
"Ngươi ngồi xuống, tu luyện như bình thường nhưng hai tay đưa ra Hỏa Tinh Hoa, khống chế linh khí hấp thu nó."
"Đưa Hỏa Tinh Hoa vào trong đan điền." hoa vũ nàng nghe theo Lăng Thần lời nói ngồi xuống bắt đầu hấp thu Hỏa Tinh Hoa.
Lần trước Lăng Thần đã giúp nàng tăng tiến công pháp, lần này còn giúp nàng. Vừa phục dụng được hồi lâu, Hỏa Tinh Hoa truyền vào trong thể nội nàng.
Nguyên tố hỏa bắt đầu rung động, nàng cố gắng tu luyện nguyên tố hỏa cho tới nay cũng chỉ là tiểu thành trung kỳ mà thôi.
Bây giờ lại bởi vì Hỏa Tinh Hoa nàng lại tăng tiến thêm một cảnh giới nhỏ, Hỏa Tinh Hoa linh khí hỏa nồng đâm còn không ngừng bao quanh lấy đan điền nàng.
Tiểu thành hậu kỳ, tiểu thành viên mãn, đại thành sơ kỳ khống chế nguyên tố. Đây là cần bao nhiêu năm mới có thể thành thục, có người cầu còn không được.
Nàng vậy mà nửa ngày tiến tăng tiểu thành trung kỳ tiến thăng ba cảnh giới nhỏ, nhưng đây ha cảnh giới nhỏ chưởng khống nguyên tố.
Cực kỳ khó khăn, nàng mở mắt. Bên ngoài cửa trời cũng đã sắc tối lúc này Lăng Thần hắn đang nấu cơm, tuy tu luyện không cần ăn cơm nhưng Lăng Thần.
Hắn từ nhỏ luôn cùng sư tỷ, sư muội ngồi chung một chỗ ăn cơm. Nên không thể quên được a.
Lăng Thần đặt đồ ăn trên bàn, thấy Hoa Vũ đã ngừng nghỉ tu luyện. Hắn liền tiến tới hỏi: "Hoa Vũ bây giờ nàng cảm thấy nguyên tố hỏa không chế thế nào?"
Hoa Vũ cười tươi đáp: "Lăng Thần đa tạ ngươi ta khống chế hỏa tăng từ tiểu thành trung kỳ đi tới đại thành sơ kỳ, nhưng Hỏa Tinh Hoa còn đang trong đan điền của ta."
"Với cảnh giới bây giờ không thể nào tăng tiến thêm." sư tôn lăng Thần truyền âm: " Chậc Chậc, vậy mà là thất giai Hỏa Tinh Hoa."
Lăng Thần cũng gật đầu: "Hoa Vũ thật ra Hỏa Tinh Hoa là thất giai dược thảo." Hoa Vũ kiền tê: "Cái gì ngươi nói đây là thất giai Hỏa Tinh Hoa."
"Lão thiên của ta ơi, Lăng Thần ngươi vậy mà cho ta thất giai thảo dược, người khác cầu còn không được. Nhưng ta lại được ngươi đưa tặng."
"Lăng Thần ta yêu ngươi quá thôi." nàng leo đến ôm chặt lấy Lăng Thần. Lăng Thần cũng hai tay ôm lại nàng.
Sư tôn hắn lại truyền âm: "Chậc chậc, Lăng nhi ngươi thật sự cơ duyên đen đủi quá đây." hắn không cam lòng.