Sứ giả của Hoa Dung đế quốc thì tới yêu cầu mời hắn phái sứ giả tham gia hội nghị, mà sứ giả của Lãng Mộc đế quốc còn lại là đến thỉnh cầu hợp tác. Trong nhất thời, hắn cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, quyết định của hắn thay cho thái độ của Băng Nguyệt đế quốc, không thể qua loa được. Yến Phong đã cùng quần thần thương lượng ba ngày, nhưng kết quả vẫn như trước không đề được ra kết luận. Mắt nhìn thấy gần tới thời gian hội nghị bắt đầu, nếu không xuất phát chỉ sợ đến kịp được, cho nên hắn trong lòng rất lo lắng, đã vài ngày không có ngủ yên giấc.
"Khải bẩm bệ hạ, Băng Tuyết nữ thần tế tự đến, Thủ tịch cung đình ma pháp sư Niệm Băng đến." Băng Tuyết nữ thần tế tự địa vị cao cả, bất luận khi nào, tên của nàng luôn ở phía trước, cho dù cùng tên của Yến Phong được đề cập cũng là như thế.
Yến Phong đột nhiên từ trên hoàng vị đứng lên, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc, Băng Tuyết nữ thần tế tự đến hắn cũng không sợ hãi, bởi vì đó vốn là hắn phái người tới Băng Thần tháp mời tới. Sự việc Tứ quốc công luận đại hội trọng yếu như vậy, hắn như thế nào cũng phải trưng cầu ý kiến của Băng Tuyết nữ thần tế tự. Hà huống chi, ở trong lòng hắn nhân tuyển sứ giả lý tưởng nhất cũng chính là Băng Tuyết nữ thần tế tự. Có vị đại lục đệ nhất Thần Hàng sư, Băng Nguyệt tự nhiên có thể tranh thủ được lợi ích lớn nhất. Nhưng lúc này đột nhiên nghe Niệm Băng cũng tới, hắn trong lòng nhất thời hưng phấn tràn ngập. Phải biết rằng hắn có thể leo lên ngôi vị Hoàng đế này, cố nhiên Tuyết Phách nguyên soái công lao lớn nhất, nhưng trong lòng hắn thì Niệm Băng mới là người hắn tín nhiệm nhất. Không có sách lược hoàn mĩ kia của Niệm Băng thì căn bản là không có khả năng thành sự. Hắn đưa Niệm Băng trở thành huynh đệ, tại thời khắc mấu chốt này Niệm Băng đột nhiên tới, đúng lúc thêm một người có thể thương lượng. Hắn làm sao lại không cao hứng cho được ?"
"Mau mời. Ô, không, trẫm tự mình đi ngênh đón." Vừa nói, hắn nâng vạt dưới long bào lên, mạnh mẽ đi xuống cầu thang Long tọa, chúng đại thần phân biệt hướng hai bên tản ra, cùng với Tuyết Phách vẻ mặt kinh hỉ đi theo phía sau Yến Phong hướng ra ngoài nghênh đón. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đại môn Băng Thần điện mở ra. Lúc này, Băng Tuyết nữ thần tế tự và Niệm Băng đang đứng tại cửa vào, Băng Tuyết nữ thần tế tự đã bỏ mũ trên đầu xuống, tuyệt sắc dung nhan của nàng nhìn không ra niên kỷ. Mắt thấy đại môn mở ra người thứ nhất đi tới là Băng Nguỵêt đế quốc đương kim quốc vương Yến Phong, Băng Tuyết nữ thần tế tự không khỏi kinh ngạc. Hàn quang trong mắt trở nên nhu hòa một ít, nhíu mày nói: "Bệ hạ sao lại tự mình đi ra vậy."
Yến Phong mỉm cười nói: "Băng Tuyết nữ thần tế tự đại nhân kịp thời đến, là may mắn của Băng Nguyệt đế quốc ta, trẫm như thế nào có thể không đích thân tới nghênh đón? Tế tự đại nhân, mau, xin mời." Nói xong, nhượng vị trí của chính mình. Làm ra một thủ thế thỉnh mời.
Niệm Băng trong lòng âm thầm tán thưởng, Yến Phong so với trước kia thoạt nhìn đã thành thục, lấy thân phận của hắn bây giờ có thể làm được hình dáng như vậy phi thường không dễ dàng, Băng Tuyết nữ thần tế tự vốn cao ngạo, được hắn tâng bốc như vậy, trong lòng cũng thoải mái rất nhiều.
Băng Tuyết nữ thần tế tự không khách khí, dẫn hai người thủ hạ của mình ngang nhiên vào. Niệm Băng đi theo phía sau các nàng, cùng đi vào đại điện, lúc này, Yến Phong mới có cơ hội nhìn về phía Niệm Băng, trong mắt hưng phấn không thể che dấu, nháy mắt ra hiệu với Niệm Băng, lúc này mới cùng Băng Tuyết nữ thần tế tự cùng đi vào phía trong.
Yến Phong sai người đưa tới hai chiếc ghế dựa. Đặt ở hai bên Long tọa của mình, nói: "Băng Tuyết nữ thần tế tự đại nhân mời ngồi, Niệm Băng, ngươi cũng ngồi đi."
"Chờ một chút." Ánh mắt của Băng Tuyết nữ thần tế tự lạnh xuống, ánh mắt dừng ở trên người Niệm Băng, lạnh giọng nói: "Hắn có tư cách gì ngồi ở chỗ này."
Yến Phong nhíu mày, nói: "Niệm Băng là Thủ tịch cung đình ma pháp sư của nước ta, thuộc về thân phận khách khanh, tự nhiên có thể nhập tọa."
Băng Tuyết nữ thần tế tự hừ lạnh một tiếng, nói: "Thân phận này của hắn có lẽ có vài phần gượng ép thì phải. Nếu lấy thực lực của hắn có thể nhập tọa, thủ hạ của ta kia cũng có thể ngồi. Muốn tại đại điện này ngồi xuống, là phải dựa vào thực lực mà nói."
Niệm Băng cũng không có tức giận, lạnh nhạt cười, nói: "Ô? Đây Băng Tuyết nữ thần tế tự đại nhân cho ta biết phải làm sao mới có thể ngồi xuống đây?"
Băng Tuyết nữ thần tế tự nói: "Bằng vào thực lực nói chuyện."
Niệm Băng có chút buồn cười nói: "Chẳng lẽ ngài muốn ta ở trên đại điện cùng ngài động thủ hay sao?"
Băng Tuyết nữ thần tế tự khinh thường nói: "Cùng ta động thủ ngươi còn không xứng. Chỉ cần ngươi có thể thắng một người nào trong hai thủ hạ này của ta, mớ có tư cách ngồi ở chỗ này."
Niệm Băng lạnh nhạt cười, nói: "Cái này cũng không phải sự việc gì khó khăn."
Yến Phong nhìn Niệm Băng, lại nhìn Băng Tuyết nữ thần tế tự, thật tâm nói: "Hai vị đều là trụ cột của bổn quốc, ngàn vạn lần không thể xung đột." Chuyện nực cười, để cho hai cao cấp ma pháp sư như bọn họ động thủ, chỉ là lực phá hoại đủ sức để dễ dàng đem nơi này biến thành đống đổ nát.
Niệm Băng nhìn về phía Yến Phong nói: "Bệ hạ, thần đường xa mà tới, có chút mệt mỏi, tự nhiên là muốn ngồi. Đã là Băng Tuyết nữ thần tế tự đại nhân nghi ngờ thân phận của thần, thần nhân tiện chứng minh cho nàng xem rõ, bệ hạ xin yên tâm, thần tuyệt sẽ không phá hư vật gì nơi này. Nếu không, thần tự nguyện từ bỏ chức vị hiện tại."
Yến Phong trong lòng khẩn trương, "Niệm Băng, không thể vô lễ." Dù sao, Băng Tuyết nữ thần tế tự tích uy đã lâu, trái tim hắn hướng về Niệm Băng, chỉ sợ hắn bị thương tổn.
Niệm Băng nhìn về phía Băng Tuyết nữ thần tế tự, nói: "Tế tự đại nhân, để thủ hạ của ngài chuẩn bị đi, ta có thể bắt đầu ngay rồi."
Băng Tuyết nữ thần tế tự vốn cũng chỉ là xuất ngôn khiêu khích, để báo mối hận Niệm Băng vũ nhục lúc trước. Lại không thể nghĩ rằng hắn thật sự có dũng khí ở chỗ này động thủ, không khỏi ngây ra một chút. Trong nháy mắt này, đã xuất hiện hồng, lam lưỡng sắc quang mang cơ hồ đồng thời sáng lên, cả trong đại điện đột nhiên tràn ngập khí thế sắc bén. Hai đạo quang mang lạnh như băng và nóng rực hoàn toàn khác biệt trong nháy mắt từ thân thể Niệm Băng hướng hai bên bắn ra, trong không trung vẽ ra một đường vòng cung, lách qua phía trước Băng Tuyết nữ thần tế tự, như thiểm điện đi tới trứơc người hai Băng hệ Ma đạo sư.
Hai gã Ma đạo sư phản ứng rất nhanh, thuấn phát băng thuẫn hướng quang mang đang tập kích tới ngăn cản lại, đều là ma pháp sư, bọn họ tự nhiên khiến cho không kích bất ngờ này không đạt hiệu quả gì, cho nên cũng không có để Niệm Băng trong mắt, nhưng mà, bọn họ lại nghĩ sai rồi. Niệm Băng sớm đã không thể dùng ma pháp sư phổ thông để so sánh.
Hồng, lam lưỡng sắc quang mang trong nháy mắt phóng đại, hai thân ảnh thon dài xuất hiện trong không trung, Chính Dương đao màu đỏ sậm lé ra lam sắc chân hỏa, cơ hồ trong nháy mắt liền phá vỡ băng thuẫn, Thần Lộ đao bên kia lấy cứng phá cứng. Đễ dàng đem băng thuẫn của một gã ma đạo sư khác biến thành băng phấn, khí tức trong nháy mắt tập trung, tay của hai gã ma đạo sư kia vừa mới đụng tới ma pháp quyển trục của mình mang theo, liền đã bị băng, hỏa hai cái Ảnh khôi lỗi phong trụ, bọn họ không phải không thể di chuyển, nhưng thân là Ma đao sư, bọn họ rất rõ ràng. Chỉ cần chính mình hơi chút động, ma pháp lực tập trung trên mình trong nháy mắt đem chính mình xé thành mảnh nhỏ. Cảm thụ sự nóng rực của Chánh Dương đao và lạnh băng của Thần Lộ đao, sắc mặt của hai gã băng hệ Ma đạo sư đều thay đổi.
Biến hóa bất ngờ, nhất thời khiến cho trong Băng Thần điện một trận rối loạn. Không ai thấy rõ được mới xảy ra cái gì, hai vị thủ hạ của Băng Tuyết nữ thần tế tự đã bị quản chế.
Băng Tuyết nữ thần tế tự trong lòng lạnh lẽo hẳn, nàng cách Niệm Băng rất gần. Cảm thụ cũng sâu sắc nhất, năng lượng sắc bén kia cho dù là nàng cũng không nắm chắc có thể hoàn toàn chống lại, chỉ có trốn tránh mới có thể né tránh công kích trong nháy mắt này. Niệm Băng thần tình như trước mỉm cừơi đứng ở đó, phảng phất cái gì đều không làm qua, nhưng tính mạng của hai gã Ma đạo sư cũng nắm giữ trong tay hắn. Băng Tuyết nữ thần tế tự không thể không một lần nữa phỏng đoán thực lực của người tuổi trẻ trước mắt này.
Quang mang thu liễm. Hai cái Ảnh khôi lỗi dẫn hai thanh thần nhận dung nhập vào thân thể Niệm Băng không thấy đâu, "Ta nghĩ, bây giờ ta có quyền ở chỗ này ngồi xuống chứ. Tế tự đại nhân, ta chỉ là muốn nói cho ngài, ta cái này Thủ tịch cung đình ma pháp sư cũng không phải dựa vào quan hệ ngồi lên." Vừa nói, Niệm Băng đường hoàng ngồi trên vị trí, cũng không nhìn Băng Tuyết nữ thần tế tự một cái.
Băng Tuyết nữ thần tế tự không thay đổi. Cũng ngồi xuống, hai gã thủ hạ sau lưng nàng muốn phát tác, lại bị nàng nâng tay ngăn cản. Gặp tình huống này, Yến Phong vội vàng nói: "Hai vị đều là khách khanh của ta, không cần vì một chút việc nhỏ mà tranh chấp. Tốt lắm, chúng ta tiếp tục thảo luận chính sự. Tế tự đại nhân, bây giờ Tứ quốc công luận đại hội sắp cử hành. Ta trong thư gửi cho ngài đã nói rõ rồi, ngài xem, nước ta như thế nào đối mặt đi? Hoa Dung đế quốc thế đại, nếu ứng biến không có biện pháp, đối với phát triển của nước ta tương lai sẽ rất bất lợi."
Băng Tuyết nữ thần tế tự lạnh nhạt nói: "Sự tình của phương diện chính trị ta không hiểu, bệ hạ không nên hỏi ta."
Yến Phong đụng phải cái đinh, nhưng cũng không có tỏ vẻ bất mãn, tiếp tục nói: "Trước mắt nước ta đứng ngoài chiến khu, tạm thời cũng không lo chiến loạn, nhưng Lãng Mộc đế quốc cùng nước ta tiếp giáp, nước ta bởi vì ở bắc phương, khí hậu nghiêm hàn, đại lượng lương thực cũng phát ra từ Lãng Mộc, bây giờ bọn họ phái người tới thỉnh cầu liên minh, nếu chúng ta nói không đáp ứng, có lẽ không ổn. Nhưng nếu hướng Hoa Dung đế quốc liên thủ tiến quân, đường dài bôn ba, hơn nữa Hoa Dung thế đại, lại không tiếp giáp cùng ta, bất luận thắng bại, chỗ tốt đối với chúng ta đều cực kỳ nhỏ. Cho nên bây giờ ta và chúng thần đều rất mâu thuẫn, muốn nghe ý kiến của ngài."
Băng Tuyết nữ thần liếc mắt Yến Phong, chỉ thấy trong mắt Yến Phong lộ ra quang mang khẩn thiết, cười hòa, nói: "Kết minh cũng không phải không ổn, Băng Nguỵêt vốn là cùng Áo Lan giao hảo, Lãng Mộc đế quốc có thể nói là kho thóc của Băng Nguyệt đế quốc, cho nên xuất binh, ta xem liền không cần, Hoa Dung đế quốc cũng không phải dễ đối phó vậy. Tứ quốc công luận đại hội tự nhiên phải đi, tình huống cụ thể bệ hạ tự tiến hành quyết định Ma pháp sư, nếu quả có sử dụng địa phương của Băng Thần tháp, bổn tọa tự nhiên sẽ xem xét tương trợ."
Cuối cùng bốn chữ xem xét tương trợ nầy nhất thời khiến cho Yến Phong giận dữ, sắc mặt đanh lại. Trong lòng thầm nghĩ, trước kia Băng Nguyệt đế quốc không biết cho Băng Thần tháp bao nhiêu trợ giúp, Băng Thần tháp cũng luôn trợ giúp Băng Nguyệt đế quốc. Bây giờ có sự tình tới, ngươi nhưng lại cho ta cái xem xét tương trợ? Nhưng bây giờ chính là sử dụng ả nên phát tác không được, nghĩ tới đây, Yến Phong nói: "Tế tự đại nhân, tham gia Tứ quốc công luận đại hội này, phải cần cử sứ giả đức cao vọng trọng có lực uy hiếp thay thế Trẫm tham gia, Trẫm nghĩ trước nghĩ sau, nghĩ thấy hay là do Tế tự đại nhân tự mình đi một chuyến cho thỏa đáng, ngài xem..."
Băng Tuyết nữ thần tế tự nâng tay, ngăn cản Yến Phong nói thêm gì nữa, lắc đầu nói: "Không, Hoa Dung đế quốc ta không đi. Có lẽ bệ hạ còn không biết, Băng Thần tháp chúng ta cùng Dung gia của Hoa Dung đế quốc luôn luôn là đối đầu, ta đi, chẳng những sẽ không cho đế quốc tác dụng trợ giúp, thậm chí sẽ có phản hiệu quả. Huống chi, bây giờ Băng Nguyệt đế quốc Ma pháp sư công hội phát triển nhanh chóng, bảo bọn họ phái ra cao thủ trợ giúp sứ giả của bệ hạ đi trước thì càng tốt."
Yến Phong nhất thời hiểu được, theo như lời Băng Tuyết nữ thần tế tự hơn phân nửa là thật tình, nhưng nàng lại không phải e ngại Dung gia, sở dĩ không muốn vì đế quốc xuất lực, bộ phận nguyên nhân là vì sự quật khởi của Ma pháp sư công hội ảnh hưởng tới địa vị của Băng Thần tháp. Xem ra, đến lúc chính mình nên tỏ thái độ. Hai năm này ma pháp sư công hội tốc độ phát trỉên mặc dù không chậm, nhưng cùng Băng Thần tháp so sánh chả là kém quá xa, địa phương nương tựa vào Băng Thần tháp còn rất nhiều. Sau khi cân nhắc lợi và hại, Yến Phong vừa muốn mở miệng, Niệm Băng ngồi bên cạnh hắn lại nói.
"Bệ hạ, ta đồng ý ý kiến của Băng Tuyết nữ thần tế tự đại nhân. Đi Hoa Dung đế quốc tham gia Tứ quốc công luận đại hội, quả thật không nên để Băng Thần tháp ra mặt. Đã là Tế tự đại nhân đồng ý để cho Ma pháp sư công hội hiệp trợ sứ giả tham gia lần hội nghị này, ta lấy thân phận phó hội trưởng ma pháp sư công hội, hướng bệ hạ chờ lệnh."
Yến Phong có chút kinh ngạc nhìn về phía Niệm Băng, Niệm Băng kiên định hướng hắn gật đầu, nếu nói lúc trước Yến Phong còn có chút do dự, khi hắn thấy ánh mắt Niệm Băng, cũng đã hạ quyết tâm, Niệm Băng là người hắn tín nhiệm nhất, không có Niệm Băng thì không có ngôi vị hoàng đế của hắn, còn có cái gì hoài nghi đ? "Hảo, đã là Tế tự đại nhân và Niệm Băng đều cho là như thế, chuyện này liền xác định như thế. Chỉ là, nhân tuyển sứ giả này quanh hệ trọng đại, vị ái khanh nào nguyện ý đi vậy?"
Dưới đài trầm mặc, trách nhiệm này quá lớn, cục diện Hoa Dung đế quốc bây giờ ai cũng không biết, gặp phải biến hóa gì còn là không biết hết, các đại thần từng người từng người tinh họat (tinh thông và giảo hoạt), loại sự việc phí sức không thu được kết quả tốt này ai nguyện ý gánh chịu?
Nhìn thấy các đại thần trầm mặc, Yến Phong không khỏi giận dữ nói: "Như thế nào, không ai nguyện ý vì Trẫm phân chia ưu lo sao?"
"Bệ hạ, thì để ta đi đi." Niệm Băng từ chỗ ngồi đứng lên.