Tạp Tạp ra vẻ kiêu ngạo cười nói: "Đương nhiên rồi, ta là ai? Ta là Long Thần kế thừa giả đời sau mà."
Tạp Tiệp Áo Tây Tư tức giận nói: "Cái tốt không học lại đi học từ tên gia hỏa Tạp Ngạo Địch Lý Tư. Con nên nhớ kỹ, con có thể có ngày hôn nay đều là nhờ Long Thần đại nhân khoan dung, chỉ có càng cố gắng sau này tận tâm xuất lực cho Long tộc mới có thể gáo đáp ân huệ của Long Thần đại nhân."
Tạp Tạp lè lưỡi nói: "Con biết rồi, phụ thân."
Tạp Ngạo Địch Lí Tư bất mãn nói: "Lão đại nghe ta nói này, ngươi dạy hài tử đừng có liên lụy tới ta có được không? Ta đâu có làm gì a!"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư chẳng buồn để ý tới Tạp Ngạo Địch Lí Tư, chuyển thân nói: "Đi thôi, chúng ta ra ngoài hoạt động, Tích Lỗ huynh đệ, ta đưa ngươi đi xem một chút phong cảnh Ngưỡng Quang đại lục."
Sáu long vương cùng Tạp Tạp mang theo ải nhân chiến sĩ Tích Lỗ ra khỏi huyệt động. Ý tứ của Tạp Tiệp Áo Tây Tư rất đơn giản, muốn để lại không gian trong động cho Niệm Băng và ba người yêu cảu hắn. Ba người nhớ hắn đau khổ thế nào các Long Vương đều thấy, Niệm Băng vất vả lắm mới quay về, bọn họ sao lại có thể làm chậm trễ thời gian bốn người đoàn tụ đây.
Còn lại Niệm Băng và tam nữ, lúc này hắn cũng không biết mình nên nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn các nàng, trong long dâng lên nhu tình mênh mông, chậm rãi kéo tay phải của tam nữ, tay trái đặt ở dưới, tay phải đặt bên trên, cảm thụ tiếng tim đập kích động của ba người, tâm của hắn cũng dần say.
Mở miệng đầu tiên là Phượng Nữ. "Niệm Băng, ngươi đã trở lại, ta phải đi thôi." Nàng tựa hồ phải hao phí khí lực rất lớn mới dám nói ra những lời này, tiếng nói vừa dứt đã ảm đạm cúi đầu.
Niệm Băng trong long quýnh lên. "Phượng Nữ, nàng sao vậy? Chẳng lẽ nàng không tin ta yêu nàng sao? Chẳng lẽ nàng không tha thứ cho ta?"
Phượng Nữ lắc đầu nói: "Quá khứ đều đã qua, nhưng giờ thiếp phải đi rồi. Thời gian chàng rời khỏi trên đại lục đã xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất."
Niệm Băng hít một hơi dài, chỉ cần Phượng Nữ không trách mình, những chuyện khác đều dễ xử lý hơn, hắn vừa muốn nói gì, lại nghe Phượng Nữ nói tiếp: "Vốn thiếp muốn cùng Linh nhi, Thần Thần cùng tới Băng Thần tháp cứu bá phụ bá mẫu ra, cũng xem như giúp chàng hoàn thành tâm nguyện. Hiện tại chàng đã trỡ vể, thiếp thấy chẳng những phục hồi sinh mệnh lực, thực lực cũng có bước tiến dài. Có chàng và các nàng cùng nhau đi, có Thần Thần quen thuộc với Băng Thần tháp, không có thiếp cũng có thể cứu được bá phụ, bá mẫu."
"Đại lục xảy ra biến hóa? Nàng nói đi, có chuyện gì?" Niệm Băng hỏi, đồng thời cũng nắm chặt tay tam nữ hơn, vất vả lắm mới có thể trở về, hắn thật sự không muốn lại phải xa cách bọn họ.
Phượng Nữ ngẩng đầu nhìn Niệm Băng nói: "Biến hóa chính là do Hoang Dung đế quốc tạo nên, sau khi chàng rời khỏi nửa năm, Hoa Dung đế quốc lợi dụng dư uy từ trận chiến lần trước với Lãng Mộc đế quốc lại phát động chiến tranh. Chỉ bất quá lúc này đối tượng không phải là Lãng Mộc đế quốc mà là Lâm Quốc Kỳ Lỗ. Được gia gia của chàng Dung Thân Vương đái lĩnh, Hoa Dung đế quốc lấy Hỏa Diễm Ma Long kỵ sĩ đoàn và Hỏa Diễm Sư Tử kỵ sĩ đoàn làm trung tâm, đột nhiên hướng Kỳ Lỗ đế quốc phát động tấn công. Chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, bất kể là thành thị hay địa phương nào đều thất thủ, thẳng tiến tới thủ đô của Kỳ Lỗ đế quốc, hơn nữa còn bắt giữ Lỗ quốc vương, mạnh mẽ áp bức Kỳ Lỗ đế quốc đầu hàng, chỉ trong ba tháng sau đó đã hoàn toàn đem Kỳ Lỗ đế quốc hoàn toàn nắm gọn trong sự khống chế của mình. Bằng cái giá nhỏ nhất đã khiến bản đồ của mình tăng thêm hai phần năm, chiếm cứ cả lãnh địa rộng lớn phương Nam.
Nghe tin tức như vậy, Niệm Băng không khỏi hoảng sợ, Kỳ Lỗ đế quốc làm một trong ngũ đại đế quốc trên đại lục, mặt dù không cường đại như Hoa Dung đế quốc, cũng không dồi dào tài nguyên như Lãng Mộc đế quốc nhưng cũng xem như là một trong các cường quốc, so với Áo Lan đế quốc mạnh hơn rất nhiều.
Vậy mà lại trong nửa năm ngắn ngủi đã hoàn toàn bị Hoa Dung tiêu diệt, tin tức này quả thật có thể khiến toàn đại lục rung chuyển.
Niệm Băng trước dây chỉ nghe nói qua Hỏa Diễm Ma Long kỵ sĩ đoàn, hắn mơ hồ cảm giác được Hoa Dung đế quốc sở dĩ có thể liên tiếp thắng hai đại đế quốc, đem Kỳ Lỗ đế quốc thu vào trong bản đồ, sợ rằng có quan hệ rất lớn với kỵ sĩ đoàn cường đại này, lại liên tưởng tới thế lực ngầm khổng lồ của Huyết Sư giáo cùng với Hoa Dung đế viên kinh doanh nhiều năm , tiêu diệt Kỳ Lỗ đế quốc cũng không phải chuyện quá khó khăn.
Nói về chỉ huy chiến tranh, khắp trên Ngưỡng Quang đại lục, quả thật không ai có thể hơn được gia gia của mình a!
Đơn giản tự hỏi một chút, Niệm Băng nói: "Chiến tranh với Kỳ Lỗ đế quốc sợ là gia gia đã mưu tính sâu xa, trước lấy bộ đội tinh nhuệ xuất kỳ bất ý công kích Lãng Mộc đế quốc, tiến hành tấn công hủy diệt kỵ sĩ đoàn tinh nhuệ của Lãng Mộc đế quốc, cũng tại khu vực phía Nam của Lãng Mộc đế quốc tiến hành cướp bóc, thu được rất nhiều tài nguyên quý giá, đồng thời khiến cho tình hình sản xuất của Lãng Mộc đế quốc tạm thời lâm vào cảnh tê liệt. Gia gia sở dĩ không ham muốn bình nguyên của Lãng Mộc đế quốc làm căn cứ vững chắc đẻ thu được lãnh thổ Lãng Mộc đế quốc là bởi Lãng Mộc đế quốc của cải dồi dào, nhiều năm nghỉ ngơi dưỡng sức, thực lực không phải chỉ một kích mà bại ngay được, một khi các quốc gia khác phát động chiến tranh với Hoa Dung đế quốc, hai chiến tuyến, thậm chí là ba chiến tuyến thụ đích sẽ khiến Hoa Dung đế quốc tiến vào cảnh lưỡng nan, cho nên gia gia mới chọn lấy đại lượng tài nguyên rồi trở về trong nước. Trận đánh này chẳng những khiến cho quốc uy của Hoa Dung đế quốc đại tăng đồng thời sinh ra lực uy hiếp rất lớ n với ba nước xung quanh. Hơn nữa cũng tạm thời khiến chi nguyên khí của Lãng Mộc đế quốc hao tổn nặng nề, vô lực xâm nhập phía nam. Trận chiến ấy Hoa Dung đế quốc tổn thất cơ hồ có thể không cần tính có thể coi là vô cùng thành công. Đoạt trở về lượng lớn tài nguyên khiến cho Hoa Dung đế quốc trở nên cường thịnh chưa từng có, sau khi điều chỉnh lại lấy một số bộ đội đóng quân tại sơn mạch phụ cận giáp ranh với Lãng Mộc đế quốc, dựa vào địa thế hiểm yếu trấn thủ, khiến cho Lãng Mộc đế quốc không dám đi sâu vào. Sau đó đem toàn lực của cả nước bất ngờ tấn công Kỳ Lỗ đế quốc, lấy tài nguyên cướp được từ Lãng Mộc đế quốc làm cơ sở, nhất cử công thành. Áo Lan đế quốc bởi vì lần chiến tranh lần trước căn bản vô lực nhúng tay vào, đang đứng ở giai đoạn tu dưỡng, chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi chuyện phát sinh, quả nhiên là chiến thuật hoàn mỹ a!"
Phượng Nữ mỉm cười tán dương nói: "Chàng không có mặt ở đại lục nhưng lại như tận mắt thấy vậy. Sự thật đúng như vậy. Sau khi Kỳ Lỗ đế quốc rơi vào tay Hoa Dung đế quốc, Lãng Mộc đế quốc mới phản ứng lại, triệu tập đại quân muốn nhân dịp Hoa Dung đế quốc trong nước trống rỗng phát động chiến tranh. Đáng tiếc Dung thân vương dẫn đầu hai kỵ sĩ đoàn chủ lực nhanh chóng chạy về biên giới phía bắc, bằng vào địa hình hiểm yếu phối hợp với quân đoàn phía bắc lại một lần nữa khiến cho Lãng Mộc đế quốc thất bại, khiến bọn họ chỉ có thể tự thủ, không cách nào tiến thêm được một bước, bước đầu giành được thắng lợi."
Niệm Băng nhìn về phía Phượng Nữ lo lắng nói: "Nàng lo lắng về tình hình của mẫu thân nàng ở Áo Lan đế quốc phải không. Sao lại như vậy? Chín tháng tiếp theo lại xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ Hoa Dung đế quốc cũng phát động công kích với Áo Lan đế quốc hay sao? Chuyện này khó có khả năng. Kỳ Lỗ đế quốc dù sao cũng là đại quốc, Hoa Dung đế quốc xâm chiếm toàn bộ, cái giá phải trả tất nhiên không nhỏ, lại phải củng cố thành quả thắng lợi, sợ rằng rất khó phát động chiến tranh công kích Áo Lan đế quốc a!"
Phượng Nữ cười khổ nói: "Chàng thật thong minh. Không sai, thiếp lo lắng cho mẫu thân, chàng đoán đúng cả, nhưng chàng vẫn còn xem nhẹ gia gia và Hoa Thiên đại đế. Khi gia gia của chàng phát động chiến tranh với Kỳ Lỗ đế quốc, tể tướng Tô Càng của Hoa Dung dẫn đầu sứ đoàn sang Áo Lan đế quốc, thuyết phục Áo Lan đế quốc thần phục Hoa Dung đế quốc. Chính là bởi sứ đoàn này xuất hiện mới khiến cho Áo Lan đế quốc mất đi cơ hội tốt nhất trợ giúp Kỳ Lỗ đế quốc. Tới khi Kỳ Lỗ đế quốc bị diệt, Hoa Dung đế quốc tập đoàn quân ở phía đông và phía đông bắc cùng điều một nửa binh lực tới trấn thủ biên giới. Lúc này Áo Lan đế quốc đã không còn bất cứ cơ hội gì. Mặc dù thiếp không biết tình huống cụ thể nhưng sự lợi hại của Tô tể tướng sợ rằng không dưới gia gia của chàng. Hiện giờ hai nước đang đàm phán. Hoa Dung đế quốc đưa ra điều kiện, yêu cầu Áo Lan đế quốc thần phục, cho phép Áo Lan đế quốc tự trị nhưng phải xưng thần với Hoa Dung đế quốc, hàng năm tiến cống."
Niệm Băng trong mắt quang mang liên thiểm. "Áo Lan đế quốc sẽ không đáp ứng. Phải biết rằng, nếu như Áo Lan đế quốc xưng thần với Hoa Dung đế quốc, như vậy Hoa Dung đế quốc có thể lợi dụng ưu thế vị trí địa lý của Áo Lan đế quốc, lúc nào cũng có thể phát động công kích với Lãng Mộc đế quốc, hai đế quốc này vốn có sơn mạch thiên nhiên làm lá chắn không thể phát huy tác dụng. Quân vương của Lãng Mộc đế quốc chỉ cần không phải thằng ngốc, tuyệt sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh."
Phượng Nữ gật đầu nói: "Không sai, lúc Lãng Mộc đế quốc vừa thất bại khi công kích Hoa Dung đế quốc, lập tức phái sứ giả đắc lực đi tới Áo Lan đế quốc thuyết phục. Theo tin tức của Tuyết Tĩnh cô nương từ bên ngoài truyền tới, hiện tại ba nước vẫn đang đàm phán."
Niệm Băng suy nghĩ một lát rồi nói: "Lãng Mộc đế quốc chỉ sợ là muốn dùng thực lực kinh tế của bản thân để cầm cự Áo Lan đế quốc, ý đồ kết thành liên minh, cũng chỉ có như vậy mới có thể ngăn chặn Hoa Dung đế quốc xâm lược. Hiện tại phải xem Áo Lan đế quốc lựa chọn ra sao. Hoa Dung đế quốc không có gì phải lo lắng cả, chiếm được lãnh địa của Kỳ Lỗ đế quốc, thời gian càng kéo dài đối với bọn họ càng có lợi. Chỉ cần bằng vào tài nguyên thu được một lần nữa chỉnh đốn quân đội, dựa vào tài chỉ huy của gia gia ta, không bao lâu nữa cho dù là Áo Lan và Lãng Mộc hai nước liên thủ cũng vô pháp ngăn cản công kích của Hoa Dung đế quốc. Gia gia a! xem ra người thật sự muốn thống nhất đại lục."
Phượng Nữ nói: "Vốn nếu chàng không trở về tâm tư của thiếp khó có thể đặt sang chuyện khác, Nhưng hiện tại chàng đã trở về, mẫu thân đang cần có người trợ giúp. Có Thần Thần cùng Linh nhi làm bạn với chàng thiếp cũng có thể yên tâm. Từ nhỏ đến lớn thiếp không thể ở bên cha mẹ tận hiếu cho nên thiếp muốn tới Áo Lan thành góp chút sức lực của mình."
Lam Thần đột nhiên nói: "Tỷ, muộ cũng cùng về với tỷ."
Phượng Nữ ánh mắt nhu hòa nhìn muội muội của mình lắc đầu nói: "Không, muội không nên theo tỷ về. Niệm Băng tới Băng Thần tháp cần phải có sự trợ giúp của muội, chỉ có muội mới quen thuộc với tình hình nơi đó. Kỳ thật chuyện này hai người chúng ta có thể làm gì đây chứ. Tỷ cũng chỉ tận lực trợ giúp mà thôi, phụ thân như thế nào hẳn là muội còn hiểu rõ hơn tỷ. Sợ rằng bất luận Áo Lan đế quốc như thế nào người cũng sẽ không rời bỏ. Niệm Băng, thiếp biết chàng là người Hoa Dung đế quốc, chàng yên tâm, thiếp sẽ không làm khó chàng đâu."
Niệm Băng ánh mắt sáng lên, nhìn Phượng Nữ mà không đành long, hắn đột nhiên cười. "Nha đầu ngốc, ta sao lại để nàng về một mình chứ? Nếu muốn đi, vậy chúng ta cùng đi thôi. Họ không chỉ là cha mẹ của nàng, cũn là cha mẹ của ta! Về phần cha mẹ thân sinh của ta, theo lời thần thần hai người họ vẫn sống cùng một chỗ, ta cũng không lo lắng. Ta tin tưởng bọn họ cũng sẽ tha thứ nếu ta cứu họ chậm một chút. Ta hiểu rất rõ ba ba, chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với mụ mụ, bất luận ở đâu người đều cam tâm tình nguyện."
Phượng Nữ thân thể mềm mại khẽ run, nhìn Niệm Băng đang mỉm cười, trong long nàng dần trở nên nóng lên.
Nàng sao có thể nguyện ý rời khỏi Niệm Băng vừa mới trở về chứ, lúc này nghe Niệm Băng nói như vậy, nàng càng cảm nhận rõ ràng tình cảm thắm thiết của hắn.
Niệm Băng nắm chặt tay ba người, nói: "Ưu tiên cho tình báo, chúng ta cũng không vội tới Áo Lan đế quốc, cho dù tới đó cũng chẳng làm được gì, chỉ có thể nắm giữ thế cục hiện tại mới có thể ra quyết định chính xác nhất. Ta nghĩ trước hết tới Băng Nguyệt thành, tới đó tìm hiểu một chút tình huống của đại lục. Yến Phong là hảo huynh đệ của ta, ta nghĩ cuộc sống của hắn hiện tại cũng không thoải mái. Cục diện đại lục loạn như vậy, Băng Nguyệt đế quốc khó có thể chỉ lo cho bản thân, ta cũng muốn nghe một chút ý kiến của hắn."
Đã một năm rưỡi không tới Huyết Sư giáo, có mạng lưới tình báo của Huyết Sư giáo hắn mới có thể hiểu rõ hơn đại lục đang xảy ra chuyện gì, cũng có thể hiểu rõ tình huống hiện tại để đưa ra phán đoán. Niệm Băng trong long quả thật rất mâu thuẫn, một bên là gia gia và gia tộc mà bên kia lại là mẹ nuôi – mẫu thân của Phượng Nữ và Lam Thần. Nguồn truyện: Truyện FULL
Huống chi còn có Yến Phong, Hoa Dung đế quốc đã phát động chiến tranh, theo tình huống như vậy, ngọn lửa chiến tranh một ngày nào đó cũng sẽ đốt tới Băng Nguyệt đế quốc, hắn đối với Yến Phong thủy chung luôn có vài phần áy náy, luôn muốn tìm một cơ hội trợ giúp hắn, mà hiện tại chính là thời cơ tốt nhất.
Phượng Nữ thở phào nhẹ nhõm, Lam Thần cũng âm thẩm thở phào, nàng thật sự không muốn đối mặt với sư phụ, mặc dù nàng biết cuối cùng cũng sẽ có một ngày phải như vậy.
Nhưng hiện tại, nàng nguyện ý lựa chọn trốn tránh, về phần Long Linh, lại được thấy Niệm Băng, bất luận là Niệm Băng muốn làm gì nàng đều không có ý kiến.
"Niệm Băng, Niệm Băng, hảo huynh đệ, ngươi rốt cuộc cũng đã trở về." Thanh âm hưng phấn chấn động cả thạch động, thanh âm quen thuộc này khiến Niệm Băng trong long ấm lên, nhẹ nhàng đứng dậy, hô lớn: "Gia Lạp Mạn Địch Tư đại ca, ta ở đây."