Khi Hàn Du trở về nhà thì đã chẳng còn ai, Tiểu Kiều rời đi từ lâu rồi. Hắn có chút tiếc nuối, còn tưởng là được trêu đùa cô thêm chút nữa, ai ngờ người ta đã phủi mông chạy mất rồi. Uổng công hắn sợ cô bị đói, mua hẳn mấy hộp đồ ăn về.
Tâm trạng Tiểu Kiều thì không được thoải mái như vậy. Lúc cô tỉnh dậy chỉ thấy nhức đầu, không nhớ được gì nên hơi hoảng khi thấy trên mình mặc độc một cái quần lót. Cô nhạy cảm nhận biết tối qua không xảy ra chuyện quá trớn bởi vì nơi riêng tư không khó chịu. Nhưng mà bị người lạ lột đồ cũng ngại lắm chứ, cô còn không rõ có nói mớ lung tung lúc say hay không.
Ngày thứ hai quen biết Hàn Du, Tiểu Kiều lại chạy trối chết khỏi nhà hắn. Cô lấm la lấm lét quay về ký túc xá, lo lắng phát hiện ra Bảo Vy lại qua đêm ở ngoài. Hôm nay cô có tiết buổi chiều, tối đến còn đi làm thêm nên quyết định gọi cơm hộp về. Điện thoại không biết đã hết pin từ lúc nào, mới cắm sạc khởi động lại đã thấy âm báo tin nhắn vang lên tới tấp.
“May mà vẫn có lương, sau này không nên nhận làm ở quán bar thì hơn.”
Tiền làm phục vụ không đáng bao nhiêu, chủ yếu là ăn tiền tip. Hôm qua cô lượm được tờ tiền kia, ăn chia tip với nhân viên khác thì coi như hai tuần tới không phải lo bị đói. Mừng rỡ chưa được bao lâu thì cô lại thấy cái logo đáng nguyền rủa của trang web BJ.
“Phòng chat mật là gì? Còn tài khoản VIP là mình à? Vy nó nạp bao nhiêu tiền mà được nhiều ưu đãi thế nhỉ?”
Tò mò nhấn vào xem, chưa kịp chuẩn bị tinh thần gì đã muốn mù mắt. Sáu múi cơ bụng đều tăm tắp lấp đầy màn hình. Làn da mướt mát mồ hôi phập phồng lên xuống, tiếng thở dốc nặng nề khác thường, giống như hắn đang chịu đựng rất nhiều khổ sở.
Lần này không có lời nói dâm uế trợ hứng, chỉ có hơi thở và da thịt chạm vào nhau. Đột ngột, người trong khung hình đứng dậy, để lộ vật cứng đáng thương giữa hai chân.
Tiểu Kiều sửng sốt, há miệng không nói thành lời. Nơi đỉnh chóp của hắn có một cái vòng kim loại nhỏ giống như khuyên mũi, nhìn cực kỳ gợi tình. Cô không có mấy kinh nghiệm, còn tưởng là người này xỏ khuyên ở vùng kín. Tai cô cũng bấm mấy lỗ, lúc bấm không đau nhưng sau đó thì ê ẩm tận mấy ngày, không cẩn thận còn bị mưng mủ. Người này chắc điên lắm mới bạo gan chơi liều ở nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể như thế.
Gần năm phút trôi qua, khi hắn đổi tay vuốt trụ cô mới nhìn rõ vòng tròn ấy được nối với một thanh kim loại dài, ghim thẳng vào lỗ nhỏ niệu đạo, ngăn chặn hắn cao trào. Giờ thì cô còn sốc hơn, lần đầu tiên biết có thứa đồ chơi như thế tồn tại.
Có vẻ như hắn rất khó chịu, tiếng rên rỉ ngày càng lớn, da thịt cũng đỏ bừng. Hết vuốt rồi lại xoa, một tay mân mê hai quả trứng, một tay bóp mạnh thân trụ mà mãi không thể thỏa mãn. Chắc là kích thích lắm, hắn đạp một chân lên ghế, khiến người xem có thể ngắm nhìn kỹ càng hơn.
Gân xanh uốn lượn, màu sắc hồng hào, kết hợp giữa hoang dại và non nớt một cách hoàn hảo. Tiểu Kiều không biết kích thước này có phổ biến ở châu Á không, nhưng mà nếu so với kích cỡ tay cô thì nhất định cầm nắm vất vả lắm. Cô sực nhớ đến Hàn Du, của hắn cũng rất to nhưng mà lần ở phòng Cao Tùng cô không có cơ hội nhìn cặn kẽ, chỉ có cảm giác là gân guốc chẳng thua kém cái trước mặt cô là mấy.
Cô không rõ nhét cái thanh đó vào thì có đau không nhưng nhất định không dễ chịu. Phái nữ cũng có niệu đạo nhưng ngắn hơn, đụng mạnh đã thấy thốn rồi chứ đừng nói tới nhét cái gì vào. Chắc là nín nhịn khó chịu lắm, cô nghĩ, không biết chơi dại thế này nhiều lần có hỏng người luôn không?
Khoái cảm quá lớn mất khống chế, hắn lỡ vuột tay đụng vào camera làm nó lung lay. Cuối cùng Tiểu Kiều mới được chiêm ngưỡng căn phòng của người quay. Cô ngờ ngợ cảm thấy hơi quen quen, cách sắp xếp nội thất, cả cái giường tầng kia hình như thấy qua ở đâu đó rồi.
“Kiểu giường này... trời đất, không phải là phòng của khu nam sinh sao?”
Nhưng chỉ có mỗi cái giường thì không thể khẳng định được, cô dí mắt vào màn hình xem cho rõ nhưng camera đã được chỉnh lại rồi, bây giờ chỉ có mỗi cậu bé đáng thương đỏ bừng muốn được khóc nhè mà thôi.
Thân mình hắn chợt run lên, cơ bụng gợi cảm hóp lại, mu bàn tay nổi gân xanh dày đặc. Nhịn không nổi nữa rồi, hắn xỏ ngón tay vào khuyên tròn, dứt khoát kéo thanh kim loại ra.
Chất lỏng bị kìm giữ quá lâu bắn xa cả mét, dính đầy màn hình, nhỏ giọt trượt dài. Thanh kim loại nằm yên trên bàn, độ dài gần bằng lúc hắn ở trạng thái cương cứng. Tiểu Kiều nuốt nước miếng, bị vật nhỏ đáng thương rủ xuống khóc thầm làm run rẩy tâm can. Nó làm cô muốn chui vào màn hình an ủi một phen.
Còn ngắm chưa đã thèm thì video đã hết, bên dưới còn có tin nhắn gì đó. Cô mới đọc được vài chữ thì đột ngột có chuông điện thoại vang lên. Giống như làm việc xấu bị bắt tại trận, cô hoảng hồn suýt rớt cả tim ra ngoài. Lấy bình tĩnh bắt máy thì nghe giọng thét đặc trưng của Bảo Vy truyền đến: “Cậu đang ở đâu đấy, đến hẻm ăn vặt cạnh trường nhanh lên.”
“Có chuyện gì vậy?”
“Là đánh ghen đó, chuyện gấp lắm.”
Công sửng sốt, mới đây mà Bảo Vy đã tìm được người mà Cao Tùng ngoại tình rồi sao? Cô lập tứng hăng hái lên hẳn: “Con nhỏ đó đi mấy người, có cần tớ gọi đồng bọn đến giúp không?”
“Con nhỏ nào? Là anh trai cậu đó, người ta đang chặn đường ảnh đòi đánh ghen đây nè?”
Tiểu Kiều cúp máy rồi mà còn ngẩn ngơ. Cô tự véo má rồi la oai oái, đau thế này thì không phải là mơ. Nhưng mà ông anh của cô còn khô khan hơn cả mái ngói, mấy lần làm cả nhà cô nghi ngờ là gay kia cuối cùng cũng biết yêu sao?
Cô đã bảo rồi, nín nhịn không tốt cho sức khỏe tâm thần, thể nào cũng hỏng người. Đúng là bình thường khù khờ như trai tân, hứng lên là chơi một cú tới bến, còn dám dụ dỗ con nhà người ta ngoại tình à? Bị bắt ghen tại trận thế này, không biết nên tới cứu nạn hay là gọi cha mẹ đến ăn mừng?